[Edit Beta] Sau Khi Bia Đỡ Đạ...

By Kisekirin

191K 14.3K 2.7K

Lời trước khi đọc: 1. Truyện dịch phi thương mại nên vui lòng không mang đi đâu. 2. Truyện có nhiều cảnh miêu... More

Văn án
Quy tắc xóa cmt và block :)))
Chương 1 + 2
Chương 3 + 4
Chương 5 + 6
Chương 7 + 8
Chương 9 + 10
Chương 11 + 12
Chương 13 + 14
Chương 15 + 16
Chương 17 + 18
Chương 19 + 20
Chương 21 + 22
Chương 23 + 24
Chương 25 + 26
Chương 27 + 28
Chương 29 + 30
Chương 31 + 32
Chương 33 + 34
Chương 35 + 36
Chương 37 + 38
Chương 39 + 40
Chương 41 + 42
Chương 43 + 44
Chương 47 + 48
Chương 49 + 50
Chương 51 + 52
Chương 53 + 54
Chương 55 + 56
Chương 57 - 60
Chương 61 + 62
Chương 63 + 64
Chương 65 + 66
Chương 67 + 68
Chương 69 + 70
Chương 71 + 72
Chương 73 + 74
Chương 75 + 76
Chương 77 + 78
Chương 79 + 80
Chương 81 + 82
Chương 83 + 84
Chương 85 + 86
Chương 87 + 88
Chương 89 + 90
Chương 91 + 92
Chương 93 + 94
Chương 95 + 96
Chương 97 + 98
Chương 99 + 100
Chương 101 + 102
Chương 103 + 104
Chương 105 + 106
Chương 107 + 108
Chương 109 + 110
Chương 111 + 112
Chương 113 + 114
Chương 115 + 116
Chương 117 + 118
Chương 119 + 120
Chương 121 + 122
Chương 123 + 124
Chương 125 + 126
Chương 127 + 128
Chương 129 + 130
Chương 131 + 132
Chương 133 + 134
Chương 135 + 136
Chương 137 + 138
Chương 139 + 140
Chương 141 + 142
Chương 143 + 144
Chương 145 + 146
Chương 147 + 148
Chương 149 + 150
Chương 151 + 152
Chương 153 + 154
Chương 155 + 156
Chương 157 + 158
Chương 159 + 160
Chương 161 + 162
Chương 163 + 164
Chương 165 + 166
Chương 167 + 168
Chương 169 + 170
Chương 171 + 172
Chương 173 + 174
Chương 175 + 176
Chương 177 + 178
Chương 179 + 180
Chương 181 + 182
Chương 183 + 184
Chương 185 + 186
Chương 187 + 188
Chương 189 + 190
Chương 191 + 192
Chương 193 + 194
Chương 195 + 196
Chương 197 + 198
Chương 199 + 200
Chương 201 + 202
Chương 203 + 204
Chương 205 + 206
Chương 207 + 208
Chương 209 + 210
Chương 211 + 212
Chương 213 + 214
Chương 215 + 216
Chương 217 + 218
Chương 219 + 220
Chương 221 + 222
Chương 223 + 224
Chương 225 + 226
Chương 227 + 228
Chương 229 + 230
Chương 231 + 232
Chương 233 + 234
Chương 235 + 236
Chương 237 + 238
Chương 239 + 240
Chương 241 + 242
Chương 243 + 244
Chương 245 + 246
Chương 247 + 248
Chương 249 + 250
Chương 251 + 252
Chương 253 + 254
Chương 255 + 256
Chương 257 + 258
Chương 259 + 260
Chương 261 + 262

Chương 45 + 46

1.9K 151 12
By Kisekirin

Chương 45

Edit + beta: Iris

Phương án hợp tác mà Đào Mộ nói, chính là kế hoạch hợp tác giữa phim điện ảnh mới 《Thương Vương》 và web Phi Tấn.

Mặc dù web Phi Tấn trong mắt đại chúng chỉ là một trang web mới nổi, nhưng chỉ trong nửa tháng kể từ khi ra mắt, nó đã lan truyền nhanh chóng ở giới sinh viên đại học Yến Kinh, Hỗ Thành, Thâm Thành và các thành phố nhất nhì Hoa Hạ.

Kỳ thật Đào Mộ không quen đạo diễn Vinh, kiếp trước cũng không có cơ hội hợp tác. Lần này tìm đạo diễn Vinh là để giúp Cẩu Nhật Tân xả giận - - bất luận sự cố của Cẩu Nhật Tân là ngoài ý muốn hay do Hùng Chính tạo thành, thì chuyện Dư Mị ngoại tình với Hùng Chính là sự thật không thể thay đổi.

Đào Mộ không muốn nhìn thấy người cắm sừng và đoạt vai diễn của anh em mình đi lên đỉnh cao. Mặc dù Đào Mộ có ký ức hai kiếp, kiếp trước Hùng Chính đoạt vai nam hai trong 《Thương Vương》 của Cẩu Nhật Tân, cuối cùng vẫn không nổi lên chút bọt sóng gì, nhưng cậu vẫn không muốn.

Vì vậy Đào Mộ viết một bản kế hoạch dự thảo suốt đêm, trực tiếp tìm đến trước cửa phòng khách sạn của đạo diễn Vinh ở trấn H chào hỏi. Lấy hình thức tiên binh hậu lễ*, cậu phân tích cặn kẽ việc nếu cho Hùng Chính - người chen chân vào chuyện tình của nam hai tiền nhiệm 《Thương Vương》, còn có vết nhơ cố tình tạo ra tai nạn gây thương tích cho nam hai để đoạt vai diễn sẽ khiến đoàn phim rơi vào nguy hiểm.

*Tiên binh hậu lễ, câu thành ngữ chính xác hơn là tiên lễ hậu binh: nghĩa là trước dùng lễ nghĩa, nếu không được mới dùng vũ lực.

Trừ khi cố tình lăng xê, hầu như không có đoàn phim nào mong sẽ xảy ra chuyện xấu khi quay phim cả. Nó sẽ phân tán sự tập trung của diễn viên và nhân viên, không thể bảo đảm chất lượng quay phim. Hơn nữa nếu khán giả chú ý quá nhiều đến tin tức tình ái ngoài lề của đoàn phim, cũng khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng lớn đến ấn tượng về phim của fan điện ảnh.

Huống chi Hùng Chính có khả năng có vết nhơ, không chỉ đơn giản là tai tiếng ngoài lề như vậy.

Với địa vị hiện giờ của đạo diễn Vinh, nếu hắn muốn lăng xê tin tức tình ái, cách tốt nhất là lăng xê hai diễn viên diễn vai nam nữ chính, như vậy sẽ không còn lo lắng sau khi fans biết tin. Đương nhiên lăng xê tin tức nam một và nam hai không hợp nhau, thường tranh đấu gay gắt áp diễn gì đó trên trường quay cũng rất phù hợp với tin tức bát quái ở Hồng Kong. Nhưng loại lăng xê này yêu cầu nam chính và nam phụ phải có địa vị tương đương nhau, nếu kém nhau quá xa, đừng nói đến đoàn phim lười xào, ngay cả bản thân minh tinh cũng sẽ không đồng ý.

Tóm lại, bất kỳ loại lăng xê nào cũng không liên quan gì đến loại thế thân nhỏ nhoi không có nổi một bộ phim đàng hoàng như Hùng Chính.

Đạo diễn Vinh coi trọng thanh danh, tất nhiên sẽ không vì một võ thế mà làm ảnh hưởng đến danh dự đoàn phim, nhưng hắn cũng không có hảo cảm gì với hành động đến tận nhà uy hiếp của Đào Mộ.

Cho nên tiếp theo, Đào Mộ lại lấy ra bản thảo kế hoạch tuyên truyền mà cậu làm suốt đêm qua, giải thích qua loa với đạo diễn Vinh rằng nếu trong lúc quay,《Thương Vương》 hợp tác với web Phi Tấn sẽ đạt được hiệu quả tuyên truyền.

