Chương 54: Phát hỏa và giằng co

7.4K 159 6
                                    

Tiêu Tiêu kinh ngạc, lẽ nào mình thực sự đã hiểu lầm Chung Thụy rồi sao?

Tiêu Tiêu kinh ngạc nhìn Chung Thụy, trên môi còn lưu lại độ ấm của anh, ánh mắt anh kiên định như vậy, ôm chặt thắt lưng của mình, ham muốn chiếm giữ của anh đúng là rất mạnh mẽ.

Cô cụp mắt xuống, che giấu đi những đợt sóng chợt dâng lên từ đáy lòng.

Khi Tiêu Tiêu ngẩng đầu lên lần nữa, cô vẫn là vũ cơ, hai mắt tràn ngập oán giận, hai hàng nước mắt lăn dài trên má.

Yêu thám hoa lang sâu đậm bao nhiêu, thì bây giờ hận hắn bấy nhiêu.

Trước kia cô khát khao cùng lưu luyến Chung Thụy sâu đậm đến cỡ nào, thì bây giờ ở trong lòng cô oán hận cùng khổ sở nhiều bấy nhiêu.

Cái mà cô ghét nhất, chính là việc Chung Thụy lừa gạt cô!

"Cắt! Rất tốt!" Vẻ mặt của đạo diễn tràn ngập ý cười, cực kỳ hài lòng với buổi quay phim ngày hôm nay. Không chỉ có Tiêu Tiêu thể hiện xuất sắc, mà diễn xuất của Chung Thụy cũng gây được sự chú ý.

Nếu căn cứ theo tình hình ngày hôm nay, bộ phim này nhất định sẽ hoàn thành trước thời hạn!

Chung Thụy vẫn duy trì tư thế ôm chặt Tiêu Tiêu, người trong lòng đưa tay đẩy anh ra: "Nên chuẩn bị cảnh diễn tiếp theo đi".

Phân cảnh tiếp theo, là đoạn vũ cơ bị thám hoa lang nhốt ở Thiên Vọng Lâu, không thể trốn đi, rồi lại trơ mắt nhìn tất cả mọi thứ trong hoàng cung đều biến thành vật trong túi thám hoa lang.

Và nàng, cũng trở thành một con chim sẽ bị nhốt trong lồng, trở thành phạm nhân của thám hoa lang.

Quần áo và trang sức vẫn lộng lẫy như trước, bên trong lầu các thì nguy nga tráng lệ, hình như đây là một nơi nào đó trong lăng tẩm của hoàng đế.

Tuy vũ cơ ở trong lâu, nhưng trái tim lại ở ngoài lâu, đối với sự lộng lẫy của Thiên Vọng Lâu không để trong lòng. Ban ngày nghe thấy tiếng chém giết, phảng phất lo lắng an nguy của thám hoa lang. Vào mỗi tối nàng đều mơ thấy cảnh hoàng đế sau khi chết đến đòi mạng nàng, ác mộng liên tục, tự trách mình không thôi.

Tiêu Tiêu đặt kịch bản xuống, vạn phần đồng tình với sự mâu thuẫn của vị nữ chính xinh đẹp này. Vì nàng yêu một người không thuộc về nàng, cho nên mới hại chết phụ thân, khiến cho hoàng cung đắm mình trong biển máu.

Nhưng bởi vì tình yêu của vũ cơ, mới làm cho thám hoa lang thay đổi, khiến hắn có nhược điểm, trong lòng có một chút không nhẫn tâm, cho dù hắn không phải là vua nhân từ, nhưng cũng không phải là bạo quân.

Cô suy nghĩ về nữ chính, nhưng cũng không khỏi nghĩ đến chính mình.

Nếu Tiêu Tiêu coi việc ở chung với Chung Thụy là một giao dịch bình thường, không có bất kỳ suy nghĩ gì khác, hiện tại có phải cô đã thản nhiên mà chấp nhận, trong lòng sẽ yên ắng không chút gợn sóng hay không?

Có điều tình cảm mà Tiêu Tiêu dành cho Chung Thụy không giống như thế, cho nên trong mắt cô mới không thể chứa được bất kỳ một hạt cát nào, mới có thể phẫn nộ, mới có thể tức giận, mới có thể khó chịu,...

