Q.4 - Chương 12: Dương Tập Kích Lại

1.9K 62 0
                                    

  Lúc này Lý Lộc lại lớn tiếng kêu lên: "Là Mary giết chết người kế nhiệm của gia tộc chúng tôi, đội ám sát số 11 chúng tôi theo lệnh bề trên đến lấy mạng của Brando!" Thật ra thì gia tộc Druos có đội ngũ ám sát hay không, và đội ngũ ám sát tên là gì, Lý Lộc hoàn toàn không biết, dù sao cô chỉ lo khích bác ly gián nên mới nói thế.

Đoàn lính đánh thuê nghe cô nói như thế lập tức liên tưởng đến mấy tình huống: thứ nhất, Lý Lộc là người gia tộc Druos phái tới báo thù; thứ hai, không chỉ có mình Lý Lộc tới, mà là cả một đội "ám sát số 11", . . . . Không, cũng có thể là "đội ám sát 11 người" có mười một người bị phái qua.

Nhất thời liền có người liên lạc đội bảo vệ gia tộc ở nhà lớn, nhắc nhở bọn họ tăng cường phòng vệ. Kết quả dĩ nhiên là không cách nào liên lạc.

Lý Lộc nhìn mặt mà nói chuyện, phát hiện đoàn lính đánh thuê truyền tin và sắc mặt khó coi của người sếp bên cạnh, tự nhiên đoán được kết quả, về phần tại sao lại không cách nào liên lạc Brando, nguyên nhân thì không thể suy đoán. Cô còn nói: "Brando đã bị đội trưởng của chúng tôi bắt về, tôi không chơi với mấy người nữa." Nói xong, bỏ rơi bọn họ không đề cập tới.

Lúc đầu A Nặc còn muốn trách cứ Lý Lộc nói hưu nói vượn, nhưng vừa nghe liên lạc với thiếu gia Brando không được, thì trái tim liền bị nhéo chặt, cô thật rất lo lắng cho an nguy của Brando, dù Lý Lộc đang đứng ở đối diện thì cô cũng không đoái hoài nữa, hung hăng lườm cô một cái, liền chạy về hướng nhà lớn.

Lý Lộc lại hô to lúc cô ta xoay người lại: "Ê, cậu đợi tôi một lát, chúng ta cùng nhau trở về nhà Druos!"

Đám lính đánh thuê vừa nghe, thì càng cho rằng A Nặc là đồng bọn của Lý Lộc. Vốn những lính đánh thuê tụ tập từ khắp nơi trên thế giới này cũng không nhận ra A Nặc, cho dù lúc nãy A Nặc đã từng lớn tiếng hô quát muốn giết Lý Lộc, nhưng bây giờ hỗn loạn như thế, ai còn nhớ những điều kỳ hoặc đó, vừa thấy A Nặc và Lý Lộc đều là phụ nữ, đều là loại phụ nữ da vàng gầy teo nho nhỏ, đều là loại phụ nữ da vàng gầy teo nho nhỏ có tốc độc nhanh, liền xếp hai người vào cùng một phe, giơ súng lên bắn điên cường.

A Nặc tức đến cơ hồ miệng muốn phun máu tươi, cô ta thật không biết trên thế giới còn có người mặt dầy vô sỉ thế, thuận miệng là có thể nói ra lời nói dối hoang đường thiếu lịch sự, tại sao thiếu gia Brando lại thích người phụ nữ này! Cô nhất định phải vạch trần diện mạo thực của Lý Lộc với thiếu gia. A Nặc dù tùy hứng làm bậy, cũng biết lính đánh thuê là người mình, cô ta không muốn dây dưa nhiều với đám người ngu ngốc không thân quen cũng chưa biết mặt cô này, tránh trái tránh phải trốn vào rừng cây, chạy thẳng về nhà lớn.

Làm nổ máy móc cũng có thể nổ sung sướng thế, quả thật chỉ có người của Pandora mới làm được. Lý Lộc lại có mục đích khác, trừ trung tâm điều khiển máy vi tính, Lý Lộc biết còn có một vài người nhớ tài liệu trong đầu, cô phải tìm được bọn họ.

Khi Lý Lộc gặp phải đội bảo vệ hoặc đội lính đánh thuê, sẽ không lấy cứng đối cứng tiến công thẳng, mà sẽ bắt lấy một đội viên. Cô sẽ dùng vớ của đội viên này nhét đầy miệng của hắn, cho đến cổ họng, sau đó tiến hành ép hỏi. Sau mấy lần, thuốc tự khai cô mang theo đã dùng hết. Thuốc tự khai này là loại thuốc khống chế tinh thần, không lưu thông trên thị trường, mấy viên trong tay cô đều là Dora cung cấp cho cô. Cô đi xuyên qua rừng rậm và vườn anh túc, thời gian trôi qua từng giây từng phút, đêm tối cũng sắp qua.