"Thật ra sinh viên ở độ tuổi này có thể được coi như là chủ thể quần chúng điện ảnh Hoa Hạ. Bởi vì bọn ho có thời gian, có tiền, còn có nhu cầu xem điện ảnh. Nên nếu phim 《Thương Vương》 có thể phổ biến trong trong giới sinh viên Hoa Hạ, đạo diễn Vinh có thể thử tưởng tượng, dù chỉ có 1/5 sinh viên đến rạp chiếu phim, 《Thương Vương》 vẫn có thể kiếm được biết bao nhiêu từ số sinh viên đó. Huống chi người dùng đăng ký web Phi Tấn chúng tôi không chỉ có sinh viên, còn có rất nhiều dân mạng từ độ tuổi 18 đến 35. Chắc đạo diễn Vinh cũng biết, với tình hình Hoa Hạ hiện nay, sức mua của nhóm người tiêu dùng trong độ tuổi từ 18 đến 35 là bao nhiêu."

Đạo diễn Vinh rất động tâm đối với chiếc bánh lớn mà Đào Mộ đưa ra, nhưng hắn - cũng như những người có tư tưởng cổ hủ - vẫn ôm nghi ngờ về đồ vật mới ra mắt như web phi Tấn, nên hắn không quá tin tưởng về hiệu quả mà Đào Mộ nói, đây cũng là nguyên nhân hắn liên lạc với Đào Mộ sau khi đuổi Hùng Chính đi.

Lần này Đào Mộ không lấy bản thảo ra nữa, mà lấy một phương án kế hoạch khá chi tiết ra, từ giai đoạn trải chăn tiền kỳ cho đến tuyên truyền hậu kỳ, dần dần tăng tiến cho đến khi cao trào.

Mười năm trước khi Đào Mộ trọng sinh, mười năm này có thể nói là cậu đã hoàn toàn trải nghiệm giai đoạn phát triển của truyền thông Hoa Hạ, từ giấy bao TV phát tiển lên internet, hơn nữa bản thân cậu cũng hưởng thụ toàn bộ uy lực của truyền thông internet.

Có thể nói trọng sinh về mười năm trước, trong phạm vi toàn cầu, hẳn sẽ không có ai quen thuộc việc dùng truyền thông internet để lăng xê như Đào Mộ. Cho nên hiện giờ cậu vẽ một cái bánh cho đạo diễn Vinh cũng chỉ là vẽ lại cái mà cậu đã định liệu trước. Thậm chí là những trường hợp lăng xê kinh điển được giới chuyên nghiệp tôn sùng nhất ở kiếp trước cũng không cần dùng đến, chỉ cần tuyên truyền thẳng kịch bản vừa đơn giản vừa thô bạo cũng đủ để ứng phó với đạo diễn Vinh "không có kiến thức nào hết".

Quả nhiên, đạo diễn Vinh nghe Đào Mộ nói xong phương án tuyên truyền là lập tức sáng tỏ. Thứ gọi là tuyên truyền kịch bản này, cũng giống như trong một căn phòng tối, không ai nói gì hay làm gì, tất cả mọi người đều mông lung trong bóng tối, nhưng chỉ cần có người đục ra một lỗ thủng, ánh sáng tràn vào sẽ khiến cho mọi người chỉ tập trung nhìn về phía ánh sáng.

Đặc biệt là loại tràn ngập tai tiếng như giới giải trí Hồng Kong, ngày ngày phóng viên paparazzi đều nhìn hình nói chuyện, đạo diễn Vinh có độ tiếp thu cực kỳ cao đối với phương án của Đào Mộ. Huống chi Đào Mộ không lấy ra phương án mới mẻ gì - - dù sao cũng không phải phim của cậu, không cần lãng phí tinh lực để làm gì. Thế là cậu lười suy nghĩ, lợi dụng thói quen nhìn hình nói chuyện của những paparazzi hiện có ở Hồng Kong, soạn một kịch bản đủ tiêu chuẩn, trong đó nhất định phải có mở đầu, cao trào, ngược tâm, vả mặt, cuối cùng còn cần phải thăng hoa chủ đề một cách bức phá - - hướng mọi dư luận và tuyên truyền đến 《Thương Vương》.

Ý nghĩ khá thô tục, quan trọng nhất là nền tảng công khai web Phi Tấn, Đào Mộ trực tiếp quăng lượt đăng ký và lượng truy cập hàng ngày đến trước mặt đạo diễn Vinh. Lấy phương thức khoa học tự nhiên để nói với đạo diễn Vinh rằng dù chỉ có một phần năm số người bị thu hút sự chú ý và đến rạp chiếu phim, vậy cũng là chiếm phần lớn phòng bán vé.

Rất cảm ơn là thời đại hiện nay không có chương trình bóp méo số liệu và lưu lượng khiến người ta trông gà hóa cuốc. Tóm lại, khi đạo diễn Vinh vừa thấy số liệu mà Đào Mộ đưa ra liền cảm thấy hợp tác với web Phi Tấn là chuyện đặc biệt đáng tin cậy, đặc biệt có sức hấp dẫn.

Mọi người đều biết hiệu suất làm việc ở giới giải trí Hồng Kong đặc biệt cao, đối với người thế hệ sau, nửa tháng quay xong một bộ phim là chuyện không thể nào tưởng tượng được, nhưng với giới giải tri Hồng Kong là một chuyện rất bình thường. Đạo diễn Vinh chính là điển hình cho người Hồng Kong, hiệu suất hành động cực kỳ cao, hắn lập tức gọi điện cho nam nữ chính, kêu bọn họ đến phòng mình bàn chuyện lăng xê.

Mặc dù phương án tuyên truyền mà Đào Mộ đưa ra tương đối khuôn sáo, nhưng kết hợp với nền tảng mới và số liệu của web Phi Tấn, nếu vận hành thích đáng, độ tuyên truyền sẽ không kém. Nam nữ chính và người đại diện thương lượng một lúc, cuối cùng đều đồng ý phối hợp tuyên truyền - - dù sao thì lúc bọn họ ký hợp đồng tiến tổ, hợp đồng cũng đã quy định cần phải phối hợp tuyên truyền cùng đoàn phim. Hơn nữa loại kịch bản lăng xê nam nữ chính sinh tình cảm này, bọn họ đã quen tới mức không thể quen hơn.

Ngay cả người đại diện của nam nữ chính cũng rất xem trọng hình thức tuyên truyền này, thậm chí còn muốn thương lượng với Đào Mộ để web Phi Tấn hợp tác lâu dài với quản lý công ty của hai nhà khác. Nhưng còn về hình thức hợp tác cụ thể và chi phí tuyên truyền thì phải xem lần tuyên truyền này có thể đạt hiệu quả đến mức nào.

Vì thế hai bên ăn nhịp với nhau, Đào Mộ vừa trút giận được cho anh em, đồng thời còn thu được phí hạng mục đầu tiên cho web Phi Tấn!
Nhưng nói tới nói lui, mồm mép có nhanh nhẹn cũng không bằng hành động thực tế. Vì thế chuyện đầu tiên Đào Mộ làm sau khi ra khỏi phòng đạo diễn Vinh là gọi điện cho Tiểu Tề ca ở Yến Kinh, tuyên bố thành lập Phi Tấn Giải Trí, còn hạng mục đầu tiên sau khi thành lập Phi Tấn Giải Trí chính là lăng xê 《Thương Vương》.

Bất luận là kiếp trước hay kiếp này, Đào Mộ đều là người có năng lực chấp hành vô cùng mạnh mẽ. Giây trước vừa nói thành lập Phi Tấn Giải Trí, giây sau lập tức đi đào người, để Tiểu Tề ca quan hệ rộng rãi tuyển dụng hai paparazzi ở Yến Kinh trực tiếp đến trấn H. Còn bên trấn H, Đào Mộ đã chiêu mộ thành công đồ đằng Thanh Long tiên sinh Trương Phi - người có thiên phú theo dõi và tìm người. Sau một ngày huấn luyện qua loa liền ném người ta đến "chụp lén" nam nữ chính 《Thương Vương》 lén gặp nhau ở khách sạn rồi đăng bài ghim trên tài khoản Phi Tấn Giải Trí - -

Không sai, nội trong một ngày, Đào Mộ không chỉ thành lập Phi Tấn Giải Trí mà còn đăng ký tài khoản Phi Tấn Giải Trí với bên phía chính phủ. Tin tức phát ra được ghim trên top lập tức khiến dân mạng chú ý.

