Chương 26: Hôn trộm

2.4K 94 0
                                    

Diệp Khê đang tìm Tiêu Dực, thình lình nghe sau lưng có giọng nói quen thuộc gọi hắn: “Khê Nhi.”

Hở? Diệp Khê quay đầu lại: “Thê chủ, ngài làm sao có thể ở phía sau ta vậy? Làm cho ta đều không có nhìn thấy ngài.”

“Hôm nay Khê Nhi có mệt mỏi không?”

“Không mệt mỏi.” Diệp Khê lắc đầu, hôm nay có thật nhiều người nói chuyện với hắn, hắn phát hiện bọn họ cũng đều không hung dữ, hắn thật vui vẻ.

“Ta ngồi ở đây với Khê Nhi được không?”

Diệp Khê còn chưa nói thì An đại thúc vừa ngồi xuống nhân tiện nói: “Tiêu tiểu thư, ngươi là nữ nhân một nhà, sao có thể ngồi nơi này chứ, ngươi đến bàn Tiểu Nguyệt đi.”

Diệp Khê nhìn nhìn về phía bên kia, cũng lắc đầu nói: “Thê chủ vẫn là đi qua bàn Đàm tiểu thư đi.”

Tiêu Dực nhíu nhíu mày, ở nơi nông thôn mặc dù nam khách và nữ khách không có tránh mặt tách ra hai cái sân, nhưng là vẫn phân cái bàn. Cô lo lắng Diệp Khê sợ người lạ, không có cô ở bên cạnh sẽ không cảm giác an toàn, hiện tại xem ra là cô lo lắng quá nhiều.

“Tiêu tú tài, ngươi không phải là luyến tiếc Diệp ca nhi nhà ngươi, lúc nào cũng khắc khắc đều phải dán vào chứ?” Nam nhân ngồi cùng bàn trêu ghẹo, lập tức có một người khác tiếp lời: “Cũng không phải chỉ như thế thôi, vừa rồi ở trong phòng bếp, Tiêu tú tài đi qua đi lại nhìn vài lần, hì hì!”

Diệp Khê bị trêu ghẹo đỏ mặt, đưa tay đẩy đẩy Tiêu Dực: “Thê chủ, ngài mau đi thôi.”

Đây là, bị ghét bỏ sao? Tiêu Dực có chút buồn cười, đồng thời cao hứng khi Diệp Khê dần dần hòa hợp với mọi người: “Vậy Khê Nhi ăn nhiều một chút, ta qua bàn của Đàm Chương Nguyệt.”

Diệp Khê ngoan ngoãn trả lời, An đại thúc vừa cười nói: “Tiêu tiểu thư, ngươi đi ăn đi, Diệp ca nhi ở cùng chúng ta, ta sẽ chiếu cố cho hắn.”

Tiêu Dực sờ sờ đầu của Diệp Khê, lại dặn vài câu mới rời đi, một bàn nam tử kia lại bắt đầu trêu ghẹo nói: “Diệp ca nhi, Tiêu tú tài nhà ngươi đối với ngươi thật dịu dàng nha.”

Diệp Khê nhỏ giọng nói: “Thê chủ là người tốt.”

“Trước kia thật không nhìn ra Tiêu tú tài là kẻ biết thương người như thế.”

“Đúng vậy nha, Tiêu tú tài từ lúc cưới Diệp ca nhi đến giờ giống như thay đổi thành người khác, so với trước kia ai có thể nhìn ra được nàng sẽ có bộ dáng như bây giờ chứ?”

“Tiêu tú tài trước kia thật là lười biếng, hiện tại đều làm mọi thứ như là giặt quần áo, nấu nước, biết kiếm tiền, đối với phu lang thật tốt, nhóm nam nhi chưa xuất giá trong thôn này, trong lòng đều nghĩ đến nàng cũng không ít đâu!”

Diệp Khê đang ăn cơm cái miệng nhỏ nhắn ngừng một chút, chớp chớp mắt.

“Đó là.” Một nam tử chỉ vào một nam tử trẻ tuổi khác ngồi cùng bàn nói: “Nha, Tiểu Tĩnh Nhi chính là một người.”

Người gọi là Tiểu Tĩnh Nhi trong nháy mắt khuôn mặt ửng đỏ, gắt giọng: “Ngươi đừng nói bậy.”

Bọn nam tử liền cười khanh khách lên: “Tiểu Tĩnh Nhi, chủ phu Tiêu tú tài đang ở đây, ngươi còn không mau nói vài câu dễ nghe, ngày sau gả qua mới có thể sống tốt.”

[ Sưu Tầm - Xk, Điền Văn] Thanh Dương Khê Ca Where stories live. Discover now