25

908 84 11
                                    

Trong bệnh viện, một cánh cửa nhẹ nhàng bị mở ra, rồi lại đóng vào không một chút tiếng động. Một người con trai chầm chậm, chầm chậm đi đến gần giường bệnh mà người ở trên giường, trên đầu quấn đầy băng gạc đang yên lặng nằm. Người đó đứng bên cạnh giường, đưa tay kéo tấm chăn đang che trước ngực người bệnh, từng chút từng chút kéo lên phía trên, mãi cho đến khi che gần hết mặt đối phương.

Quý Nam mở mắt trong giây lát, lập tức nắm lấy cổ tay người đó:
"Cậu muốn làm gì?"

Chu Chính Đình không hoảng hốt, không sợ hãi:
"Hình như anh rất sợ tôi?"

Quý Nam chớp mắt, thả tay Chu Chính Đình ra:
"Không có, cậu nghĩ nhiều rồi."

Chu Chính Đình cười cười trêu tức:
"Cảnh sát Quý không phải luôn miệng nói thích tôi à? Sao lại tỏ thái độ này với tôi?"

Anh ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt của đối phương:
"Tôi đến thăm anh, anh phải vui mới đúng chứ?"

Quý Nam cũng không kiêng nể nhìn Chu Chính Đình chằm chằm:
"Cậu...có biết mình đang làm gì không?"

Chu Chính Đình nghiêng người lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ:
"Mục đích của anh không phải muốn theo đuổi tôi, mà là muốn tôi rời khỏi Thái Từ Khôn, đúng không?"

Quý Nam dựng thẳng gối, tựa lưng lên, nhưng yên lặng không nói lời nào.

"Tại sao?"

"Bởi vì anh ấy là bạn của tôi, tôi không thể để cậu tổn thương anh ấy."

Lồng ngực Chu Chính Đình phập phồng, anh rất tức giận:
"Tại sao? Hai năm trước anh bám lấy tôi không tha, hai năm sau vẫn như vậy, cuối cùng là tôi đắc tội gì với anh, sao lại đối xử với tôi như vậy?"

Quý Nam lạnh lùng nhìn Chu Chính Đình:
"Là trực giác của cảnh sát nói cho tôi, tất cả những chuyện này đều liên quan đến cậu."

"Anh có chứng cứ?"

"Hai năm trước, cậu bị viêm phổi phải nhập viện, mà vừa hay, con gái của Nhạc Quốc Cường cũng đang điều trị trong bệnh viện đó. Tiết Giai Kỳ đến gây sự với cậu, sau khi cãi nhau một trận, xuống tầng nhìn thấy con gái của Nhạc Quốc Cường mới phát sinh một loạt sự tình phía sau. Bệnh viện đó vốn là đầu tư của Thái gia, điều này cũng giải thích được tại sao Tiết Giai Kỳ lại có thể dễ dàng làm sổ khám bệnh để tạo phối hình tủy giả. Nhất định là cậu đã nhìn thấy họ phát sinh tranh chấp, sau khi thuyết phục được Nhạc Quốc Cường hợp tác với mình, cậu đã giết Tiết Giai Kỳ..."

Chu Chính Đình tức giận hét lớn:
"Anh đang vu khống tôi...phỉ báng tôi. Đây đều là sự tưởng tượng của anh, sự suy đoán của anh, chứng cứ duy nhất của anh chỉ là tôi điều trị cùng bệnh viện với con gái của Nhạc Quốc Cường, chuyện này không thể chứng minh mối quan hệ giữa chúng tôi."

"Chứng cứ đúng không? Tôi có, nhưng tôi không thể nói cho cậu."

Cả người Chu Chính Đình run lên, anh cảm giác toàn bộ những thứ mình đang nắm giữ dần dần mất đi:
"...Vậy tại sao anh không bắt tôi?"

"Tuy rằng tôi có chứng cứ, nhưng chưa đủ, tôi tin mình có thể tìm nhiều hơn thế nữa. Có điều, cậu thực sự rất lợi hại, giấu kín nhiều năm như vậy, nếu tôi mà không đi tới Thái gia thì cũng không biết hóa ra cậu vẫn ở ngay bên cạnh tôi. Có điều cậu yên tâm, tôi sẽ tiếp tục điều tra, sớm muộn tôi cũng có thể mang cậu ra trước ánh sáng công lý."

[Trans] [Khôn Đình] XIỀNG XÍCHWhere stories live. Discover now