Qua hơn nửa tháng lên men, hoạt động bình chọn hoa khôi giáo thảo đã tiến vào giai đoạn gây cấn. Rất nhiều cư dân mạng rảnh rỗi ngâm mình trên mạng, không ngừng giới thiệu đối tượng kéo phiếu với bạn bè thân thích người yêu. Tự dưng bây giờ xuất hiện tin tức không liên quan gì đến hoạt động bình chọn khiến mọi người tò mò.

Click vào thì thấy, ố là la, hóa ra là tin tình ái của minh tinh hạng một Hồng Kong. Thoáng cái tâm thái ăn dưa của các cư dân mạng dâng trào. Do có người có tâm thổi gió thêm lửa, scandal nhanh chóng lan truyền khắp internet. Ngay cả truyền thông báo chí và TV cũng ồn ả vào cuộc, đến đoàn phim thăm ban phỏng vấn, giáp mặt nam nữ chính dò hỏi tin tức thật giả.

Dựa theo ước định bằng miệng trước đó, nam nữ chính đương nhiên sẽ đứng ra bác bỏ tin đồn, lời lẽ chính đáng tỏ vẻ bọn họ chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, hoàn toàn không có gì ái muội, hôm đó vào phòng khách là để đối diễn, hơn nữa trong phòng không chỉ có hai người họ mà còn có đạo diễn Vinh và hai biên kịch, căn bản không giống những gì paparazzi nói. Đạo diễn Vinh và biên kịch cũng đứng ra bác bỏ tin đồn giúp nam nữ chính, cũng kịch liệt khiển trách hành động chụp lén của paparazzi mà không màng riêng tư của minh tinh, đồng thời nói thêm nam nữ chính trai chưa cưới gái chưa gả, đều là tuổi thanh niên, cho dù có vì đóng phim mà sinh ra chút hảo cảm cũng rất bình thường, vân vân.

Vì vậy, mấy ngày sau, Phi Tấn Giải Trí lại chụp được ảnh nam nữ chính ngồi trò chuyện vui vẻ ở đoàn phím, thậm chí là hành động thân mật như đút nhau ăn. Nam nữ chính vẫn làm sáng tỏ là đang đóng phim như thường lệ, nhưng không thể phủ nhận, đối phương là người rất có mị lực...

Nói chung, sau một phen lăng xê, sự tồn tại của nam nữ chính 《Thương Vương》 đã được truyền khắp mạng. Đạo diễn Vinh và đương sự đều rất hài lòng hiệu quả tuyên truyền này, để xem thử sau khi phim chiếu thì sự chú ý này sẽ đổi được bao nhiêu phòng bán vé.

Bên Đào Mộ cũng thuận lợi lấy được số tiền đầu tiên sau khi thành lập web Phi Tấn.

Không ngoài dự đoán, khi thấy web Phi Tấn mới thành lập đã hô mưa gọi gió ngất trời, network platform cũng coi như giàu có trên app Weibo nào ngồi yên được. Mặc dù nhân viên bên bộ phận kế hoạch tuyên truyền của bọn họ không có kinh nghiệm mười năm như Đào Mộ, nhưng bọn họ có thể học a.

Bắt đầu từ việc sao chép hoạt động bình chọn hoa khôi giáo thảo đến việc web Phi Tấn thành lập Phi Tấn Giải Trí. App Weibo cũng lập tức thành lập Weibo Giải Trí. Học theo hình thức lăng xê 《Thương Vương》 của web Phi Tấn, cũng chọn một đoàn phim để tuyên truyền.

Có web Phi Tấn vận hành 《Thương Vương》 trước, các đoàn phim khác cũng rất đỏ mắt nhìn nhiệt độ thảo luận và độ chú ý của 《Thương Vương》 trên internet. Có rất nhiều người liên hệ trực tiếp muốn hợp tác với web Phi Tấn, nhưng càng nhiều người nghiêng về app Weibo hơn - - mặc dù hai nền tảng xã hội này vẫn còn mới mẻ đối với nhiều người, xem hiện giờ web Phi Tấn đúng là đa dạng hơn một chút, nhưng app Weibo lại xuất hiện trước web Phi Tấn tận nửa năm, hơn nữa còn có tư bản chống lưng, thực lực cũng mạnh hơn web Phi Tấn.

Giống như hình thức tuyên truyền bằng web, app Weibo cũng có thể làm tương tự trên network platform, không những thế mà còn có thể liên hệ đài truyền hình tiến hành tiếp sóng, hình thức linh động này lập tức hấp dẫn không ít đoàn phim đến hợp tác.

Vì thế sau khi web Phi Tấn tuyên truyền 《Thương Vương》, app Weibo cũng lập tức tuyên truyền cho đoàn phim 《Chiến Hỏa》.

Làm đối thủ cạnh tranh, tuy Đào Mộ không cảm thấy thủ đoạn tuyên truyền của Weibo Giải Trí sẽ cao siêu hơn cậu, nhưng vẫn thời thời khắc khắc chú ý hướng đi của Weibo Giải Trí.

Lại không ngờ rằng sẽ chú ý ra vấn đề.

App Weibo copy toàn diện hạng mục quan trọng của web Phi Tấn, 《Chiến Hỏa》 cùng đề tài với 《Thương Vương》, đều là đề tài chiến tranh. Nhưng 《Thương Vương》 chủ yếu tuyên truyền nhiệt độ nam nữ chính sinh tình, lúc app Weibo vận hành 《Chiến Hỏa》 thì tuyên truyền các trận đánh diễn và sự chuyên nghiệp của diễn viên.

Vì thế trên Weibo Giải Trí, phóng viên phỏng vấn diễn viên Hồng Kong nam hai nghiêm túc nói: "Thật ra lúc chúng tôi quay bộ phim này, thực sự rất vất vả. Bởi vì đạo diễn yêu cầu chúng tôi trong lúc quay phim cố gắng ít dùng thế thân nhất có thể. Nên rất nhiều cảnh chúng tôi tự mình quay. Tôi còn nhớ rõ, có lần chúng tôi quay cảnh cao trào, nhảy từ trên lầu xuống, tới 6m lận, đương nhiên cảnh này không cần tôi đích thân quay, thế là dùng thế thân. Kết quả anh biết không, dây thép kia thế mà bị đứt? Cũng may tổ đạo cụ phát hiện kịp thời, nếu không là xảy ra chuyện rồi. Lúc ấy võ thế đóng thế cho tôi bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, hình như tên là Đại Hùng. Nghĩ lại thì 6m rất cao, ngã xuống từ trên đó... Quá nguy hiểm. Thật sự đặc biệt vất vả."

Trong phòng bệnh tập thể trấn H, bởi vì bác sĩ nói tình hình trước mắt Cẩu Nhật Tân đã ổn định, có thể tiến hành chuyển viện. Đào Mộ, mẹ của Cẩu Nhật Tân, đám anh em võ phụ Đại La đều vây quanh trước giường bệnh Cẩu Nhật Tân, vừa dọn dẹp đồ đạc vừa xem TV.

Kết quả nhìn thấy đoạn phỏng vấn này!

Đại La trước giờ nóng tính lập tức ngồi không yên: "Đào Mộ, Đại Hùng mà bọn họ nói, có phải là Hùng Chính không?"

Đào Mộ cau mày, còn chưa kịp mở miệng thì chuông điện thoại reo lên. Đào Mộ lấy điện thoại ra, thấy là Trương Phi gọi tới.

"Mộ ca, anh đoán xem em phát hiện được gì nào?" Đầu kia điện thoại, Trương Phi phấn khích nói: "Thì ra vương bát đản Hùng Chính kia có quen biết với người phụ trách dây thép của Cẩu Nhật Tân trong tổ đạo cụ. Bạn của em nói với em, sở dĩ Hùng Chính có thể vào đoàn phim kia chính là nhờ người tổ đạo cụ giới thiệu rồi quen đạo diễn casting, mẹ nó hai tên vương bát đản nói dối, lừa gạt chúng ta!"

