Chương 59: Tất cả mọi thứ

66 5 1
                                    

Ryu Min-seok quay đầu nhìn anh, nói tiếp lời vừa nãy không nói được: "Min-hyungie, bây giờ chúng ta cũng là trải qua mối quan hệ sinh tử."

Gia đình của cậu ấy thật ấm áp. Thảo nào cậu ấy cũng tốt như vậy.

—— Lee Min-hyung

Hai ngày sau, vừa vặn là Chủ nhật. Lee Min-hyung đã nói trước với Ryu Min-seok về thời gian, sáng sớm sẽ đến thăm. Anh đứng ở cửa một lúc, lông mày nhíu lại có chút khẩn trương. Một giây tiếp theo, Lee Min-hyung cong khóe miệng, đưa tay ấn chuông cửa ở bên phải cửa. Gần như là cùng lúc, cánh cửa mở ra, Ryu Min-seok thò đầu ra ngoài. Cậu cười toe toét kéo cổ tay anh, dắt anh vào. Lee Min-hyung đứng trong huyền quan, nhìn vào trong. Một người đàn ông trung niên ngồi trên ghế sô pha, tầm mắt nhìn về phía bên này, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa.

Người phụ nữ trung niên bước ra từ trong phòng bếp, trên tay cầm một dĩa trái cây, đúng lúc thấy bóng người của Lee Min-hyung, bà ấy cười nói: "Min-hyung tới à? Ngồi đi."

Lee Min-hyung cởi giày xong, mang đôi dép đi trong nhà mà Ryu Min-seok đưa cho anh, sau đó bước đến bàn trà.

Anh đưa quà mang theo qua, giọng điệu tôn trọng khiêm tốn: "Chú dì, xin chào ạ."

Bố Ryu đứng dậy, nhận quà anh mang đến, đặt ở trên bàn trà: "Ngồi đi."

Lee Min-hyung gật đầu, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh. Ryu Min-seok ngồi bên cạnh anh giống như một cái đuôi nhỏ, yên lặng. Bầu không khí im lặng trong giây lát. Lee Min-hyung suy nghĩ một chút, đang định mở miệng nói điều gì đó.

Thì mẹ Ryu vốn đang im lặng đột nhiên ghé sát tai của bố Ryu, thì thầm: "Trông đẹp hơn hình nhiều."

Ryu Min-seok lập tức mở miệng, nói: "Mẹ, mẹ nói to quá."

Nghe nói như vậy, biểu cảm của Lee Min-hyung hơi sửng sốt, mặt có chút nóng. Bầu không khí hơi gượng gạo ban đầu lập tức dịu đi rất nhiều.

Giọng nói của bố Ryu mang theo ý cười, rót ly nước để trước mặt anh: "Nghe nói gia đình cháu ở thành phố B?"

"Đúng vậy ạ." Lee Min-hyung suy nghĩ một chút, rồi nói thêm, "Cha mẹ cháu đều ở đó, cháu và cậu sống ở thành phố Z."

"Vậy tương lai cháu có về thành phố B làm việc không?" Bố Ryu tùy ý hỏi.

Lee Min-hyung đã sớm nghĩ tới những vấn đề này, nói thẳng: "Sẽ không ạ, cháu vẫn sẽ làm việc ở thành phố Z, tốt nghiệp xong sẽ định cư ở đây."

"Ba mẹ cháu ở bên đó có biết không?"

"Biết ạ, cháu đã đề cập với bọn họ, bọn họ cũng đã đồng ý rồi."

Bố Ryu dường như cũng không có gì muốn hỏi nữa, chỉ thở dài một tiếng, nói: "Viên ngọc quý nhà chúng ta giẫm dưới lòng bàn chân vậy mà cũng tìm được người yêu."

Nghe đến đây, Ryu Min-seok không nhịn được: "Ba, nào có ai nói như ba chứ."

Sự chú ý của Lee Min-hyung đặt hết vào ba chữ "viên ngọc quý", anh dừng một chút, nghiêm nghị nói: "Cháu sẽ đối xử tốt với em ấy."

Sau đó, bố Ryu mẹ Ryu nhắc đến những chủ đề khác, chủ yếu là chuyện khi Ryu Min-seok còn nhỏ. Lee Min-hyung nghiêm túc lắng nghe lời bọn họ nói, cả quá trình khóe miệng đều nhếch lên. Sau khi ăn trưa xong, nghĩ đến việc hai vị phụ huynh có thể muốn nghỉ trưa, Lee Min-hyung cũng không muốn quấy rầy quá lâu, nên chào tạm biệt. Ryu Min-seok thay quần áo, đi ra ngoài với anh. Trên đường, Lee Min-hyung có hơi im lặng.

Ryu Min-seok chớp mắt, nghiêm túc nói: "Anh sao vậy? Ba mẹ em rất thích anh mà."

Không biết anh đang nghĩ gì, nhìn chằm chằm vào khoảng không, mặt không có biểu cảm.

Một lúc sau, Lee Min-hyung mở miệng ra: "Em cảm thấy biểu hiện của anh được sao?"

Ryu Min-seok không biết lời này của anh là có ý gì, chỉ cảm thấy anh đang muốn được khen và tán thành.

Cậu ra sức tâng bốc khen anh: "Anh đúng là một người con rể đúng chuẩn mà, siêu cấp tốt, người không biết còn cho là anh đã ra mắt phụ huynh mấy trăm lần rồi đấy."

Khóe miệng của Lee Min-hyung giật giật. Anh quay đầu lại, liếc nhìn cậu, trong mắt mang theo ý cười và mong đợi.

"Vậy em có kinh nghiệm không?"

Hoàn toàn không nghĩ tới anh sẽ nói điều này, Ryu Min-seok sững sờ, ngây ngốc gật đầu.

"Tuần sau hẹn gặp cậu anh nhé?" Lee Min-hyung liếm môi, nói tiếp, "Qua mấy ngày nữa em có thể sẽ phải đi phỏng vấn, cũng không kịp đến thành phố B để gặp bố mẹ anh, đợi kỳ nghỉ đông hoặc là nghỉ hè năm sau chúng ta lại đi?"

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Apr 27 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[GURIA] CẬU ẤY BỆNH KHÔNG HỀ NHẸ CHUYỂN VERWhere stories live. Discover now