Sso Không Có Lăng Nhăn

866 70 8
                                    

Soyeon là đang làm việc ở công ty, chợt nhận được cuộc gọi đến từ nàng thì liền dời hết công việc qua một bên để nghe máy.




"Có chuyện gì không bà xã? Là do nhớ Sso quá nên gọi đến sao"




Dựa hẳn vào sau lưng của chiếc ghế làm việc để thư giãn một chút, nói thật nếu không nhờ nàng gọi đến thì cô đã vùi đầu vào cái đống đó đến kiệt sức mới thôi.



"Ưm~ đúng... em đang rất nhớ Sso"




Giọng nàng nhừa nhựa mè nheo bên kia





"Sso cũng rất nhớ em baby... Chiều nay Sso sẽ có rất nhiều cuộc họp và đi gặp nhiều đối tác nữa, chắc sẽ mệt lắm đây, Sso đang rất đau lưng và ước gì em có mặt ở đây thì quá tốt"




"Nếu như vậy thì Sso sẽ kiệt sức mất, cố lên nhé và hãy thu xếp về nhà thật sớm với em...em nhớ Sso đến chết mất"





"Được rồi baby, sau khi gặp đối tác xong Sso sẽ trở về với em, được chứ?"



"Ừm~ mà Sso đã ăn gì chưa?"



"Sso chưa?? Sso đang rất bận nên không có thời gian để ăn đâu bà xã"




"Không được! Sso phải kiếm gì đó ăn vào để có sức làm việc a~"





"Vậy bây giờ ăn gì ta???"



Yên lặng một lát vờ suy nghĩ rồi nói




"Hay bây giờ Sso nhịn đói đến tối trở về nhà ăn em, được không? như vậy sẽ rất no nha~"




"Sso biến thái... Không nói chuyện với Sso nữa"




Nàng mắc cỡ nên cúp máy luôn. Lát sau Soyeon có nhận được tin nhắn từ nàng: *Sso đi kiếm gì đó ăn vào, nếu không em sẽ không cho Sso ăn em đâu*






*Được rồi, Sso đi ăn liền đây, yêu em...bà xã ❤*






Nhắn lại cho nàng một câu sau đó liền kêu cô thư kí gọi giúp mình đồ ăn trưa...
.
.
.
.
.
.
.
.

Soyeon sau khi gặp đối tác xong thì trở về nhà. Vừa bước vào cửa thì lại tìm Qri khắp nơi. Mở cửa phòng mình rồi bước vào, ai ngờ nàng lại ở trong này làm miếng mồi ngon đợi Soyeon về. Cảnh tượng ngay trước mắt Soyeon lúc này là...





Nàng nằm trên giường, úp ngược thân thể xuống, để cho tấm lưng trắng ngần của mình hướng lên trên, chăn bông đắp ngang eo, dâng tặng cho ai đó có thói quen hay hôn lưng nàng. Tấm lưng trần của nàng, thứ vốn khiến hàng ngàn người bên ngoài mê đắm lại chỉ vì một người mà lột trần tất cả.... Đó là cô, Park Soyeon người tri kĩ trong phần đời còn lại của nàng.





Buông cái áo vest với cặp táp xuống đất rồi ngay lập tức tiếng về phía giường nằm xuống bên cạnh nàng, hôn lên chiếc lưng trần trắng mịn kia. Soyeon buôn môi ra khỏi lưng nàng.





Nụ hôn trên lưng đột nhiên biến mất. Nàng cũng đột nhiên cảm thấy trống vắng vây quanh, nhưng rồi hơi thở của cô lại ve vãn bên vành tai nàng đã trả lời cho nàng rằng nàng sẽ không cảm thấy trống vắng quá lâu nữa.




[Đoản Văn] Sweet - SsoKyulWo Geschichten leben. Entdecke jetzt