Yonghyeok vui vẻ buông tha cho hai đầu ngực đỏ ửng của Seungmin, gác chân anh qua cổ mình để tiếp tục cuộc chơi, dù sao thì ban nãy hắn cũng của bắn mà.
Lee Seungmin sau khi nói xong câu vừa rồi thì ngại muốn chết, bèn dùng tay che đi khuôn mặt đỏ lựng của mình.
Rên rỉ thì vẫn còn đấy, nhưng Yonghyeok thích nhìn khuôn mặt đầy nước mắt, chìm đắm trong khoái cảm của Seungmin hơn. Chẳng nghĩ gì nhiều, Yonghyeok lại lợi dụng sự chênh lệch về sức mạnh để gỡ cánh tay yếu ớt của Seungmin ra.
_Ah... Mẹ kiếp - Yonghyeok tối sầm mặt nhìn vào người bên dưới - Đáng ra tôi nên làm chuyện này sớm hơn mới phải, anh đúng là tuyệt con mẹ nó nhất luôn
Seungmin ngơ ngác đưa đôi mắt đỏ hoe vì khóc, tầm nhìn mờ ảo vẫn còn nước mắt vô định nhìn vào nơi mà anh nghĩ rằng đó là nơi ánh mắt Yonghyeok đang nhìn. Miệng há ra định nói gì đó nhưng bị nghẹn lại khi Yonghyeok buông tay anh ra, nắm eo anh và động thật nhanh. Chính Seungmin cũng không hiểu tại sao Yonghyeok lại đột nhiên kích động như vậy, anh đâu có làm gì hắn.
_Chậm! Ah... ah... hức... chậm thôi... ah ức...
_Gọi tên tôi đi
_Hức.... chậm lạ đã... ức.. ưm...
_Mau gọi tên tôi đi!
Seungmin rên rỉ đứt quãng, câu nói không thể phát ra thành lời hoàn chỉnh mà chỉ rên như một tên ngốc. Rồi anh cảm thấy có gì đó đè lên cổ mình, không thở được!
Yonghyeok, nhìn anh với ánh mắt của một con dã thú, hai tay ghì chặt cổ anh, bóp nghẹn luồng không khí mà Seungmin cần. Anh không thể nói, cũng không thể thở, chỉ có thể khóc và bám lấy cánh tay Yonghyeok, nhìn hắn với đôi mắt bất lực. Anh muốn thở, anh cần không khí!
Càng lúc tầm nhìn của Seungmin càng mờ đi, ngay cả khi anh đang cố giành lấy sự sống một cách tuyệt vọng, thứ anh nhận lại được từ Yonghyeok chỉ là nụ cười quái đản của hắn.
Nhìn cái cách Seungmin quằn quại bên dưới, khuôn mặt không có gì ngoài sự sợ hãi, Yonghyeok càng siết tay mạnh hơn. Cho tới khi hắn đạt cực khoái, hắn mới bỏ tay khỏi cổ anh. Ngay khi vừa được hít thở lại, Seungmin đã lập tức ho vì quá vội vàng hớp từng ngụm không khí, cảm giác choáng váng vẫn còn nguyên, khiến cho anh không thể nhìn rõ mọi thứ.
_Anh nghĩ mình sẽ chết à? - Yonghyeok vuốt má anh
_Tôi sẽ chết thật đấy! Cậu điên à?
_Không chết đâu, tôi sẽ không để anh chết - Yonghyeok nói, mặt bỗng trở nên u ám - Anh sẽ phải sống cho tới khi tôi chán và vứt bỏ anh, anh không có quyền lựa chọn đâu
_Cậu là cái thá gì mà dám nói như thế?
_Tôi? Tôi chỉ là muốn giữ anh bên mình thôi mà, là vì tôi yêu anh đó. Đây là tình yêu đó, Seungmin hyung
Seungmin ớn lạnh trước lời nói yêu của hắn. Rõ ràng kẻ trước mặt anh lúc này không hề bình thường, chính xác thì là một tên điên. Khái niệm tình yêu lệch lạc của hắn chỉ là bắt và nhốt, giống như việc nuôi một con vật để giết lấy thịt nó vậy.
_Sao thế? Làm anh sợ rồi à?
_Đồ điên, có vấn đề thì đi khám đi - Seungmin gạt tay hắn khỏi mặt mình
_Anh gọi tôi là gì?
_Đồ điên! Nghe không rõ hả? Hay là không biết bản thân bị điên?
Yonghyeok mạnh bạo lật người Seungmin lại, thúc sâu vào một lần nữa. Lần này, Seungmin thậm chí còn không thể nhìn thấy gì vì khuôn mặt bị giữ chặt vào gối, vừa khó thở vừa khó chịu. Đã vậy tư thế này còn khiến cho dương vật Yonghyeok đi vào sâu hơn, mỗi lần đâm rút đều khiến Seungmin run lên vì sướng.
Mà có lẽ là bực bội vì bị gọi là tên điên, lại thấy hai bên mông đầy đặn hồng hào của Seungmin lắc lư ngay trước mắt, Yonghyeok đưa tay tát thật mạnh vào đó, chắc chắn đủ để lưu lại dấu tay.
_Hah... anh thật sự luôn đấy hả?
Yonghyeok cười lớn, nhìn xuống dưới chỉ để thấy Seungmin đã lại một lần nữa xuất tinh. Anh xuất vì bị đánh mông, chao ôi, thật là đáng yêu quá đi mà.
_Anh dâm như này có ai biết chưa? Chắc chưa đâu nhỉ, làm gì có thằng nào đụ anh sướng như tôi làm
Seungmin im lặng, không phủ nhận cũng không khẳng định. Sống từng này tuổi, không phải là không quan hệ bao giờ, nhưng đúng là làm với Yonghyeok khiến anh đạt cực khoái nhanh hơn và nhiều hơn thật.
_Tai anh đỏ hết rồi này, vậy là đồng ý phải không?
_Tôi không hề nói thế!
_Hửm...? Nhưng không phải làm với tôi sướng lắm sao, tôi cũng không phiền nếu anh gọi tôi tới bất cứ lúc nào anh muốn - Yonghyeok vừa nói, vừa xoa hai cánh mông tròn trịa của Seungmin - Tôi và anh đều được thoả mãn, và anh có thể trả nợ những gì anh đã làm trong quá khứ, tốt quá còn gì?
_Bao nhiêu lâu...
Yonghyeok liếm môi, coi như đó chính là lời đồng ý của Seungmin với đề nghị của hắn, cúi xuống cắn vào gáy anh.
_Tất nhiên là tới khi tôi chán rồi
Seungmin không thể nhìn thấy biểu cảm của Yonghyeok lúc này, nhưng có một điều chắc chắn, cuộc đời của anh sẽ không thể quay lại như trước kia nữa rồi.
YOU ARE READING
Multiple CP • Vòng chân qua cổ
FanfictionSếch. Chỉ vậy thôi. Mỗi chap là 1 chương riêng, nhưng nếu quá dài mình sẽ tách bớt ra. Mình viết segs về cp mình thích, k thích có thể out. 💌:Fic lấy bối cảnh đời thực là chủ yếu (tức là các nv sẽ vẫn là tuyển thủ) chỉ có vài chap sẽ lấy bối cảnh...
Luper • Nhìn em, nhìn vào mắt em (2)
Start from the beginning
