15

1.1K 182 14
                                    

Ngày 30/1, Norton đã ghi nó vào trong nhật kí của mình bằng bút đỏ. Đánh dấu hôm nay thật rực rỡ.

Cậu bình thường không chú ý quần áo, nhưng với bộ dạng đẹp trai cao ráo thì nhìn thế nào cũng thuận mắt.

Bây giờ còn cố ý ăn diện bản thân nữa.

Áo sơmi trắng, kết hợp với áo len cùng màu, khoác bên ngoài áo măng tô dài đen. Quần vải thẳng thớm không nết nhăn và giày da. Trên cổ quàng thêm một cái khăn màu kem để giữ ấm.

Cậu tự vào trong phòng tắm nhìn cả người mình. Sau đó cảm thấy hơi trông vắng nên lấy đội mũ lên mái tóc vàng của mình, che đi phần vết sẹo bỏng trên trán.

"Được rồi."

Cậu xem giờ giấc trên màn hình điện thoại. Vẫn còn hơn 30' nữa cho cậu đến nơi hẹn, nên bây giờ xuất phát là hợp lí rồi.

Norton hơi ngẩn người ra trước giương, biểu cảm nghiêm túc nhưng mắt có vẻ nhàn chán sụp xuống.

Đã làm đến mức này rồi mà không đi thì phí lắm. Cậu tự động viên mình.

Bản thân ý thức Norton ép cơ thể bước đi, mở cửa tới với cô gái ấy.

...

"Anh Campbell, em ở đây."

Khi Norton vừa bước vào quán, nhìn quanh quất tung lung thì đã nghe có tiếng gọi tên mình vang lên.

Một cô gái mặc áo khoác đỏ, quần trắng đang vẫy tay với cậu.

Cậu mắt sáng, nhìn từ xa cũng thấy mĩ nhân. Tóc nâu dài xoăn sóng tới tận thắt lưng, còn dùng một cái kẹp nơ xinh xinh làm phụ kiện. Đôi đồng tử xanh hút hồn cậu, trong như màu ngọc bảo quý giá.

Đẹp hơn cả hình trên mạng nữa.

Cậu bắt đầu căng thẳng lên. Chân đi lại gần cô ấy mà não vứt lên chín tầng mây, xuống không xuống được.

"Chào em, em là Lin nhỉ?"

"Vâng. Anh đến đúng giờ quá đi."

Lin cho cậu xem đồng hồ chỉ 8h55'. Tính luôn thời gian tìm cô nếu cô ấy không gọi thì vừa đủ.

"Ừ, anh không muốn để cô gái xinh đẹp như em phải chờ."

"Haha..."

Cô bật cười, tiếng lanh lảnh dễ nghe.

"Anh quá khen rồi. Anh cũng rất điển trai nha."

"Cảm ơn."

"Tại sao anh không ngồi đi, đứng hoài vậy?"

"À ừ..."

Norton ngưng đứng đờ ra nắm vạt áo. Vừa nhìn mặt cô ấy vừa chầm chậm ngồi xuống.

"Anh muốn dùng gì không ạ?"

Bồi bàn của quán mau chóng đến hỏi, trên tay cầm quyển sổ trắng đặc trưng. Norton nghĩ về công việc của mình mà bật cười.

"Cho tôi một cà phê sữa là được, cảm ơn."

"Vâng thưa anh."

Và bồi bàn đi mất, cậu mới để ý Lin nhìn mình với ánh mắt rất lạ. Kiểu khao khát giống như thấy một món đồ yêu thích sao?

(Hoàn)[NorNaib] Dream a lifeDär berättelser lever. Upptäck nu