Quyển 7 - Chương 94: Tiểu thư quân phiệt bỏ trốn cùng con hát (2)

Start from the beginning
                                    

Trách không được Đường Anh Thiều nguyện ý chi tiền nâng đỡ hắn. Trách không được Tuyết Hà Trạch không hề do dự trước tình cảm dành cho hắn.

Cố Minh Nguyệt ngồi vững vàng trên ghế, giống như một pho tượng tinh mỹ quý giá. Hai tròng mắt si ngốc của cô lộ ra mê ly, tầm mắt hết sức chăm chú tụ lại trên người Tiền Vân Sanh, kỳ thật tâm tư lại đang lang thang tiến vào hồi ức về nguyên văn cốt truyện.

Là nam chính của nhiệm vụ lần này, lấy bối cảnh trong thời đại bị tranh đấu vởi các thế lực cường quốc và xung đột giữa các quân phiệt, thân thế của Tiền Vân Sanh cũng không đến nỗi khốn khổ. Nửa đoạn nhân sinh trước hắn không cha không mẹ, một thân cô nhi được lão chủ gánh hát tốt bụng nhận vào làm, dốc lòng dạy dỗ truyền thừa chuyên môn. Lão bầu gánh yêu cầu nghiêm khắc đối với tiểu đệ tử, kiến thức cơ bản luyện không tốt mà chịu đánh chịu chửi khi tuổi còn nhỏ là chuyện thường ngày.

Luyện công khổ cực, bị đánh chửi trên người cũng đau xuyên tim, nhưng Tiền Vân Sanh chưa bao giờ oán trách lão bầu gánh đã đánh hắn mắng hắn. Lão bầu gánh cho hắn cơm ăn, dạy hắn bản lĩnh mưu sinh, có thể ấm no qua ngày không dễ, ăn chút khổ chịu chút đánh chửi thì có hề gì.

Lão bầu gánh là người tốt, đối đãi Tiền Vân Sanh như con. Tiền Vân Sanh cô nhi sớm lanh lẹ, không phải cái gì cũng đều không hiểu lý lẽ mà hỗn hào, từ nhỏ mộng tưởng chính là về sau trở thành đào kép nổi danh sau đó hiếu thuận lão bầu gánh, cho lão thoải mái an hưởng tuổi già.

Đáng tiếc thay, khát vọng thuần túy của hắn rất nhanh liền tan vỡ. Khi Tiền Vân Sanh mười hai tuổi, lão bầu gánh bị đại đệ tử hạ thuốc ám hại, gánh hát chớp mắt liền đổi chủ, những ngày đen tối của hắn cũng bắt đầu. Bị đánh đập, bị nhục mạ, bị nhốt trong phòng không có thức ăn hay nước uống, bất quá cũng chỉ vì dung mạo hắn quá xuất chúng, bầu mới nghĩ muốn đem hắn bán đi cho các phú thương sẵn sàng chi những cái giá cắt cổ, âm mưu biến hắn thành cái cây rút tiền lâu dài.

Bầu mới mặc dù ác độc, nhưng ánh mắt không hề thiển cận. Hắn nhìn ra được Tiền Vân Sanh có năng khiếu, về sau có thể có nhiều biện pháp bòn rút hắn từ trong ra ngoài, lúc này không thể đem người tra tấn đến chết.

Vì thế ở thời điểm Tiền Vân Sanh tuyệt vọng phản kháng vùng vẫy, cả người đầy vết thương và bị bỏ đói đến nửa chết nửa sống thì tạm thời được tha mạng. Một cậu bé mười hai tuổi thân cô lực bạc, vô quyền vô thế, có dũng khí chết nhưng lại không có dũng khí thoát khỏi gánh hát, thế là dưới sự dọa nạt cùng cưỡng bức, bất đắc dĩ ký khế ước bán thân, đồng ý bán mình ngay vào ngày ra mắt sân khấu.

Muốn hát trên sân khấu thì ít nhất phải đợi đến khi giọng nói trải qua thời ký biến đổi. Tiền Vân Sanh tạm thời thoát khỏi số phận bi thảm bị giày xéo, nhưng đó chỉ là vì ông chủ đoàn kịch mới cho rằng đào kép nổi tiếng có thể bị bán với giá cao hơn, nên ngoài ý muốn coi hắn như một cái bồn đáng giá...

Kể từ thời điểm này trở đi, Tiền Vân Sanh cố gắng học hát gấp bội. Những giấc mơ trong sáng và ngây thơ thời trẻ giờ đã trở thành ký ức xa vời, và thay vào đó là những hình ảnh ám ảnh về ngọn lửa địa ngục màu xanh lam đang bập bùng phía sau sân khấu.

[EDIT - Xuyên nhanh, Hệ thống, H] Mị nhục sinh hươngWhere stories live. Discover now