Cuối cùng, cô ngừng lại. Cô nhìn thấy căn nhà không lầu ẩn núp rất kỹ trước mắt. Một phần nghiên cứu viên quan trọng số lượng không nhiều lắm của Akis gia tộc đang ở bên trong

Cô bình ổn hô hấp, cô đã lấy được rất nhiền tin tức có ích trong cuộc tra hỏi. Dùng thủ pháp ám hiệu gõ cửa, người trẻ tuổi mở cửa cho cô sửng sốt khi thấy mặt cô, còn chưa kịp cảnh báo, một viên đạn đã xuyên thủng sọ đầu của hắn. Nhân viên nghiên cứu bên trong bị âm thanh làm giật mình, nhưng cũng không kịp chạy trốn, còn có ai có tốc độ nhanh hơn ác ma ở ngoài cửa này. . . .

******

A Nặc trở lại nhà lớn, bên này cuối cùng có người nhận ra cô ta, liền thả cô ta đi vào, cô ta vừa thấy Brando không có ở đây, lập tức không biết như thế nào cho phải, một lòng chỉ muốn tìm được Brando. Cô ta mới lao ra viện, liền nhìn thấy Brando vẻ mặt hốt hoảng từ nơi xa đi trở về.

Brando sững sờ nhìn A Nặc chạy về phía mình, ở đèn trên cao chiếu xuống, nụ cười hoàn toàn tin tưởng và vui mừng khi A Nặc nhìn thấy mình khiến hắn càng thêm hỗn loạn. Hắn rốt cuộc cần cái gì, là người này sao? Hắn rốt cuộc để ý cái gì, là thành quả nghiên cứu của hắn, hay là cô sinh viên đã từng cùng chung chí hướng với hắn, vui vẻ cùng nhau làm thí nghiệm.

Đối với yêu cầu hắn đi vào tầng hầm dưới lòng đất tạm lánh của người khác, Brando một mực không nghe thấy. Hắn đứng ở trong đình viện nhìn qua khu vườn anh túc, Lý Lộc đã biến mất khỏi tầm mắt hắn từ hướng đó, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần hắn còn ở chỗ này, Lý Lộc sẽ trở lại tìm hắn.

Quản gia Silva đi tới sau lưng hắn và A Nặc, nói với Brando: "Thiếu gia, bất luận có chuyện khẩn cấp gì, trong khoảng thời gian này nếu như ngài muốn đi ra ngoài, xin nhất định phải đi chung với tôi và A Nặc."

"Ừ." Brando đồng ý không chút để ý. Dù đi ra ngoài hay ở nơi này, hắn tin tưởng Lý Lộc nhất định sẽ tới tìm hắn.

Lúc Bình minh sắp tới, hỗn loạn ở Đa Duy Cống chính thức bắt đầu. Một phần lính đánh thuê của gia tộc Akis xâm nhập địa bàn nhà Druos, còn phát ra công kích. Tiếng súng khiến binh lính và nông phu tức giận. Glenn nhà Druos và Mary nhà Akis chết cùng nhau, vốn đã khiến cho thế cục hết sức căng thẳng, nhà Druos tức giận củng cho đội bảo vệ và lính đánh thuê phản kích.

Tiếng súng và tiếng lửa pháo hỗn hợp, cuối cùng thậm chí còn kêu gọi võ trang không trung cướp lấy quyền khống chế bầu trời.

Thành viên Pandora đang tiến hành phá hư quả đồi trống cuối cùng hiện trên bản đồ, để làm chuẩn bị cuối cùng cho sự xâm nhập của Pandora. Hôn lễ của Brando và Glenn hủy bỏ, thời cơ này chính là ngàn năm một thuở. Lần này, thành viên tổ thi hành trừ Tả Hà trấn giữ phía sau phụ trách tổng liên lạc ra, những thành viên còn lại đều bị phái tới nơi này.

Bọn họ nghe được tiếng giao chiến hỗn hợp xa gần, không khỏi nhìn nhau, xem ra chuyện này quá lớn.

Iris ở trong trạm gác trên sườn núi trông chừng, chắt lưỡi nói: "Đây là Lý Lộc làm ư, cô ấy làm cái gì, mà khiến hai nước đánh nhau?"

Dora rất là lo lắng, cô cũng ở trong máy bộ đàm yêu cầu Tả Hà tận lực liên lạc với Lý Lộc.

"Không cần lo lắng cô!" giọng nói đặc biệt máy móc của Tả Hà vọng về ở trong máy bộ đàm, "Làm xong chuyện của các cậu là được."

