Chương 63: Bãi biển

7.2K 308 98
                                    

"Phó Thời Hàn, có ai chơi vợ như cậu không!"

Nụ hôn dài dằng dặc mà dịu dàng, anh tựa như đang thưởng thức bữa tiệc mỹ vị, không nhanh không chậm quấn lấy đầu lưỡi của cô, trêu trọc cô đáp lại, sâu sắc triền miên.

Hoắc Yên mở to mắt, Phó Thời Hàn anh đang chăm chú nhìn cô, ánh mắt cực kỳ sâu xa.

Khi hôn anh rất thích mở mắt, đối mặt ở khoảng cách gần như vậy, tại thời điểm hai người thân mật nhất, ánh mắt chạm nhau có thể cọ sát ra tia lửa mãnh liệt.

Anh hôn cô rất sâu, lại chăm chú nhìn cô, tràn đầy tình cảm dịu dàng.

"Ôi! Hai người các cậu, có thể đừng dính lấy nhau thế không." Thẩm Ngộ Nhiên nhìn về phía bọn họ hét lớn: "Xuống đây cùng nhau chơi đi."

Tô Hoàn cũng vẫy tay với bọn họ: "Hoắc Yên, xuống đây chơi!"

Hoắc Yên liều mạng lắc đầu: "Tớ không biết bơi."

Tô Hoàn ném phao bơi lên bãi cát: "Dùng cái này."

Hoắc Yên vẫn có chút sợ hãi, Phó Thời Hàn đứng lên, nhặt phao bơi: "Đi, anh dẫn em."

"Vậy anh nhất định phải giữ chặt em nhé."

Hoắc Yên đeo phao bơi, đi theo Phó Thời Hàn xuống nước.

Sóng bên bờ rất lớn, một đợt lại một đợt, cơ thể ở dưới nước giống như bèo trôi, đây là lần đầu tiên Hoắc Yên xuống biển, cô sợ hãi ôm chặt Phó Thời Hàn, hoảng hốt nói: "Em không giẫm tới đáy, anh đừng buông em."

Phó Thời Hàn siết chặt phao bơi: "Đừng sợ."

Từng đợt sóng này đến đợt sóng khác đánh tới, bọt sóng bao bọc lấy cô, cơ thể chập trùng theo tiết tấu, cảm giác chơi vui hơn ở bể bơi nhiều.

Hướng Nam và Thẩm Ngộ Nhiên ở trong nước chơi bóng chuyền, Thẩm Ngộ Nhiên bắt chuyện Phó Thời Hàn: "Lão tứ, tới chơi bóng chuyền đi."

"Các cậu chơi đi." Phó Thời Hàn nói: "Yên Yên nhà tớ không biết bơi."

"Hừ, người có cô vợ trẻ có khác."

Hoắc Yên vội vàng nói: "Không sao, anh đi đi, em ở chỗ nước nông tự chơi."

"Không được." Phó Thời Hàn kiên trì: "Dưới biển không thể so sánh với bể bơi, sóng lớn đánh tới em bị cuốn đi xa, đến lúc đó anh đi đâu tìm người."

"Vậy anh dẫn em chơi một lúc, sau đó em lên bờ, anh cùng bọn họ chơi bóng chuyền đi, anh nhìn Hướng Nam, Thẩm Ngộ Nhiên và Hứa Minh Ý kìa, đáng thương biết bao."

Quả nhiên, đánh bóng chuyền trên bãi cát, hai đấu một, thiếu mất một người, một mình Thẩm Ngộ Nhiên đối phó với hai người kia rất chật vật.

"Vậy anh chơi cùng em trước." Phó Thời Hàn nói: "Có muốn ra chỗ xa hơn một chút không."

"Có thể chứ?"

Thật ra cũng rất muốn, chỉ chơi trên bờ cũng không thú vị.

"Anh dẫn em thì không có vấn đề gì." Phó Thời Hàn đẩy phao bơi, đưa Hoắc Yên ra chỗ xa hơn.

[HOÀN] Tiểu ôn nhu - Xuân Phong Lựu HỏaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