30: Pháo hoa

21 5 2
                                    

Một buổi đêm buốt giá, từng đợi gió vù vù lướt qua làm xao động những tán cây lớn, gợn sóng cả mặt hồ vốn đã yên ả.

Letitia run lên vì lạnh, cô đâu ngờ đêm nay lại rét đến thế? Cô xoa hai tay vào nhau tạo nhiệt rồi lại áp lên hai má đang ửng đỏ. Letitia thậm chí có thể thấy mình thở ra khói trắng.

"Cậu biết lạnh là gì rồi hả?"

Dermot cười khẩy nhìn cô nàng đang run rẩy nhiều lúc thật muốn mắng cô một trận, Letitia quá bướng bỉnh. Mới chiều nay cô còn chắc nịch với cậu rằng tối nay sẽ không lạnh và vô cùng tự tin với trang phục của mình.

Giờ thì với cái thời tiết giá rét này, liệu cái sơ mi mong tanh khoác ngoài áo chùng có thể che chắn cho cô khỏi thứ gì chứ?

"Ai mà biết nó lạnh đến vậy."

Letitia bĩu môi nhìn cậu đang đắc ý, không khỏi thấy tên này thật đáng ghét. Không hề ga lăng và tinh tế như hồi đầu mới gặp. Vậy mà cô còn nghĩ Dermot khác với mấy thằng nhóc vắt mũi chưa sạch kia.

Dermot chằng thèm so đo với cô, cậu đứng phắt dậy rồi bỏ đi luôn, làm Letitia ngơ ngác cũng định đứng dậy đuổi theo. Chẳng nhẽ chỉ có thế mà cậu ta định bỏ về?

"Ê định về thật à?"

Cô gọi với lại, có chút hoảng sợ, cô đâu biết cậu ta nhanh dỗi như vậy.

"Về để cậu chết cóng ở đây hả? Đi kiếm củi về đốt cho cô đấy cô nương."

Letitia hí hửng lon ton chạy theo cậu đang nhặt nhạnh mấy nhánh củi khổ mà không ngừng tíu tít.

"Vậy luôn cơ à? Quý hoá quá, tui quý cậu nhất đấy!"

Cô bắt đầu ép giọng xu nịnh khiến Dermot nổi cả da gà.

Được một lúc cũng được một bó củi lớn, dù chỉ là mấy cành nhỏ nhưng cũng đủ để sưởi. Letitia phụ cậu ôm một nửa số củi ấy quay trở lại gốc cây gần hồ Đen vừa nãy, cô thả phịch chúng xuống đất. Dermot tiện tay rút đũa phép từ túi áo chùng ra lẩm nhẩm.

"Arrow-shooting Spell!"

Một tia lửa bắn ra từ đũa phép của cậu, lửa bén lấy đống lá khô được phủ lên trên đám củi mà bốc cháy lớn. Dermot kéo cô ngồi xuống cùng mình, Letitia hơ tay ra trước lửa để giữ ấm. Cậu vẫn sợ cô còn lạnh liền cởi áo chùng của mình đắp lên người cô.

Letitia tròn xoe mắt nhìn cậu, cô nắm chặt cái áo chùng Hufflepuff che đi đôi chân đang lạnh toát của mình. Mùi xà phòng lẫn trong mùi gỗ và sách cũ thoang thoảng quanh chóp mũi cô. Dermot không nói gì, cậu quay mặt đi nhìn về phía hồ.

Hồ Đen phản chiếu những vì sao xa, rủ bóng những bóng cây to lớn và in hằn bóng hai người họ. Letitia chợt thấy không khí đang trùng xuống, vẫn là cô mở đầu câu chuyện.

"Cậu không về nhà thật à?"

Cô hỏi, dù biết chắc câu trả lời.

"Chứ sao? Không thì còn lâu mới ngồi đây với cậu."

Dermot thản nhiên đáp, cậu hơ tay vào đám lửa đang bập bùng để giữ ấm. Mắt vẫn đăm đăm vào khung cảnh trước mặt. Đáng nhẽ giờ này họ nên ngồi quây quần với gia đình bên lò sưởi ấm cúng vậy mà hai đứa lại ngồi đây bên đám lửa.

[Hufflepuff X Gryffindor]Where stories live. Discover now