5 | Em trai của bạn

255 11 0
                                    

Chương 5 | Em trai của bạn

Người lạ này phải dùng vốn tiếng phổ thông sứt sẹo nói đi nói lại mấy lần hắn mới nghe ra địa chỉ nhà hàng với số phòng hiện tại.

Trì Lập Đông đang muốn hỏi lại vài câu, bên kia đã cúp máy.

Hắn bèn rời giường xỏ quần áo, sau đó ra khỏi nhà.

Trên đường đi đến điểm hẹn, hắn càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.

Về mặt giao tiếp, Hạ Nhạc vốn ứng xử rất khéo léo, anh căn bản không phải là người dễ bị chuốc say đến vậy. Khó hiểu hơn nữa là, dù anh có thật sự quá chén đi chăng nữa thì cũng đã có đồng nghiệp, đối tác, chí ít là tài xế rồi mà, cớ sao còn cần hắn đến đón?

Chờ tới nơi, tìm được Hạ Nhạc rồi hắn mới biết, thực tình đâu phải vậy.

Người đi cùng Hạ Nhạc trông rất trẻ, chỉ chừng hai mươi đến hai mươi ba tuổi, cậu chàng ăn vận gọn gàng nhưng thoải mái, không giống như đến bàn việc làm ăn với Hạ Nhạc.

Trước mặt cả hai đúng thật có vài chai rượu, nhưng Hạ Nhạc lại không hề say. Thấy Trì Lập Đông vào, anh còn ngạc nhiên hỏi: “Sao anh lại ở đây?”

“Có người lấy điện thoại của em gọi cho tôi, bảo tôi đến đây đón em.” Hắn trả lời dựa trên thực tế.

Tình huống gì đây?

“…” Hạ Nhạc ngoảnh lại nhìn người trước mặt, quát một câu tiếng Quảng Đông: “你做乜啊!” (Cậu đã làm gì thế!)

Người nọ đang đánh giá Trì Lập Đông, thình lình bị Hạ Nhạc quát thì giật cả mình: “我就系想睇下佢, 唔得呀?” (Em chỉ muốn thấy anh ta thôi mà, có gì đâu?)

Hạ Nhạc càng lớn tiếng: “睇佢做啲咩! 食饱咗顶嘅!” (Thấy để làm gì! Cậu bị rảnh chắc!)

Cậu chàng mím môi nhìn anh, rồi lại nhìn Trì Lập Đông, ấm ức đáp: “你话你钟意我, 嚟咗北京又唔理我, 我唔开心, 想睇你系为咗边个.” (Anh bảo anh thích em, vậy mà vừa đến Bắc Kinh liền quăng em một xó, em không vui, chỉ muốn xem người nào đã khiến anh đối xử với em như thế thôi.)

Hạ Nhạc cũng nhìn Trì Lập Đông.

Gương mặt hắn toát vẻ mù mờ.

Anh rũ mắt, nói: “你误会咗, 同佢冇相干噶.” (Cậu hiểu lầm rồi, giữa chúng tôi không có gì hết.)

“点解以前钟意呢个人渣? 我仲以为佢好靓, 原来佢都咁老喇… 也唔系好有型.” (Vì sao hồi trước anh lại thích người tồi như thế? Em cứ tưởng hắn bảnh lắm, hóa ra còn hơi luống nữa… nom chẳng ra sao cả.) Cậu chàng nói cáu kỉnh.

Rõ ràng Hạ Nhạc cũng thấy hơi phiền: “都话咗同佢冇相干, 我喺度真系好忙, 冇时间同你咁玩, 你一系听日就返港, 一系搵同学陪你, 总之唔好再搵我.” (Đã bảo chúng tôi không có gì rồi mà, ở đây anh rất bận, không có thời gian đi chơi với cậu. Một là mai cậu về Hồng Kông, hoặc tìm bạn học đi cùng, tóm lại là đừng tìm anh nữa.)

Nghe vậy, cậu chàng đứng bật dậy, gắt: “Xavier! 你最好唔好后悔!” (Hạ Nhạc, anh đừng có hối hận đấy!)

Sau đó liền vơ lấy túi bỏ ra ngoài, lúc đi ngang qua Trì Lập Đông, còn cố ý huých hắn một cái.

Nắng hạ ngày đông - Từ Từ Đồ ChiWhere stories live. Discover now