"Tin tốt đấy." Đào Mộ cầm điện thoại, ánh mắt sáng quắc nhìn TV, nam diễn viên đáng yêu vẫn đang thao thao bất tuyệt kể quay phim vất vả bao nhiêu: "Có lẽ chúng ta có thể gọi cho cảnh sát Diêu, rồi đi tìm người tổ đại cụ kia trò chuyện."

Chuyện đã tới nước này, còn gì để nói nữa.

Người tổ đạo cụ kia thấy cảnh sát lại tìm đến cửa lần nữa, biết bản thân không thể lừa gạt được nữa liền ủ rũ cụp đuôi thành thật khai báo: "Trước khi xảy ra vụ việc, quả thật Hùng Chính mời tôi uống rượu, cho tôi hai vạn, kêu tôi hỗ trợ phụ trách kiểm tra dây thép của Cẩu Nhật Tân. Lúc ấy tôi còn cảm thấy kỳ quái, bởi vì võ phụ chúng tôi có quy củ, ngoại trừ những người đi một mình, thì khi treo dây thép thường là do đồng đội hỗ trợ kiểm tra dây thép. Đồng đội của Cẩu Nhật Tân đông như vậy, bình thường dây thép của hắn đều do đám Đại La kiểm tra, căn bản không tới lượt tôi. Kết quả hôm sau, đám anh em của Cẩu Nhật Tân đều say mèm không đến được, thế là tôi chủ động xin ra trận phụ trách kiểm tra dây thép của Cẩu Nhật Tân."

"Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra. Lúc tôi kiểm tra, rõ ràng dây thép rất chắc chắn, nhưng đến khi đeo lên người Cẩu Nhật Tân lại bị đứt. Lúc ấy tôi đặc biệt sợ hãi nên tìm Hùng Chính, hỏi hắn rốt cuộc là sao, có phải hắn đã động tay chân gì rồi không."

"Hùng Chính liền nói không cần tôi quản, là do Cẩu Nhật Tân xui xẻo, còn dặn tôi nhất định đừng nói lung tung bên ngoài. Hắn nói đám người Đại La tính tình rất xấu xa, vốn dĩ đang nén giận vì chuyện này, nếu để bọn họ biết do tôi sơ sẩy nên mới bị ai đó đổi dây thép, vậy tôi không còn đường sống."

Cảnh sát Diêu và một cảnh sát khác liếc nhìn nhau, hỏi: "Hùng Chính động tay chân với dây thép thế nào?"

"Tôi cũng không biết." Người tổ đạo cụ kia cũng rất buồn bực: "Lúc tôi kiểm tra, rõ ràng là không có vấn đề gì. Ai biết sao lại xảy ra chuyện như vậy?"

Mà ở bên kia, sau khi Hùng Chính thấy đoạn phỏng vấn 《Chiến Hỏa》 liền biết không xong. Ai có thể nghĩ đến, bên app Weibo thấy web Phi Tấn làm ra kế hoạch tuyên truyền lớn như vậy để an ủi đạo diễn Vinh thì đỏ mắt làm theo. Theo trào lưu thì theo trào lưu đi, phỏng vấn người khác không được sao, cố tình lại phỏng vấn đoàn phim 《Chiến Hỏa》. Hơn nữa còn nói ngay chuyện không tốt này.

Hùng Chính vốn tưởng mình giấu giếm không có kẻ hở, kết quả bây giờ mấy trò mèo của hắn đều bị phơi bày ra ánh sáng.

Hùng Chính cũng không biết tại sao mình lại xui xẻo như vậy, chuyện hắn làm hẳn phải thần không biết quỷ không hay mới đúng, cuối cùng biến thành ai ai cũng đều biết. Hùng Chính đoán dù bây giờ cảnh sát chưa có bằng chứng để bắt hắn, nhưng đám anh em Cẩu Nhật Tân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Hơn nữa lần này chỉ sợ không nhẹ nhàng chỉ là trùm bao tải đánh sưng mặt thôi đâu. Vì vậy hắn nhanh chóng thu thập hành lý, muốn tạm thời rời khỏi trấn H để tránh đầu ngọn gió.

Thật ra Hùng Chính đúng là rất xui xẻo. Kiếp trước hắn biết được chuyện Cẩu Nhật Tân được đại đạo diễn Hồng Kong coi trọng từ miệng Dư Mị, được diễn nam hai thì không phục. Vì vậy lén lút lên kế hoạch, cuối cùng nghĩ ra chiêu này, trực tiếp đá Cẩu Nhật Tân đi, còn hại Cẩu Nhật Tân liệt nửa người trên.

Lúc đó hắn cũng chạy đến trước mặt đạo diễn Vinh rồi tự đề cử mình. Mặc dù đạo diễn Vinh không hài lòng về ngoại hình của Hùng Chính, nhưng lại nhìn trúng bản lĩnh võ thuật của hắn, mà nam hai này lại cần nhất là bản lĩnh võ thuật, nên cách làm phim thông thường là yêu cầu diễn viên tạo dáng trước ống kính rồi giả vờ cầm súng trong cảnh quay thực chiến là hoàn toàn không khả thi - - mà lúc ấy đoàn phim đã bắt đầu quay, nhất thời không tìm được người tiến tổ. Dù sao minh tinh biết đánh võ trong vòng vốn dĩ đã ít, hoặc là hình tượng không phù hợp, hoặc là khí chất không phù hợp, hoặc là lịch trình không phù hợp, các yêu cầu đều đạt chuẩn thì thù lao đóng phim lại không phù hợp.

Vì vậy cuối cùng, đạo diễn Vinh miễn cưỡng dùng Hùng Chính. Lúc ấy Dư Mị và Hùng Chính đang nảy lửa tình, vốn dĩ đã muốn chia tay với Cẩu Nhật Tân, nay lại thấy Cẩu Nhật Tân bị liệt nửa người, lập tức thu thập tay nải, không chút do dự đến ở chung với Hùng Chính.

Bởi vì kiếp trước không có ai mua bảo hiểm cho Cẩu Nhật Tân nên không có chuyện Dư Mị ôm tiền bỏ trốn. Với IQ của đám anh em Cẩu Nhật Tân cũng sẽ không nghĩ ra chuyện này có liên quan đến Hùng Chính. Dù sao Hùng Chính giấu rất kỹ. Đến khi đoàn phim 《Chiến Hỏa》 cắt nối biên tập tuyên truyền xong thì đã qua một năm. Cẩu Nhật Tân tàn phế đã theo mẹ trở lại quê nhà, đám anh em cũng hợp hợp tan tan. Dù có đoán ra sự thật thì cũng chẳng ai còn sức để truy cứu.

Chỉ có Đại La là quá khó chịu, một mình đám đuôi Hùng Chính đến đoàn phim kia, nhân lúc diễn viên tan tầm mà đánh Hùng Chính một trận, đánh nát xương đầu gối của Hùng Chính, phế luôn hắn. Mặc dù đã báo thù được cho người anh em của mình, nhưng cũng vì Hùng Chính báo nguy nên Đại La bị bắt lại, ngồi tù ba năm.

Mà ả Dư Mị thì đã sớm bị Hùng Chính ném đi mất. Có thể nói không ai có kết cục tốt.

Mà kiếp này, Hùng Chính tính kế xong hết thảy, lại không tính đến biến số là Đào Mộ, càng không tính đến web Phi Tấn quật khởi mang đến một loạt thay đổi, cuối cùng thất bại trong gang tấc.

Còn bên phía Đào Mộ, biết được đúng là Hùng Chính giở trò với dây thép, sau khi lấy được khẩu cung từ người tổ đạo cụ, kết luận Hùng Chính chắc chắn đã tiếp xúc với dây thép, vì vậy kiến nghị với cảnh sát Diêu, tìm dây thép kia để lấy dấu vân tay làm chứng cứ.

Bởi vì lúc trước bên công ty bảo hiểm đã đưa ra câu trả lời rập khuôn cho những người trong nghề nên không có ai nghi ngờ dây thép có vấn đề, cũng không nghĩ đến chuyện kiểm tra xem dây thép có bị động tay động chân gì hay không - - cuối cùng án kiện của Cẩu Nhật Tân bị coi là án kiện dân sự, bọn họ không thể tiến hành điều tra hình sự được.

