Chap 24: Hãy yên bình ngủ trên bờ vai anh...

3K 146 12
                                    

Chap 24: Hãy yên bình ngủ trên bờ vai anh...

- Lucy...! "Đầu vàng"...! Có phải là em không!? Đừng bỏ anh đi, đợi anh với, LUCY!!!!!

Đôi bàn tay quơ quơ trong vô định như muốn bắt lấy một thứ gì đó, khẩu miệng chỉ có tên một người con gái là Lucy. Natsu giật mình tỉnh dậy khỏi cơn mê. Hai con ngươi cứ nhìn chằm chằm vào hoa văn của mền vải, tay nắm chặt nó, mồ hôi tuôn chảy mặc dù điều hoà vẫn bật thâu đêm. Hơi thở cứ nặng nhọc hổn hển, anh vừa mơ thấy ác mộng. Phải, một giấc mơ khủng khiếp đã đeo bám anh suốt hai tuần qua.

.

Ở một thảo nguyên vàng quen thuộc nơi hai người gặp nhau, cô gái 17 tuổi đang đứng cười nhìn anh. Đôi mắt nâu sâu thẳm mang một chút mê ly làm anh muốn chạy lại ôm cô ngay lập tức. Từng bước chân vội vã giẫm trên cỏ vàng cứ đuổi theo cô ấy, nhưng...sao ngày càng xa vời vậy? Cô đang chạy trốn anh ư? Đừng mà, Lucy!

Anh đưa bàn tay mình ra với đến cô, cô cũng đưa bàn tay mình lại, nhưng chúng không bao giờ chạm vào nhau. Anh cứ cố gắng bắt lấy nó như một khao khát không thể nào với tới được.

.

- Lucy...sao em cứ mãi trốn tránh anh vậy?

Từ ngày mà Erza khuyên cậu hãy làm cho cô ấy để ý đến cậu, Natsu một mực làm theo, nhưng...chúng đều vô ích cả. Lucy cô cứ lẳng lặng quay đi, nói mình không phải là "đầu vàng" mà anh thương rồi để lại con tim kia đầy đau đớn.

- Đúng, mình không nên làm phiền cô ấy. Nếu như chủ động không được, thì tuỳ ý trời vậy.

Natsu lại nằm xuống giường, cố gắng ngủ để qua một ngày mới.

.

.

.

Lucy đi trên con đường vắng vẻ từ mộ của mẹ về căn hộ. Tên Natsu đó không còn bám theo cô nữa, cô cũng thở phào nhẹ nhõm. Sự thật ấy...cô không muốn cho anh biết. Chỉ mong...anh có thể quên cô đi...

Cô chính là "đầu vàng". Nhưng...cô sẽ không bao giờ quay lại với nó nữa.

Duy chỉ có một điều cô không bao giờ phủ nhận, cô YÊU "đầu hồng", Natsu.

.

Tiếng bước chân phía sau lạo rạo. Cô đi thật nhanh, gã ấy cũng đi nhanh. Hình như hắn đang theo dõi cô. Lucy không dám ngoái nhìn lại đằng sau, vì cô sợ...

Hình như phía trước có người...! Tia hy vọng cô vừa thắp sáng chợt vụt tắt. Trước mặt trông như một tên sở khanh đang cười đểu, Một nụ cười quái gở kinh dị làm Lucy không dám nhấc chân nữa. Đằng sau là một người đàn ông nữa, cũng giống y như vậy. Chết rồi, chúng là đồng bọn, chúng định làm gì cô!?

- M- Mấy người...là ai?!

Lucy lắp bắp hỏi. Đôi mắt ánh lên sự sợ hãi trực chờ nước mắt. Cô run cầm cập. Cô đang cầu mong một sự cứu vớt từ Thượng đế.

- Cô em xinh đẹp...Bọn anh có phải người xấu đâu. Bọn anh chỉ muốn giúp em có một dự "sung sướng" đến tột đỉnh thôi...!

FAIRY TAIL HIGH SCHOOLWhere stories live. Discover now