Chương mười lăm

286 27 2
                                    

Chẳng lâu sau, Preston đã trở về cùng những vị khách. Đám người xôn xao bên ngoài dinh thự đã kéo được sự chú ý của Howl. Chỉ cần nhìn ra ngoài cửa sổ thư phòng, cậu đã thấy những vị khách đang tấp nập bước ra khỏi những cỗ xe ngựa đậu trước cửa chính điện. Tổng giám mục Edmond Leraje là người đầu tiên Howl nhận ra. Ông ta đội chiếc mũ đáng lẽ chỉ dành cho khi hành lễ, to kệch cỡm, mạ vàng và bọc bởi đủ thứ đá lấp lánh. Chiếc áo choàng thụng màu đỏ đô, viền vàng và dài lút cả gót chân cũng khiến ông ta nổi bật hẳn trong đám đông. Một viên đá Augrtsite màu đỏ rực và to cỡ hai đốt ngón tay được ông ta đeo ngay trước ngực, cứ như thể nó mang một ý nghĩa tâm linh nào đó chứ không phải chỉ để khoe mẽ sự giàu có.

Đi cùng ông ta là một thiếu nữ trẻ với mái tóc dày búi gọn sau gáy tựa như một bông hồng. Vài người khác bước ra từ những cỗ xe phía sau, hầu hết đều là phụ nữ và Howl không thể nhớ nổi tên họ. Tuy nhiên cậu có thấy một quý tộc già với cái lưng khọm và gương mặt khô đét, ăn mặc trang nghiêm nhưng nhàm chán quá mức. Đó hẳn là vị Công tước mà Lozenro đã đề cập đến, Munderic Amdusias của xứ Walenstein. Con trai ông ta, Wilford Amdusias là một nhà giả kim và thuật sĩ có tiếng, cũng là một trong nhiều người được Hội Đồng đề cử đề điều tra về "căn bệnh" đã giết chết Moldark.

Sự xuất hiện của nhà Amdusias chắc chắn không phải sự trùng hợp, cũng như việc cậu được mời đến một cách bất ngờ vào tối nay vậy. Howl rời khỏi cửa sổ và chau mày, có cảm giác như vừa đạp trúng phải cái bẫy của Preston mà đáng lẽ cậu phải đoán được.

Một lát sau, tất cả có mặt đông đủ trong phòng ăn của lâu đài. Chỉ cần vài phút chào hỏi, Howl đã nhận ra sự khác biệt giữa những vị khách mà Preston và vợ ông ta mời. Preston chỉ mời Tổng Giám mục và con gái ông ta, cùng với Công tước Munderic Amdusias. Claudine lại mời vài vị phu nhân và nữ Công tước cùng con gái của họ đến, cứ như đây là một buổi xem mặt mà cậu chẳng ngờ đến. Sự thiếu đồng nhất này khiến cậu tự hỏi rốt cuộc nhà Preston mời cậu đến để làm gì.

Sau một màn chào hỏi dàn trải mãi vì không ai nghĩ Howl có mặt ở đây tối nay, cuối cùng tất cả cũng ngồi vào bàn tiệc. Những chai rượu đắt đỏ được khui ra, các món ăn thịnh soạn được đặt lên bàn, chẳng thiếu thứ gì. Howl ngồi đối diện một quý cô trẻ có gương mặt nhỏ thó, đôi mắt to và có những bím tóc màu nâu óng. Ngồi cạnh cậu là Lozenro, đối diện với con gái của Tổng Giám mục, Rosetta Lejare. So với những quý cô khác thì cô ta nổi bật hơn hẳn và chẳng thua kém cha mình về sự phô trương. Mái tóc đỏ rực của cô ta được vấn cẩn thận sau gáy, tô điểm bởi những thứ trang sức không phải vàng bạc thì cũng là đá quý. Chẳng có nơi nào trên cơ thể của cô ta là không được bọc bởi trang sức: từ những viên hồng ngọc đỏ thẫm ở cổ tay, đến chiếc dây chuyền bản lớn như đeo thay khăn quàng. Vóc dáng cân đối của cô ta thành ra nhỏ bé và bị lấn át bởi chiếc váy hồng diêm dúa, nhưng có lẽ đó là sự đánh đổi thích đáng để phô trương hết mức sự giàu có của nhà Lejare.

Sự sắp xếp chỗ ngồi cũng không phải ngẫu nhiên, Howl nghĩ. Có lẽ cô ta là một trong những ứng cử viên để trở thành hôn phu của Lozenro. Nhưng nếu thế thì họ đã sai lầm khi mời cậu đến đây, bởi suốt cả bữa ăn tối, Rosetta chẳng thể rời mắt khỏi Howl.

GIAO ƯỚC (THE PACT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