Lúc này Dương nói: "Rốt cuộc đã đến rồi."

Trên bầu trời từ hướng đông bắc truyền đến tiếng gầm rú của máy bay, lúc này Đa Duy Cống đã lọt vào trong khói dày đặc cuồn cuộn, dù là nhà Akis hay Druos, từ hai giờ trước đã bắt đầu phát hiện lục tục mất đi liên lạc với không quân, bọn họ đều nghĩ là do gia tộc đối phương giở trò quỷ, ngay cả hiện tại, cũng nghĩ đây là đả kích trên không trung của đối phương.

Nhưng bọn họ đã đoán sai, máy bay sắp tới đầu bọn họ mới phát hiện đây không phải máy bay trực thăng quân dụng Đa Duy Cống thường dùng, mà là máy bay mang theo số lớn đạn dược để oanh tạc. Trên thân máy bay không có hình vẽ đại diện phiên hiệu, hình hài máy bay từ loại từ thế chiến đệ nhị đến hiện tại đều có đủ, quả thật chính là lấy ra từ viện bảo tàng quân sự. Bọn họ mở bụng máy bay ra rải đạn dược xuống cứ như rụng trứng.

Pandora vì hành động lần này mà xuất ra toàn lực, chẳng những xuất hết máy bay mình có thể điều đồng, còn ra tiền riêng yêu cầu đoàn lính đánh thuê Sa Mạc Ưng Non, S. Q. và võ trang tư nhân tiến hành phối hợp hợp tác với lực lượng không trung.

Đạn lửa ZNV bị cấm dùng sau chiến tranhn cũng ném vào sử dụng, nhưng giới hạn ở trong việc thiêu hủy vườn anh túc và ma hoàng thôi. Sau khi đạn lửa vỡ vụn, chất đốt lỏng bay ra khắp nơi, thế lửa theo gió lan tràn. Trước khi mặt trời mọc lên, ngọn lửa mạnh mẽ và khói đen bị ngọn lửa chiếu sáng thật là đáng sợ, bọn chúng không ngừng dọc theo người, dần dần tiến tới gần đồn trú của bộ đội vũ trang, cùng với chỗ ở của đám nông phu. Hiện tại, trong không khí tràn đầy khói độc sinh ra sau khi anh túc bị đốt, cả Đa Duy Cống giống như rơi vào chảo đầu địa ngục.

Brando nghe chung quanh truyền tới báo cáo, trong lòng lại thật bình tĩnh. Hắn sống lâu rồi, cũng không sợ chết. Hắn chỉ sợ trong quá trình sinh mạng trôi qua, thì sự tốt đẹp bị từ từ quên mất và vứt bỏ.

Hắn rốt cuộc thừa nhận hắn hối hận.

Nghiên cứu và thí nghiệm đã từng là tất cả của hắn, là trách nhiệm khi hắn gánh chịu gia tộc. Hắn đã từng nghĩ nếu như không có sự nghiệp mà mình thích nhất này, thì hắn sẽ hai bàn tay trắng. Hiện tại, hắn là gia trưởng gia tộc Akis, có hãng thí nghiệm thuộc về hắn, chế thuốc cũng lấy được thành công to lớn, xem ra hắn nên không còn gì tiếc nuối. Nhưng lời nói dối có thể nhắc lại với người khác không biết bao nhiêu lần, nhưng không gạt được mình. Hắn hối hận, hắn mất đi sự vật đẹp đẽ đáng giá cất giữ nhất trong cuộc đời, trí nhớ vẫn tồn tại, trong trí nhớ còn có Lý Lộc hôm nay đã xem hắn là địch, vì vậy hồi tưởng quá khứ trở thành lưỡi dao sắc bén chế nhạo hắn, không biết bao nhiêu lần khắc lại dấu khi hắn hối tiếc.

Hắn đứng ở trong sân, từ từ quay đầu lại. Sau lưng có ngọn lửa và khói dầy không ngừng tràn ngập vườn anh túc. Hắn chăm chú nhìn nơi khói mù tràn ngập, tựa như nhìn mình chằm chằm quá khứ đã biến mất không trở về nữa.

Trước khi A Nặc và quản gia Silva chú ý, hắn đã cảm thấy, cô tới rồi.

Lý Lộc xuyên qua khói dầy đặc, làn gió nóng rực cuốn qua, khiến đuôi tóc tứ tán của cô bị cháy rụi một đoạn, khói độc hoàn toàn không ảnh hưởng tới cô, cô nhìn thấy Brando cũng đang nhìn về phía mình.

Cô giơ súng ngắn lên.

Đường Chim BayWhere stories live. Discover now