Bảo Bảo bị ốm rồi

876 67 12
                                    

Mẹ Hi Văn vừa nói vừa rút điện thoại từ túi xách ra , bà đang định bật máy lên thì liền bị Hạ Vũ cản lại.

"Mẹ đừng gọi"

Cổ họng của anh có chút đau nên nói rất bé , có thể mẹ Hi Văn không nghe được giọng anh . Nhưng hành động cầm lại tay bà như vậy cũng đủ hiểu Hạ Vũ không muốn bà gọi cô về .

"Con giận Hi Văn sao"

"Kh..không có" Hạ Vũ nhẹ lắc đầu , nước mắt không giữ lại được mà liền rơi xuống .

"Thế thì..."

Đang định nói gì thêm thì cánh cửa phòng chợt mở ra

"Đoàn Hi Văn , con đi đâu mà bây giờ mới về hả"

Ba của Hi Văn cau mày mà chất vấn cô . Đứng trước câu hỏi của ba mình , Hi Văn chỉ chầm chậm đáp lại .

"Con còn bận nhiều việc , về muộn là đưa nhiên"

"Ngay cả khi chồng của con đang bệnh sao?"

"Anh ta đã chết đâu mà ba phải sốt sắng như vậy"

Hi Văn hờ hững đáp lại rồi ném điện thoại sang bên bàn . Nghe câu trả lời của con gái mình khiến Đoàn lão gia vô cùng tức giận , ông định tiến đến nói gì với cô thì bị vợ mình cản lại.

Suy cho cùng bà vẫn muốn bảo vệ con gái mình .

"Ông với tôi ra ngoài cho các con có không gian riêng"

"Bà không thấy nó ăn nói mất dạy như thế à"

"Ông cứ ra đi đã"

Sau khi ba mẹ Hi Văn rời đi, chỉ còn Hạ Vũ và cô ở trong phòng . Anh im lặng len lén nhìn Hi Văn , còn cô một chút cũng chẳng thèm để ý mà cứ ngồi đó bấm điện thoại một hồi .

"Bộ mặt tôi dính gì à mà nhìn mãi"

"Không có" Hạ Vũ lí nhí trả lời lại

Hi Văn chỉ khẽ cười mỉm , cô vẫn đăm chiêm nhìn vào điện thoại như nghĩ ngợi gì đó , rồi mới chầm chậm nói với Hạ Vũ.

"Đừng có mang dáng vẻ đáng thương đó ra để làm ba mẹ tôi thương anh . Trông tởm lắm"

Mới nín khóc được một lúc liền lại bị cô chọc cho khóc rồi .

"Văn Văn thấy anh tởm lắm sao"

Đôi mắt sưng đỏ vì khóc khẽ ngước lên nhìn cô nhưng sau đó được vài giây lại cúi đầu, bởi ánh mắt của Hi Văn thực sự quá lạnh, anh không dám nhìn càng không muốn nhìn .

"Có câu hỏi cũ rích mà cứ hỏi đi hỏi lại mãi vậy ?"

"Xin lỗi" Hạ Vũ mím môi cố kìm tiếng khóc , anh không muốn bị Hi Văn ghét đâu mà ...

Cũng có lẽ là do quá khó chịu nhưng lại không thể rời khỏi phòng thế nên Hi Văn chỉ còn cách mang chăn và gối sang bên sô pha ngủ . Hạ Vũ thấy vậy có chút tủi thân , hóa ra cô chê anh nhiều đến vậy...

"Văn...lên đây nằm đi , để anh sang đó được rồi"

Nói rồi liền nhanh nhẹn đi xuống giường , Hi Văn chẳng nói gì , cô dửng dưng đi lại giường nằm rồi vô tư lướt điện thoại . Trong khi cô biết rõ ràng Hạ Vũ đang ốm rất nặng , nằm đó lại gần ngay cửa sổ nữa , ít nhiều cũng bị lạnh .

Chồng Ngốc (Nữ Công)Where stories live. Discover now