⊹⊱Chương 492: Nữ Vương Huyết Tộc (21)⊰⊹

11.1K 1.1K 41
                                    

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 

Bruno tự mình tới xin lỗi.

Thiếu niên đang ăn cơm, Bruno bộ dạng phục tùng rũ mắt xuống, tư thái cực thấp, thậm chí cũng không dám nói chuyện lớn tiếng.

Người này cùng với những Huyết tộc hắn thấy lúc trước, hoàn toàn không giống.

Huyết tộc vĩnh viễn đều cao cao tại thượng, bễ nghễ vạn vật.

Thiếu niên dùng dư quanh liếc nhìn cô gái ngồi bên cạnh...

Đây chính là nữ vương của Huyết tộc.

Cô có thể đứng trên tất cả Huyết tộc.

Không liên quan tới thực lực của cô, mà chỉ vì cô có một cái xưng hào như thế.

Huyết tộc thật là một chủng tộc kỳ quái.

Đương nhiên, không phải Huyết tộc nào cũng như vậy.

Có một số thân vương sẽ không muốn đứng dưới trướng của nữ vương Huyết tộc.

Ví dụ như thân vương Carlo muốn làm Vương kia.

Thiếu niên vừa suy nghĩ miên man vừa ăn xong cơm, bên kia Bruno đã nói xin lỗi xong rồi rời đi.

Hắn đặt dĩa xuống, lau miệng: "Vừa rồi cô thật sự muốn giết chết người kia?"

"Bằng không thì tôi nói đùa chắc?" Sơ Tranh lạnh như băng đáp lại.

"Cô ta không tạo ra thương tổn mang tính thực chất với cô."

"Sao anh biết không có?" Nguyên chủ cũng bởi vì cô ta, mà bị bắt nạt đến cực thảm!

"..." Chức Không cũng cảm thấy mình lỡ lời, chuyện này không liên quan gì tới hắn. Hắn buông khăn ăn xuống: "Cô thật sự có thể giúp tôi báo thù?"

"Tôi giúp anh báo thù, anh sẽ cảm thấy tôi là người tốt sao?"

"... Sẽ." Hắn trịnh trọng gật đầu.

Lực lượng của một mình hắn thật sự quá không đáng chú ý.

Có lẽ ngay cả người kẻ thù cũng không đến gần được.

Chỉ cần có thể báo thù...

Hắn hi sinh cái gì cũng không quan trọng.

"Trong lòng anh trừ thù hận ra, còn có gì nữa?" Sơ Tranh hỏi hắn.

Chức Không hơi siết chặt nắm đấm: "Từ ngày thân nhân của tôi lần lượt qua đời, tôi đã chết rồi."

Hắn còn sống, chẳng qua là do thù hận chống đỡ.

Sơ Tranh đứng dậy, ngón tay đặt lên bả vai Chức Không, rồi nhẹ nhàng đè xuống.

Sau đó cô xoay người xích lại gần Chức Không, khẽ mổ lên cánh môi hắn một cái.

"Tôi hi vọng từ hôm nay trở đi, trong lòng anh còn có tôi."

Nhớ kỹ một người tốt như ta đây!

Đừng có luôn vong ân phụ nghĩa! !

Ta làm người tốt không dễ dàng đâu!

Mời thông cảm một chút cho cái nghề nghiệp chỉ có trả giá mà không cầu đáp lại này đi.

(Quyển 3) [Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc LinhWhere stories live. Discover now