Chapter 07

31 3 0
                                    

Cũng đã qua hai tháng rồi. Mẹ Kazuya, bằng phương thức bí ẩn nào đó, đã thuyết phục được rằng Kazuya cần nghỉ ngơi ít nhất trong hai tháng.

Ban đầu, Kazuya vô cùng vui sướng khi có được thời gian nghỉ ngơi cần thiết và dành toàn bộ khoảng thời gian quý báu ấy cho con gái bảo bối của mình. Và Jin gần như đã chuyển đến ở hẳn cùng cậu. Lần duy nhất Jin rời đi là để lấy ít quần áo từ căn hộ của mình để thay. Đối với Kazuya, đó là hạnh phúc trọn vẹn... trong khoảng một tuần.

Và rồi sự tẻ nhạt của nào là thay tã, nào là những bữa ăn lặp đi lặp lại cho đứa nhỏ cùng những đêm mất ngủ ngay lập tức khiến Kazuya dao động. Cậu bắt đầu oán giận Jin khi anh có thể tiếp tục làm idol, trong khi cậu bị giam hãm ở nhà để chăm lo cho đứa trẻ.

Jin theo chân Kazuya vào trong phòng ngủ. "Kazuya à, anh mệt quá..."

"Còn tôi thì sao? Là người máy chắc?" Kazuya vặn lại, nhẹ nhàng đặt đứa nhỏ đang ngủ vào trong cũi. Cậu đứng thẳng dậy và muốn gào thét khi thấy phòng ngủ gọn gàng sạch sẽ của cậu giờ đã biến thành mớ hỗn độn.

"Anh còn chẳng giúp tôi dọn cái phòng cho nó tử tế nữa!" cậu gắt lên. Cậu biết giờ mình chẳng khác nào bà nội trợ mệt mỏi điển hình và cậu càng ghét bản thân và tuyệt vọng hơn.

Jin bắt đầu nhặt nhạnh những thứ rác rưởi bừa bãi trên sàn. "Anh thực sự xin lỗi, Kazuya..." anh nói, giọng run run.

Kazuya túm lấy những thứ Jin đã thu nhặt được trên tay. "Anh lúc nào cũng chỉ biết xin lỗi! Nhưng rồi sao, cuộc sống của tôi vẫn cứ đảo lộn vì anh!"

Jin thả người xuống giường nhưng nhanh chóng bật dậy khi có vật gì đó cưng cứng bên dưới mông mình – cái trống lúc lắc của trẻ con. Anh nằm xuống và lúc lắc cái trống gần mặt mình để cố át đi tiếng của Kazuya. Nhưng Kazuya giựt lấy cái trống và lườm anh. "Rồi sao?"

"Sao cái gì?" Jin ngồi dậy. Kazuya thực sự bắt đầu khiến anh bực mình.

"Anh không thèm nghe tôi..." Kazuya tức giận nói. Jin nhắm mắt lại trong giây lát rồi hít một hơi thật sâu. "Anh khó chịu?"

"Kazuya, làm ơn..." Jin biết cậu đã chạm đến mức giới hạn của mình.

"Đừng có Kazuya với tôi!" Kazuya gào lên.

Jin cố gắng chế ngự sự cáu giận đang lớn dần lên. "Chúng ta chỉ cần nghỉ ngơi thư giãn thôi. Em biết làm một idol căng thẳng thế nào mà... em biết công việc của chúng ta mà."

"Của anh, chứ không phải của tôi! Tôi mắc kẹt ở đây hết ngày này qua ngày khác, trong, trong khi anh được vây quanh bởi tiếng reo hò của người hâm mộ và anh cần nghỉ ngơi thư giãn?!?!" Kazuya tiếp tục to tiếng rồi lao ra khỏi phòng.

Jin lắc đầu, muốn xóa sạch giọng nói đinh tai nhức óc của Kazuya ra khỏi đầu. Anh từng thực sự thích giọng nói ấy nhưng gần đây cậu chỉ dùng nó để gào vào mặt Jin. Anh hít một hơi thật sau rồi theo Kazuya ra phòng khách và trông thấy cậu đang ngồi lọt thỏm trên đi văng. Jin nhìn quanh và buộc phải đồng tình: căn hộ một thời gọn gàng ngăn nắp của Kazuya giờ bừa bộn với đống đồ của trẻ con. Nhưng rồi, đó đa phần là lỗi do Kazuya. Cứ mỗi lần đi sắm đồ cho đứa nhỏ, người ta sẽ nghĩ là Kazuya đang mua đồ cho cả trại mồ côi.

[Akame] Not a girl (Fic dịch)Where stories live. Discover now