Kết quả hiện giờ, từ những lời thú tội của những người khác, đã chứng minh vụ việc có liên quan đến Hùng Chính, cảnh sát Diêu lập tức nộp đơn lên chính quyền cấp trên đưa dây thép đến cơ quan pháp y để giám định.

Cuối cùng, trên dây thép bị đứt giám định ra dấu vân tay của Hùng Chính. Bởi vì dấu vân tay của Hùng Chính đã được trích xuất trong quá trình điều tra trước đó, báo cáo do bộ phận pháp y đưa ra cũng xác minh suy đoán của mọi người. Hùng Chính quả thực có hiềm nghi gây án.

Từ án kiện dân sự biến thành án kiện hình sự, cảnh sát Diêu lập tức xin đi bắt Hùng Chính. Cuối cùng, cảnh sát nhân dân ở ga tàu hỏa trấn H kịp thời bắt được Hùng Chính đang xách vali chạy trốn.

🍑🍑🍑🍑🍑

Chương 46

Edit + beta: Iris

Sau khi Hùng Chính chính thức bị bắt, đám người Đại La vỗ tay vui mừng, nhưng cũng lo lắng bên công ty bảo hiểm biết tin sẽ rút quyết định bồi thường, lấy đi một trăm vạn, tâm tình rất rối rắm.

Đào Mộ dứt khoát gọi cho công ty bảo hiểm để dò hỏi. Kết quả người bên đó nói với Đào Mộ là dựa theo điều khoản quy định của hợp đồng bảo hiểm mà Cẩu Nhật Tân mua, bị người khác cố ý gây tai nạn cũng thuộc phạm trù tai nạn ngoài ý muốn, vì đây không phải là do người mua bảo hiểm chủ quan cố ý, nhưng nếu cố ý ẩu đả với người khác mà tạo thành tai nạn thì không nằm trong phạm vi bồi thường.

Hỏi xong xuôi hết mọi người mới an tâm. Tạm thời không đề cập tới đôi gian phu dâm phụ Hùng Chính và Dư Mị bị phán bao nhiêu năm, ít nhất bên Cẩu Nhật Tân đã chuẩn bị xong mọi thứ, có thể chuyển viện.

Khác với Đào Mộ lẻ loi một mình xách vali đến đây. Lần này trở về Yến Kinh, bọn họ đi nguyên một đội lớn. Ngoại trừ Cẩu Nhật Tân nằm trên giường bệnh không thể nhúc nhích, còn có bác Cẩu cần phải đi theo chăm sóc con trai, Đại La ăn vạ đòi đi theo đến Yến Kinh để chăm sóc Cẩu ca, ngoài ra có Trương Phi đã bị Đào Mộ đào về, hai phóng viên do Phi Tấn Giải Trí phái tới, cuối cùng là Tần Diệu Như - - nghe nói là đã chán ngấy với việc mở khách sạn ở trấn H nên muốn lang bạt đến thành phố lớn.

Đương nhiên, danh tính của những người này vẫn là thành viên ngoại vi của Phi Tấn Giải Trí.

Lúc máy bay đến Yến Kinh, đến đón vẫn là hai chồng chồng Lưu Diệu và Mạnh Tề.

Lưu Diệu đã gọi điện cho Đào Mộ trước đó, biết lần này có nhiều người đi cùng nên Lưu Diệu dứt khoát kêu Đại Huy chạy xe buýt tới đón. Ngoài ra còn có một chiếc xe cứu thương từ bệnh viện Nhân Dân 1 ở Yến Kinh đến đưa Cẩu Nhật Tân đến bệnh viện. Đào Mộ ngạc nhiên phát hiện bác sĩ trong xe chính là Vân Hành Kiện - -

"Viện trưởng Vân, sao bác lại đích thân đến đây?"

"Chuyện của ân nhân cứu mạng, bác tất nhiên phải quan tâm rồi." Vân Hành Kiện cười tủm tỉm nói: "Bây giờ còn sớm, đến tối tan học Vân Dật và Đóa Đóa cũng sẽ đến. Cô (cô giáo/lão sư) Trình thì trễ chút mới đến, bác ấy đang phải dạy học sinh cấp ba, toàn đến mười giờ tối mới về đến nhà."

Cô Trình chính là vợ yêu của Vân Hành Kiện, mẹ của Vân Dật và Vân Đóa.

Mẹ Cẩu Nhật Tân nghe Vân Hành Kiện nói thì kích động muốn chết: "Ngài khách khí quá rồi, sao có thể không biết xấu hổ mà quấy rầy người nhà của ngài được."

"Nên làm, nên làm mà." Vân Hành Kiện cười nói: "Nếu không nhờ con trai này của bà, không biết Đóa Đóa nhà chúng tôi bây giờ đã thành cái dạng gì rồi nữa. Thế nên hai nhà chúng ta tốt nhất đừng nên nói quấy rầy hay làm phiền gì cả."

Mẹ của Cẩu Nhật Tân đúng là kiểu người trong lòng có chuyện ngoài miệng lại không biết nói sao, lập tức nắm tay viện trưởng Vân, cảm động nước mắt lưng tròng.

Mẹ Cẩu vẫn còn nhớ đến bệnh trạng của con trai, vẫn luôn bất an, nắm tay Vân Hành Kiện hỏi liên tiếp: "Viện trưởng Vân, ngài là viện trưởng của bệnh viện lớn ở Yến Kinh, ngài nói xem, bệnh của con tôi có thể chữa khỏi không?"

Vân Hành Kiện để mặc mẹ Cẩu nắm, không ngừng an ủi: "Bà cứ yên tâm, lần giải phẫu này của con trai bà, tôi chắc chắn sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất cả nước. Bảo đảm mấy tháng sau hắn sẽ khỏe mạnh nhảy nhót khắp nơi, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt và làm việc của hắn."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Bác Cẩu nhìn đám người xung quanh, liên tục nói: "Tiểu Tân nhà chúng ta đúng là gặp được người tốt, cũng may nhờ có mọi người, nếu không hai mẹ con chúng tôi đời này kết thúc rồi..."

"Sao có thể." Viện trưởng Vân cười an ủi: "Mọi người đều là người tốt. Người tốt sẽ được đền đáp, sẽ không có chuyện gì đâu. Tới đây, chúng ta lên xe trước đi, đến bệnh viện rồi nói."

Mấy người Tần Diệu Như thấy thế cũng xách hành lý lên xe buýt. Đào Mộ đồng ý để bọn họ thuê chung cư của web Phi Tấn vài ngày, đợi tìm được cửa hàng thích hợp để làm ăn hoặc kinh doanh thì dọn đi cũng được.

Thấy Đào Mộ đã sắp xếp chỗ ở cho mọi người, Lưu Diệu kêu Đào Mộ lên con xe Grand Cherokee của mình, Mạnh Tề trăm năm không đổi vẫn ngồi ở ghế phụ.

Sau khi Đào Mộ lên xe, Mạnh Tề gần đây phụ trách các vấn đề liên quan đến Phi Tấn Giải Trí cười nói: "Không phải em nhờ anh đăng bài tuyển người trên tài khoản chính thức của Phi Tấn Giải Trí sao? Đoán xem, anh thu được tin nóng gì ở hậu trường nào?"

Kể từ khi web Phi Tấn liên hợp với đoàn phim 《Thương Vương》 tung ra một quảng cáo giật gân trên internet, Phi Tấn Giải Trí có thể gọi là phương tiện truyền thông mới đầu tiên ra đời trên nền tảng network platform trong nước, đã mở ra một bước phát triển vượt bậc. Mạnh Tề thân là người phụ trách lâm thời của Phi Tấn Giải Trí, ngoại trừ bàn bạc với các đoàn phim khác hoặc là nhận lời mời phỏng vấn từ các công ty quản lý, còn dựa theo kiến nghị của Đào Mộ, dùng toàn bộ mạng lưới để thu hút tin tức từ cư dân mạng. Yêu cầu cụ thể là thông tin hot phải đúng sự thật, đáng tin cậy và phải có chứng cứ chi tiết xác thực. Sau khi được thông qua sẽ nhận được thù lao phong phú.

