Quyển 8 - Chương 113: Sủng thiếp Thánh Nữ của Giáo chủ Ma giáo (5)

Start from the beginning
                                    

"A Ninh tới." Một nam nhân trần truồng từ trong phòng đi ra, đôi mắt biết cười híp lại thành đường, mũi dài môi lớn, cằm nhọn thập phần tú khí, cực kỳ giống một con cáo đang cười (tiếu diện hồ), nhưng đẹp hơn nhiều.

Mí mắt Già Ninh thậm chí còn chưa nâng, nhàn nhạt nói: "Mặc quần áo vào, ta đã nói bao nhiêu lần, ta không thích nhìn nam nhân lõa thể, nếu lại có lần sau, cẩn thận thứ đồ vật bên dưới của ngươi."

"Ngươi nếu thiến ta, Già La có thể sẽ đau lòng, có gì quan trọng đâu, tất cả chúng ta đều là nam nhân." Nam nhân tiếu diện hồ tự rót trà cho mình, ngồi xuống ghế đối diện Già Ninh, nhấc chân bắt chéo nhàn nhã uống trà.

"Thiến ngươi, dù sao còn có người khác." Ngữ khí Già Ninh bất biến, sâu kín liếc nhìn hắn.

Hai chân tiếu diện hồ căng thẳng, kéo kéo khóe miệng: "Ai nha, Tả hộ pháp đại nhân thật đáng sợ..." Hắn khoa trương mà run rẩy thân mình, khóe miệng lại nở một nụ cười ý vị thâm trường: "Nếu Già La làm vẻ mặt này, ta nhất định vô pháp ngạnh lên."

"Bang!" một tiếng, tiếu diện hồ nắm lấy chung trà đang lao tới vững vàng trong tay, đối diện Già Ninh lạnh lùng mà nhìn thẳng hắn, vẫn là bộ dạng thanh tú như trúc xanh sau mưa, lại rõ ràng khiến hắn cảm nhận được không khí lạnh lẽo.

"Thật là, tuổi càng lớn càng không đùa nổi." Tiếu diện hồ không định nhỏ giọng mà lẩm bẩm, hắn buông chung trà đang cầm trong tay, đứng dậy cao giọng nói với trong phòng: "Già Ninh chờ ở bên ngoài, Thiên, Thu, Vĩnh, ba người các ngươi còn muốn ở bên trong đến khi nào?!"

"Biết rồi, Bắc Hoa." Một giọng nam trầm trầm vang lên từ bên trong đáp lại, theo sau tiếng rên rỉ nữ nhân chợt cao vút lên, chưa đến nửa chén trà, tiếng rên rỉ dần yếu đi, bị thay thế bằng tiếng sột soạt của vải dệt cọ xát vào nhau.

Bắc Hoa có khuôn mặt tiếu diện hồ mặc xong quần áo, dung nhan càng thêm mê hoặc lòng người. Hắn trở lại ngồi trên ghế đối diện Già Ninh, chờ đợi ba người bên trong ra tới.

Vị trí của tứ đại đường Đông, Tây, Nam, Bắc đều nằm dưới chức vị Tả Hữu hộ pháp trong Thần Đại tông, bốn vị Đường chủ thống lĩnh các đường phụ trách những việc thuộc thẩm quyền. Diện tích đảo Thái Tố quá lớn, mỗi vị Đường chủ trấn thủ một góc, canh phòng nghiêm ngặt không cho người ngoài vào đảo, bất quá mấy năm gần đây bọn họ thường bị phái ra khỏi đảo chấp hành mệnh lệnh, hiếm khi xuất hiện trong Vân Cốc.

Bốn vị Đường chủ đồng loạt quay về đảo phục mệnh, nhưng thật ra hiếm thấy.

Đông Thiên, Tây Vĩnh, cùng với Nam Thu lục tục từ trong phòng đi ra. Cũng giống như tên của Giáo chủ Thần Đại giáo Già Linh, chức danh của tứ đại Đường chủ cũng được kế thừa từ thế hệ trước, truyền lại ngàn năm.

Đông Thiên Đường chủ có một nửa huyết thống người Hồ, mái tóc xoăn dài màu hạt dẻ được buộc thấp bằng một sợi dây da trang trí mã não đỏ, kiểu tóc lẽ ra phải gọn gàng nhưng lại trông không ngăn nắp tí nào, ngược lại còn toát ra vẻ lười biếng và phong tình kỳ lạ.

Ngũ quan hắn so với người Trung Nguyên càng thêm thâm thúy, góc cạnh không quá mức sắc sảo như người Hồ, hai tròng mắt màu xanh xám ôn nhu như làn gió mát trên mặt biển giữa đêm mùa hạ, da thịt trắng nõn cố ý phơi thành màu lúa mì, giữa cổ áo lộ ra một mảng bộ ngực lớn săn chắc, màu sắc mê người như hổ phách Tây Vực.

[EDIT - Xuyên nhanh, Hệ thống, H] Mị nhục sinh hươngWhere stories live. Discover now