Tiêu Tiêu thở dài, đúng lúc nhìn thấy Chung Thụy bước vào phòng nghỉ, thuận tay đóng cửa lại.

"Chúng ta nên đi ra ngoài..." Tiêu Tiêu đứng dậy, định lướt qua anh rồi đi ra ngoài, nhưng bị Chung Thụy bắt lấy cánh tay kéo lại.

"Hôm nay em rất lạ, có việc gì giấu anh phải không?" Chung Thụy nhìn chằm chằm vào hai mắt cô, không bỏ qua bất kỳ biểu tình nào của cô.

Tiêu Tiêu nhíu mày, không vui mà xoay mặt sang một bên: "Buông tay, cảnh diễn tiếp thep sắp bắt đầu rồi"

"Anh đã nói với đạo diễn rồi, nghỉ giải lao mười phút, khoảng thời gian này đủ để chúng ta nói chuyện" Chung Thụy không thể chịu được Tiêu Tiêu ra vẻ lạnh nhạt với anh như ngày hôm nay, trong giọng nói mơ hồ mang theo một chút buồn bực.

"Lúc này không thích hợp để chúng ta nói chuyện" Tiêu Tiêu mím môi, nén cơn tức xuống đáy lòng.

"Không nói cho rõ, chắc chắn chúng ta không thể tiếp tục quay phim nữa" Thái độ Chung Thụy rất quyết liệt, anh không thích ánh mắt trốn tránh của Tiêu Tiêu, cùng với vẻ mặt lạnh lùng của cô.

"Anh nói hay lắm!" Tiêu Tiêu không thể nhịn nổi nữa, trong mắt toát ra lửa giận hừng hực: "Tôi tin tưởng anh như vậy, nhưng anh chỉ là một kẻ lừa đảo, Nguyễn Tình đã nói cho tôi nghe hết rồi!"

Chung Thụy nhíu mày, gắt gao túm lấy cánh tay cô, kéo Tiêu Tiêu đang giãy dụa vào ngực, thấp giọng hỏi: "Nguyễn Tình nói cái gì? Vậy sao em không đến hỏi anh mà chỉ tin vào lời nói phiến diện của cô ta?"

Tiêu Tiêu cười lạnh: "Hỏi cái gì? Tôi vốn nghĩ anh và đạo diễn Ôn không giống nhau, bây giờ nhìn lại căn bản không có gì khác biệt! Lời nói trong lúc say xỉn của Nguyễn Tình, không thể nào là giả được. Nếu hôm nay người leo lên giường của anh chính là cô ta, thì có phải người đang đứng ở đây là cô ta, chứ không phải tôi, đúng không?"

Chung Thụy nhìn chằm chằm cô, bỗng nhiên nở nụ cười: "Em nói thế, là đang ghen tị với Nguyễn Tình sao?"

"Nói vớ vẩn!" Tiêu Tiêu giận, hung hăng mà giậm chân anh một cái: "Buông tay"

"Anh không buông, dù nói gì cũng không buông" Chung Thụy ôm chặt cô, thấp giọng thở dài: "Rốt cuộc Nguyễn Tình đã nói gì với em, nhìn dáng vẻ của em giống như hận không thể nhào qua đây cắn anh!".

Bây giờ Tiêu Tiêu hận không thể cắn anh một cái, cửa phòng nghỉ không khóa, chỉ đóng lại thôi, sẽ có người đi vào bất cứ lúc nào, Chung Thụy lại ôm chặt cô không buông, cuối cùng anh muốn gì đây?

Cô không muốn tiếp tục nói chuyện, dứt khoát đánh nhanh thắng nhanh: "Được. Tôi đây hỏi anh, thực ra đêm đó anh đã ở trong khách sạn, Nguyễn Tình được sắp xếp lên giường của anh phải không?"

Chung Thụy muốn giải thích: "Thực ra, đêm đó..."

Tiêu Tiêu không vui cắt ngang câu nói của anh: "Anh chỉ cần trả lời tôi là phải hay không phải?" (cũng cái tật này =.= hừ)

Đêm Nay Ngủ Cùng Ai - JassicaTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang