9 | Tiểu Hạ

227 8 2
                                    

Chương 9 | Tiểu Hạ

Vương Tề là bạn thời cấp II của Trì Lập Đông, vừa lên cấp III liền cùng nhau luyện tán thủ, cùng một ký túc xá, cùng lên lớp mỗi ngày, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau tham gia thi đấu.

Vừa cùng nhau đổ mồ hôi, lại vừa cùng nhau đổ máu, không phải anh em ruột, mà hơn cả anh em ruột.

Hai bà mẹ cũng là nhờ quan hệ của hai đứa con mới quen biết nhau, từ hợp gu trò chuyện rồi thành bạn tâm giao.

Mẹ đi vào làm đẹp, hai người đàn ông ở bên ngoài vừa tán gẫu vừa chờ.

“Dạo này bận chuyện gì mà hơn cả tháng nay rồi không thấy ông đâu hết vậy?” Vương Tề hỏi.

Trì Lập Đông: “Tháng trước đi Vân Nam tới mấy hôm rồi mới về. Tôi mà có bận thì cũng toàn vặt vãnh thôi. Ngược lại là ông đấy, bận suốt thế làm sao còn thời gian đưa mẹ ra ngoài vậy?”

Vương Tề: “Tôi mới nhậm chức nên cuối tuần này được nghỉ vài ngày, vừa lúc mẹ cần ra ngoài thì đưa đi tiện thể giải khuây luôn.”

Trì Lập Đông nghe hiểu, cười nói: “Lại lên chức à? Chúc mừng ông nhé.”

Từ năm lớp 11, Vương Tề đã ngừng luyện tán thủ.

Trì Lập Đông có thể lực tốt hơn Vương Tề, năm mười bảy tuổi đã đoạt giải quán quân tại hội thi thanh thiếu niên toàn quốc, hội đủ điều kiện được tuyển thẳng vào đại học thể dục thể thao.

Thế nhưng, người ta lại có đầu óc tốt hơn hắn. Lên lớp 11 mới bắt đầu bổ túc lại các môn văn hóa nhưng vào kỳ tuyển sinh đã đạt tận 660 điểm, đỗ vào đại học Vũ Hán[1] khoa kinh doanh thương mại, thành tích học tập luôn nằm trong Top 2 toàn trường, tới khi tốt nghiệp vào làm tại một cơ quan trung ương, con đường làm quan thuận buồm xuôi gió, cứ khoảng độ nửa năm lại thăng tiến một lần.

Vương Tề trêu hắn: “Nói miệng thôi đã gọi là chúc mừng? Tổng giám đốc Trì, làm gì có thành ý chút đi.”

Trì Lập Đông: “Thế này ăn hối lộ đấy, biết không hả?”

“Cút, tôi hỏi thật,” Vương Tề ra chiều nghiêm túc: “Nhà ông có đăng quảng cáo đông trùng hạ thảo[2] dạng viên trên CCTV đúng không? Lần sau gặp nhớ đưa tôi mấy hộp, đi nhiều nơi rồi mà đâu cũng bảo hết hàng.”

Trì Lập Đông: “À, loại đấy tôi mới nhập hôm qua, chiều nay để tôi kêu người đưa đến nhà ông. Bảo hai cô chú uống đỡ hai hộp trước đi, sau này tôi kiếm dạng nguyên con, ngâm nước uống hay nấu ăn đều được, có tác dụng hơn hẳn dạng viên, viên nén toàn là lừa đảo thôi. Một ký đông trùng nguyên con ở Na Khúc đã có giá 190 ngàn, Thanh Hải rẻ hơn là cũng đã 160 ngàn. Ông thử tính xem, với cái giá này thì trong một viên sẽ có bao nhiêu phần là đông trùng hạ thảo.”

Vương Tề cười mắng: “Đúng là gian thương! Loại nguyên con đấy để sau đi, chừng nào có thì báo tôi biết. Giờ lấy trước vài hộp, không phải cho ba mẹ tôi, mà là ba mẹ vợ.”

Cô gái trẻ vội đưa trà đến vừa lúc nghe được câu này, trên mặt liền toát vẻ thất vọng, rồi lại nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út của Vương Tề, mong đợi đầy cõi lòng nháy mắt tan vỡ, đến cả khay cũng quên lấy đi.

Nắng hạ ngày đông - Từ Từ Đồ ChiМесто, где живут истории. Откройте их для себя