Bằng cách này, những cư dân mạng vốn chỉ đến ăn dựa lập tức phát hiện rằng bọn họ cũng có thể đóng vai trò là người tham gia. Nhưng đối với đại đa số cư dân mạng bình thường, lời kêu gọi bằng giấy tờ này chẳng có tác dụng gì. Những người gửi tin cho Phi Tấn Giải Trí thường là paparazzi hoặc là những phóng viên ghét bỏ mức lương của tạp chí thấp nên thà gửi tin cho Phi Tấn Giải Trí, số còn lại thì là trợ lý các loại trong ngành và nhân viên công tác.

Thỉnh thoảng cũng nhận được tin nóng từ những người có tâm có mục đích mãnh liệt. Ví như người mà Mạnh Tề nhìn thấy tối hôm qua - -

"Một dân mạng ở Hỗ Thành đã gửi cho anh rất nhiều ảnh và tài liệu chữ viết, bên trong giới thiệu chi tiết về tin con trai độc nhất của tập đoàn nào đó ở Yến Kinh đang bao dưỡng bé trai theo cách nhục dục. Em xem có nên đăng lên không?"

Đào Mộ trợn to mắt nhìn, lập tức phản ứng lại: "Diêu Văn Tiêu cư nhiên đem ảnh chụp nam nữ của Lạc Dương gửi cho Phi Tấn Giải Trí?"

"Có lẽ trong khoảng thời gian gần đây, Phi Tấn Giải Trí có độ hiện diện tương đối cao, nổi bật hơn những phương tiện báo chí truyền thông TV nên cũng thu hút sự chú ý của cư dân mạng nhiều hơn." Mạnh Tề cười giải thích: "Thật ra không riêng gì Phi Tấn Giải Trí, theo tin tức anh thu được, hắn còn gửi một bản sao cho Weibo Giải Trí."

Sắc mặt Đào Mộ nhất thời trở nên cổ quái, cậu đúng là không nghĩ tới... Cái này gọi là gì nhỉ, vô tình cắm liễu liễu lại xanh sao?

"Em tính làm sao?" Lưu Diệu vừa lái xe vừa quan sát Đào Mộ qua kính chiếu hậu: "Hay là vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu?"

"Cái này không cần." Đào Mộ rất nhanh tiếp nhận sự thật là con mồi tự nhảy vào lưới: "Diêu Văn Tiêu quả nhiên gửi ảnh chụp cho Phi Tấn Giải Trí, em cũng bớt được rất nhiều phiền phức, như vậy thì em có thể công khai cắm mốt chân vào, không cần phải che giấu."

Đúng như Đào Mộ nói, cậu đang nghĩ nên gọi điện cho Lạc Dương thế nào.

Lưu Diệu và Mạnh Tề nhìn nhau cười, Mạnh Tề nói: "Đúng rồi, vì Phi Tấn Giải Trí phát triển quá nhanh, bên anh không đủ người, thật sự không còn cách nào khác, Diệu ca của em đa lót tiền thu mua một trang báo đang trên bờ vức phá sản. Như vậy chúng ta coi như cũng có tạp san. Em nhìn thử xem, nào dư tiền thì trả lại cho Diệu ca là được."

Đào Mộ đảo tròng mắt, ghé vào lưng ghế phụ, chơi xấu làm nũng: "Em không có tiền."

"Nếu Diệu ca thu mua trang báo, vậy cứ tính Diệu ca nhập cổ phiếu Phi Tấn Giải Trí đi. Lúc về em sẽ mời luật sư soạn hợp đồng, phân chia cổ phần."

"Thằng nhóc em cút đi!" Lưu Diệu hừ một tiếng, mở miệng nói: "Anh lười chơi đồ hàng với đám con nít các em. Trang báo này coi như cho em mượn. Bây giờ không có, vậy khi nào có thì trả lại anh."

Nghe giọng điệu này, căn bản là không muốn cậu trả lại đúng không!

Đào Mộ thầm hừ hừ hai tiếng, cậu có rất nhiều chiêu để đối phó với Diệu ca: "Nếu anh không cần thì em đưa cổ phần cho Tiểu Tề ca, dù sao hai anh cũng chung một nhà, hơn nữa em cần phải giữ chặt Tiểu Tề ca, nếu không thì ai giúp em quản lý mớ hỗn độn khổng lồ này, em không tin người bên ngoài."

Đào Mộ nói thật lòng. Kiếp trước bị chúng bạn xa lánh - - ngay cả người đàn ông bên gối cũng phản bội cậu, rất bi thảm luôn, nên cậu không tin người ngoài cũng là chuyện rất bình thường.

Cậu mặc kệ, cậu sẽ ăn vạ nhà Diệu ca và Tiểu Tề ca, nói lại thì năm đó Tiểu Tề ca nhà bọn họ là sinh viên đứng đầu của trường đại học danh tiếng, nhưng vì trong nhà gặp chuyện cần tiền gấp nên mới đến Dạ Sắc, sau đó thì bị Diệu ca kéo vào chén, nhiều năm qua vẫn cùng Diệu ca quản lý quán bar và hộp đêm, nhiều chi nhánh được mở rộng, từ Hậu Hải đến Công Thể, nhiều nhưng không có gì thú vị.

Lưu Diệu định nói gì đó, dư quang khóe mắt chợt thấy Đào Mộ lóe lên tia bi thương, tức khắc sửng sốt. Nghĩ lại thì thằng nhóc nhà mình luôn cô đơn một mình, quả thật không có người đáng tin cậy. Nếu tùy tiện mời chào nhân tài bên ngoài, quản không tốt lại bắt nạt nhóc con nhỏ tuổi không hiểu chuyện nhà mình, nhóc con nhà mình gian nan lăn lộn vào nghề, ngàn vạn lần không được để người ngoài làm hỏng.

Lưu Diệu hắng giọng, mất kiên nhẫn nói: "Vậy em tự bàn bạc với Tiểu Tề ca đi, anh mặc kệ chuyện này."

Mạnh Tề cực kỳ bất đắc dĩ nhìn Lưu Diệu nhà mình, chỉ mới nhiêu đó đã trúng chiêu.

Đào Mộ lén lút cười trong lòng, không uổng phí kỹ thuật diễn cấp bậc ảnh đế của cậu a, toàn dùng hết lên người Diệu ca.

Lưu Diệu trực tiếp lái xe đến Tống Ký. Đại Huy mở cửa sau của xe buýt, đến đầu hẻm không được chạy vào, đám người liền xuống xe, đi bộ đến tứ hợp viện. Tống Đạo Trăn đã nấu xong đồ ăn từ lâu, đang chờ mọi người đến ăn.

Đám anh em của Tần Diệu Như đều trưng ra dáng vẻ chưa trải sự đời, nhìn xung quanh, nhìn gạch xanh mặc ngói, cánh cổng màu son hai bên ngõ nhỏ. Đến khi vào tứ hợp viện của Tống gia càng kinh ngạc bảo lạ.

"Mẹ tôi ơi, sân viện lớn như vậy chỉ có mỗi lão nhân gia ngài ở? Chú Tống, chú đúng là một quý ông." Tần Diệu Như giơ ngón cái với Tống Đạo Trăn, đám người đi rửa tay rồi ngồi xuống, nếm tay nghề của Tống Đạo Trăn, bắt đầu hô to gọi nhỏ.

"Món này rất ngon đúng không? Tôi vốn tưởng rằng tay nghề của Đào Mộ đã là cực hạn nhân gian. Không ngờ chú Tống đây còn nấu ngon hơn cả Đào Mộ. Cái này đâu phải là trù nghệ nhân gian nữa, lên trời luôn rồi." Trương Phi vẫn luôn nhớ mong muốn nhận Tống Đạo Trăn làm cha nuôi, vội vàng khen lấy khen để, lời nói không mất tiền mua, cứ thế ngồi khen mãi: "Chú Tống, chú có thể nói làm thế nào chú luyện ra được tay nghề bậc này không? Quả thực chính là ngự yến của hoàng gia nha, ăn ngon quá đi."

"Nói cứ như cậu đã dùng ngự yến rồi vậy." Tống Đạo Trăn hừ một tiếng, ngại nhóm người này ồn ào: "Ăn nhanh lên, nhiêu đó thức ăn cũng không lấp được miệng các cậu."

Bữa cơm vô cùng náo nhiệt, tâm trạng Đào Mộ đã lâu không tốt như vậy, thế là lấy điện thoại gọi cho Lạc Dương ở Hỗ Thành, đầu tiên là cố ý nói có người muốn tung tin nóng hủy hoại Lạc Dương, vui sướng khi người gặp họa hỏi: "Anh đến cùng là trêu chọc trúng ai rồi, khiến người ta ra tay tàn nhẫn tung tin anh lên mạng. Tôi nghe nói ông cụ nhà anh là người cỗ hủ. Nếu như bị ông cụ biết được, còn không đánh gãy chân anh sao?"

"Chưa chắc chỉ đánh gãy một chân thôi đâu." Đầu kia điện thoại, Lạc Dương đầu đầy mồ hôi: "Người anh em, tôi xin cậu đó, cố gắng áp chuyện này xuống đi, nếu không tôi hết đường sống đó."

"Chỉ bằng chút tiền đồ này của anh?" Đào Mộ cười lạnh một tiếng, biết rõ còn cố hỏi: "Anh biết người làm ra vụ này?"

"Tám chín phần mười đi." Đúng như dự đoán, Lạc Dương rầm rì trả lời, kể hết những chuyện mà Đào Mộ đã biết ở kiếp trước ra.

"Anh cũng được ghê ha! Ba anh kêu anh phụ trách hạng mục đấu thầu quan trọng như vậy, anh cư nhiên chạy đến Hỗ Thành tranh giành tình cảm, còn dám trêu chọc đầu rắn. Anh không sợ bọn họ động tay động chân lên đấu thầu của anh hay sao?"

"Tôi sợ gì chứ? Tập đoàn Lạc thị chúng tôi tài đại khí thôi, dù tôi có báo giá thấp với Diêu Văn Tiêu, chẳng lẽ tập đoàn Thánh An dám tranh với tôi chắc? Chỉ là nhà giàu mới nổi mở một chuỗi nhà hàng thôi mà, có gì hay ho đâu." Lạc Dương bên đầu kia điện thoại khịt mũi coi thường, chợt giải thích thêm: "Hơn nữa cái đó cũng không tính là tranh giành tình cảm đúng không? Là Diêu Văn Tiêu như chó điên cắn người thì có, tôi và Thẩm Dục đều là bạn bè, chơi thân với nhau, rảnh rỗi thì hẹn nhau uống vài ly, cha mẹ anh trai người ta đã không cản, hắn là người ngoài thì sồn sồn cái gì?"

Đào Mộ trong lòng vừa động, ý vị sâu xa cười nói: "Không phải chứ? Anh thật sự làm lộ giá dự trữ?"

"Cũng không tính là làm lộ." Lạc Dương gãi gãi đầu, phiền não nói: "Ai da, tôi chỉ là lỡ miệng thôi, thật sự không có nói ra, chắc không có gì đáng ngại đâu. Đúng rồi, người anh em, tin nóng này cậu giúp tôi che đậy đi, tuyệt đối đừng để lão gia tử nhà tôi biết, mạng nhỏ của tôi đều đặt trên tay cậu đấy."

"Tôi thấy anh không đáng tin cậy chút nào." Đào Mộ cau mày, cố ý nói: "Tôi sẽ cố gắng, dù sao người ta không chỉ đưa ảnh cho Phi Tấn Giải Trí, ngay cả Weibo Giải Trí cũng có. Nếu hắn muốn, không chừng còn gửi riêng một xấp cho nhà anh, tôi đây liền hết cách."

"Thế làm sao bây giờ?" Lạc Dương quýnh lên: "Nếu lão gia tử biết chuyện này, chắc sẽ không nỡ giết tôi đâu nhỉ?"

"Nếu tôi là anh, tôi sẽ làm tốt việc của mình, trước tiên sắp xếp ổn thỏa vụ đấu thầu. Sau đó có chuyện gì thì nói ra hết - - đàn ông mà, ở bên ngoài đều xã giao như vậy. Người ta cũng chơi kiểu đó thôi, anh cũng gặp dịp thì chơi, nhưng nếu cứ gây rắc rối như anh, vậy khó mà nói được." Đào Mộ đứng trong viện nhỏ tràn ngập không khí mùa thu, mặt không cảm xúc nhìn bóng cây hòe già lắc lư, giọng điệu nhẹ nhàng ra chủ ý cho Lạc Dương.

Lạc Dương biết Đào Mộ là cộng sự của Lệ Khiếu Hằng, đúng là đã coi Đào Mộ như người tâm phúc: "Vậy cậu nói xem, tôi nên làm gì bây giờ?"

"Chỉ bằng anh?" Đào Mộ không thèm che giấu sự coi thường của mình: "Tôi thấy a, nếu là chị của anh, có lẽ còn có cơ hội đánh bật sóng to gió lớn, còn anh thì vì tranh giành tình cảm mà để lộ giá đấu thầu dự trữ, tôi biết nói gì bây giờ? Anh cứ đợi về đến nhà bị ông cụ đánh gãy một chân đi, chỉ mong ông cụ còn nhớ đến ruột thịt, còn nhớ anh là người nối dõi Lạc gia, không đánh gãy cái chân thứ ba."

"Coi như tôi hiểu rồi, thằng nhóc cậu đang vui sướng khi người gặp họa đúng không?" Lạc Dương lầu bầu: "Tôi mặc kệ a! Chuyện này cậu phải giúp tôi."

"Nếu anh tin tôi. Vậy tôi sẽ giúp anh một phen. Nhưng nói trước, tôi chỉ cố gắng hỗ trợ, còn chuyện ra sao thì tôi không bảo đảm được."

"Coi ngựa chết là ngựa sống mà chữa đi." Lạc Dương gãi gãi đầu: "Không được, tôi không nói chuyện với cậu nữa. Tên vương bát đản Diêu Văn Tiêu tính kế tôi như vậy, tôi phải đi tìm hắn tính sổ."

Đào Mộ nghe điện thoại phát ra tiếng tút tút, lòng nói anh ngốc như vậy, còn tìm ai tính sổ? Thiểu năng trí tuệ à!

Sau khi cúp máy, Đào Mộ cố tình đợi đến hôm sau mới liên lạc với Lạc Hi.

Lạc Hi vì được Đào Mộ chỉ điểm mà kiếm không ít lời ở thị trường kỳ hóa, có ấn tượng rất sâu về Đào Mộ. Nhận được điện thoại của cậu thì không chút do dự đồng ý gặp mặt.

Hai người gặp nhau ở quán cà phê dưới tập đoàn Lạc thị như thường lệ. Khi gặp mặt, Đào Mộ không giấu giếm gì mà nói thẳng ra tin nóng mà Phi Tấn Giải Trí nhận được. Trong lúc đó còn không quên để lộ một tí về chuyện Lạc Dương vì tranh giành tình cảm mà tiết lộ giá đấu thầu dự trữ ra ngoài.

Lạc Hi tức tới mức đặt mạnh tách cà phê lên bàn: "Cái thằng được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều. Tôi biết ngay mà, ba sao lại coi trọng hắn như vậy chứ!"

Lạc Hi nói, lại hỏi Đào Mộ: "Tôi không rõ lắm, tại sao cậu lại nói chuyện này với tôi?"

"Lạc tiểu thư thật sự không rõ sao?" Đào Mộ dựa lưng vào sô pha, bắt chéo chân, tay giao nhau đặt trên đầu gối: "Lạc tiểu thư là người phụ nữ không thua kém đàn ông con trai, tôi vẫn luôn bội phục tài trí và sự thông minh của Lạc tiểu thư. Tôi tin nếu bây giờ Lạc tiểu thư đến Hỗ Thành chắc chắn sẽ kịp thời ngăn cơn sóng dữ. Tin rằng biểu hiện lúc đó của chị ở trước mặt cổ đông càng có sức thuyết phục hơn."

