Chương 6: Một cây kẹo que

162 27 6
                                    

Editor: Gấu Gầy

"Tô lão đệ, đợi tôi một chút!"

Vừa bước lên lầu hai, tiếng gọi của Sài Cương đã vang lên từ phía sau, Tô Mạch khẽ nhíu mày, dường như rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện của hắn.

Có thể bình an hoàn thành hai kịch bản, Sài Cương dĩ nhiên có chỗ hơn người. Thấy vẻ mặt của Tô Mạch, hắn vỗ vai y tự hào nói: "Đừng nghĩ tôi ngốc, theo bọn họ không có tương lai!"

Tô Mạch không thích tiếp xúc với người khác, sau khi tránh khỏi sự thân cận của Sài Cương, y nhìn phía sau hắn như cười như không nói: "Cậu chắc chưa?"

"Hả?"

Quay đầu nhìn lại, cầu thang phía sau đã biến mất không thấy đâu nữa!

"Đậu má!"

Sài Cương chửi thề một tiếng, run rẩy nói: "Chết tiệt, con mẹ nó thực sự có quỷ!"

Dù là người can đảm đến đâu, khi đối mặt với chuyện linh dị không theo logic cũng sẽ hốt hoảng, huống chi lá gan của Sài Cương cũng không lớn cho lắm.

"Có quỷ hay không thì tôi không biết, nhưng chắc chắn ở đây có vấn đề."

Tô Mạch không nghĩ sự biến mất của cầu thang là do Thiên Đường Mộng Ảo gây ra. Nếu vậy chắc hẳn có 'người' cố ý làm vậy. Liên tưởng đến nhật ký của chị gái và tấm ảnh kia, suy đoán của Tô Mạch càng thêm củng cố...

"Bức ảnh gia đình đang ở trong tay cậu?" Tô Mạch đột nhiên hỏi.

"Ờ, đúng vậy, ở đây này!" Sài Cương lấy ảnh ra hỏi, "Sao vậy, có vấn đề à?"

Tô Mạch lắc đầu, "Cầm chắc lấy, đừng làm mất, tấm ảnh này có thể là chìa khóa quan trọng để vượt qua ải."

Nói xong, Tô Mạch không chần chừ, lập tức đi về phía trước.

Sài Cương đảo mắt, vội vàng cất ảnh đi...

Kỳ thực, Tô Mạch đã sớm phát hiện ra Sài Cương thông minh hơn nhiều so với vẻ ngoài thô lỗ của hắn. Cũng chính vì vậy, y không bao giờ nghĩ đến việc lừa lấy bức ảnh. Còn Sài Cương sở dĩ từ bỏ đồng đội đông người vốn an toàn hơn để mạo hiểm cùng tiến cùng lùi với Tô Mạch, là bởi vì trong tay Tô Mạch có một thứ khác - nhật ký của chị gái.

Bức ảnh và nhật ký là hai vật phẩm duy nhất trong 'Hộp ma Pandora', nếu hệ thống nhắc nhở không sai, 'Chìa khóa trong tay Pandora' rất có thể là một trong hai thứ đó.

Tất nhiên, ngoài lý do trên, còn có một lý do khác - chỉ có Sài Cương mới biết, thủ phạm thực sự đã đâm chết chị gái là ai.

"Tô lão đệ, tôi đã sớm phát hiện ra cậu không giống người thường!"

Tô Mạch giết chết Hạ Vạn Châu một cách gọn gàng, phần nhiều dựa vào sự cẩn thận và quả cảm, nhưng phản ứng nhạy bén và sự quyết đoán một cách tàn nhẫn khi đâm chết chị gái, không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.

Sài Cương có lẽ rất tốt bụng, nhưng không có nghĩa là không có não, ít nhất hắn biết phải theo ai mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Hai Nhân Cách / APP Mộng Đẹp [EDIT] - Tiểu Sinh Vô DanhOnde as histórias ganham vida. Descobre agora