Ôn nhu

791 57 5
                                    

Vì Hi Văn dỗi thế nên đã có một người thức suốt đêm để buồn . Sáng hôm sau anh uể oải dậy sớm cùng mọi người đi chơi , nhưng vốn là sức khỏe yếu cộng với việc tối qua uống rượu quá nhiều thế nên Hạ Vũ cũng suýt mấy lần không trụ nổi .

"Vợ"

Hạ Vũ đáng thương đi lại ôm Hi Văn , anh chính là muốn làm hòa rồi .

"Bỏ ra ,không cho anh ôm nữa"

Hi Văn đẩy anh ra rồi vô tâm không thèm để ý sắc mặt ai kia đã nhợt nhạt hẳn ra . Cô bỏ anh lại phía sau rồi đi cùng mọi người đến phía trước để tham quan và ngắm cảnh .

Hạ Vũ cũng hết cách , hành động của Hi Văn cũng vô tình làm anh hiểu lầm . Cô còn chẳng thèm liếc anh lấy một cái , cả đoạn đường chỉ chú tâm nói chuyện với Minh Viễn , vậy mà còn nói không thích hắn ta .

"Sao thế"

Thấy mặt Minh Viễn nhăn nhó làm Hi Văn cũng tò mò hỏi .

"Chân đau, vẫn chưa khỏi hẳn mà"

"Thế ngồi đây đi , tôi đi ít thuốc giảm đau"

"Không cần....em ở đây đi"

Minh Viễn níu lấy tay Hi Văn , hắn tự nhiên tựa vào người cô làm Hi Văn có chút sượng nhưng cô vẫn quyết định để yên như vậy , chọc cho ai đó tức chơi...

Mấy hành động này của Hi Văn trong mắt Hạ Vũ không phải là trò đùa , anh chính là cảm thấy Hi Văn đang thật sự thích Minh Viễn .

"Văn Văn...chân Vũ cũng đau mà.."

Hạ Vũ tủi thân cúi xuống nhìn chân của mình , hôm trước trời tối quá khiến anh vì sợ mà đã chạy rất nhanh , liền vì thế mà chân bị đập mạnh mấy lần vào đá , khiến bầm tím hết cả lên rồi . Vậy mà Văn Văn chỉ quan tâm đến tên kia,chẳng để ý đến anh chút nào cả .

Hạ Vũ buồn rầu tìm một chỗ ngồi lủi thủi ở đó , một lát sau lại chẳng thấy Hi Văn đâu cả , chỉ thấy Minh Viễn đi lại chỗ anh .

"Này"

"....."

Hạ Vũ ngửng lên nhìn tên kia rồi lại cúi đầu xuống không thèm quan tâm.

Minh Viễn bị ăn bơ thì liền cay cú , hắn ta đi đến trước mặt anh rồi đẩy mạnh vào vai Hạ Vũ một cái .

"Tôi nói chuyện với anh mà lại bày thái độ đấy à"

Hạ Vũ bị đẩy thì suýt ngã ra đằng sau , sau khi giữ lại thăng bằng anh mấy ngửng lên nhìn Minh Viễn .

"Vũ không có làm gì hết mà"

"Hơ...anh rõ ràng đang khinh bỉ tôi"

"....."

"À mà thôi không sao , chịu thiệt một chút dù sao thì...Văn Văn cũng là của tôi mà"

Minh Viễn cười nhếp mép rồi đưa tay bóp lấy cằm anh .

Hạ Vũ mặc dù không nói gì nhưng ánh mắt đã lộ rõ sự chán ghét . Anh cau mày nhìn chằm chằm hắn .

"Sao ?? Nói không đúng à mà còn thái độ"

"Văn Văn là tên chỉ có Hạ Vũ được gọi thôi"

Chồng Ngốc (Nữ Công)Where stories live. Discover now