Lạc Hi nghe vậy thì cứng người lại, kinh ngạc nhìn Đào Mộ: "Cậu không phải là bạn của Lạc Dương sao?"

"Tôi là thương nhân." Đào Mộ hơi mỉm cười: "Thương nhân, tất nhiên phải tìm đối tác đáng tin cậy. Hơn nữa trước đó chúng ta cũng từng hợp tác vui vẻ mà, không phải sao?"

Lạc Hi nghĩ đến lợi nhuận liên tục chảy vào tài khoản của mình, tức khắc mỉm cười: "Đào tiên sinh nói đúng. Chúng ta đều là thương nhân, tất nhiên phải tìm đối tác khôn khéo. Nhưng tôi rất tò mò, nếu tập đoàn Thánh An đã biết giá đấu thầu dự trữ của tập đoàn Lạc thị, hơn nữa cậu cũng có nói, tập đoàn Thánh An sẽ tìm người hợp tác đấu thầu chung, liên thủ khai phá miếng đất này, nói cách khác, bọn họ nhất định phải có được miếng đất này. Đào tiên sinh dựa vào đâu mà tin rằng cô gái nhỏ như tôi có thể ngăn cơn sóng dữ?"

"Dù sao thì," nói tới đây, Lạc Hi đột nhiên bật cười, "Tôi cũng không biết biến không khí thành tiền." Tập đoàn Lạc thị nhất định phải giành được miếng đất này ở Hỗ Thành, vì vậy giá đấu thầu dự trữ đã là cực hạn mà tập đoàn có thể lấy ra, nếu tăng thêm sẽ ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của tập đoàn.

Cho nên lúc này Lạc Hi thật sự hận Lạc Dương làm hỏng việc. Bọn họ vất vả trù tính hạng mục đấu thầu hơn một năm, chỉ vì Lạc Dương không có đầu óc mà hỏng hết toàn bộ!

Đào Mộ nhìn Lạc Hi tức giận đến chửi thề trong lòng, hơi mỉm cười, đưa một tờ giấy qua.

Lạc Hi nhận lấy, tò mò mở ra, bên trên cư nhiên là một chuỗi dãy số: "Đây là có ý gì?"

"Đây là giá cao nhất của mỗi công ty tham dự đấu thầu." Ngón tay Đào Mộ khẽ gõ mặt bàn: "Một trăm vạn, chị chỉ cần thêm một trăm vạn vào dãy số này, miếng đất này sẽ thuộc về tập đoàn Lạc thị."

"Cậu có ý gì?" Lạc Hi tức khắc bùng nổ, kinh ngạc nhìn Đào Mộ: "Ý cậu là cậu có nội gián? Dựa vào đâu mà tôi phải tin cậu?"

"Lạc tiểu thư là người thông minh." Đào Mộ không trả lời câu hỏi của Lạc Hi, mà đứng dậy: "Chọn trợ giúp chị là chuyện của tôi. Còn về chuyện có nhận trợ giúp hay không tin tôi, là chuyện của Lạc tiểu thư."

Đào Mộ đặt tay trước ngực, hơi cúi người: "Tạm biệt."

"Ấy, chờ chút!" Lạc Hi thấy Đào Mộ trực tiếp rời đi, tầm mắt dõi theo bóng lưng Đào Mộ bên ngoài. Xuyên qua cửa sổ to rộng bằng kính sát đất, có thể nhìn thấy Đào Mộ đứng bên ngoài bắt một chiếc taxi, sau đó rời đi.

Lạc Hi cực kỳ rối rắm nhìn chằm chằm tờ giấy nhỏ trên bàn, hận không thể nhìn lủng tờ giấy. Sắc mặt cô âm trầm bất định, hiển nhiên trong lòng đang đấu tranh kịch liệt.

Cuối cùng, vị đại tiểu thư Lạc gia vẫn quyết đoán, khẽ cắn môi gọi điện cho trợ lý của mình: "Đặt vé máy bay đến Hỗ Thành cho tôi, lập tức xuất phát."

Mà ở bên kia, Đào Mộ ngồi xe đến bệnh viện Nhân Dân 1 của Yến Kinh. Chuẩn bị đi gặp Cẩu Nhật Tân vừa chuyển viện, sắp làm phẫu thuật.

Không ngờ lại thấy Vân Dật ở bệnh viện.

"Vân đại ca, hôm nay anh không đi học sao?" Đào Mộ chào hỏi mẹ con Cẩu Nhật Tân, sau đó cười hỏi Vân Dật.

"Anh trốn học." Vân Dật chớp chớp mắt nhìn Đào Mộ: "Nghĩ đến tiết học là hết muốn đi."

Đào Mộ hiểu rõ, mỉm cười, cậu cũng không thích nghe giảng gì mấy.

"Đúng rồi, bác sĩ nói khi nào Cẩu ca có thể làm phẫu thuật?"

Vân Dật cười nói: "Cần quan sát thêm hai ngày, nếu không có vấn đề gì thì có thể phẫu thuật. Sáng hôm nay chuyên gia đã đến, cũng đã xem bệnh qua. Trên cơ bản không có vấn đề gì."

Vân Dật hơi dừng lại, hỏi Đào Mộ: "Anh nghe nói web Phi Tấn của em đang tuyển người, có tuyển một đám lập trình viên không?"

"Có." Đào Mộ gật đầu: "Không ngờ trang web phát triển nhanh như vậy. Một mình em thật sự cố không nổi. Cần tuyển số lượng lớn nhân viên. Sao thế, Vân đại ca định giới thiệu người cho em sao?"

"Còn phải xem bên em có điều kiện gì nữa." Vân Dật cười nói: "Nhưng anh cũng rất bất ngờ, không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn mà em đã làm ra thanh thế lớn tới vậy."

"Em có tính là gì, chỉ tùy tiện tạo trang web xã giao chơi chơi thôi. Mạng xã hội nước ngoài nhiều như vậy, trong nước cũng có Weibo, tính về mặt kỹ thuật thì không có cao gì. Nếu đổi lại là Vân ca, chắc chắn sẽ lợi hại hơn em." Đào Mộ biết chí của Vân Dật là ở y khoa. Nhưng cậu vẫn nhớ mãi thành tựu huy hoàng ở lĩnh vực IT ở kiếp trước của Vân Dật, không khỏi tiếc nuối.

Nào ngờ Vân Dật đột nhiên mở miệng: "Vậy em cảm thấy hai chúng ta hợp tác thế nào, phát triển một nền tảng nghiên cứu và thảo luận y học trên web Phi Tấn?"

"A?" Đào Mộ nhất thời có chút nghi hoặc: "Anh có ý gì, em không hiểu?"

"Chỉ là ý tưởng sơ bộ của anh thôi." Vân Dật cười nói: "Nếu em có thời gian rảnh, hôm nào chúng ta tâm sự cụ thể hơn đi."

Đào Mộ giật mình, đột nhiên nghĩ đây có lẽ là cơ hội để kéo Vân Dật về "con đường đúng đắn", liên tục gật đầu: "Rảnh, nhất định có thời gian rảnh."

Vân Dật nhìn Đào Mộ nháy mắt lên tinh thần, nhoẻn miệng cười.

°°°°°°°°°°

Đăng: 17/3/2023

Continue Reading

You'll Also Like

47.2K 2K 79
Edit: Hoài Cát & Ciel ( đến chương 5 ) Beta: Cá muối ( từ chương 14 ) Tên truyện: Nguyệt Lạc ( Ánh Trăng Rơi Xuống ) Tựa gốc: 月亮坠落 ( Ánh trăng rơi x...
238K 697 1
Gemini nhìn vậy chứ không phải như vậy, hắn không phải là người đơn giản nhưng cách Fourth đã nghĩ về hắn. ... ‼️ Don't repost - 3 ngày / 1 chap - t...
3.9M 375K 200
Hán Việt : Ác độc nam phối tựu yếu vi sở dục vi Tác giả : Điềm Tiêu Tối Điềm Edit : Cắn ngươi:3 Thể loại : Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cả...
1.6M 139K 151
Hán Việt: Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Hậu Ngã Bạo Hồng Liễu Tác giả: Phong Hoa Như Cố Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt...