Ngọtt

805 63 6
                                    

Sau khi hành Hạ Vũ cả đêm , Hi Văn cuối cùng cũng chịu chợp mắt lúc mặt trời đã ló rạng và thức giấc lúc trời đã chiều tà .

Ôm bảo bối trong lòng mà cô càng cảm thấy hạnh phúc , quả thực là mê anh chết đi được . Nếu không phải vì anh ngất đi chắc cô còn dư sức làm thêm mấy hiệp nữa .

"Ưm"

Hạ Vũ khẽ rên nhẹ khi anh cựa mình , eo nhỏ vừa đau vừa nhức , lại thêm cả ai đó gác lên người mình nữa làm cho Hạ Vũ có chút khó chịu . Mở mắt ra thì mới thấy đó là Hi Văn , cũng vừa đúng lúc cô tỉnh giấc .

"Anh không ngủ mà cựa quậy mãi vậy"

"Eo Vũ đau , không ngủ nổi...."

Giọng Hạ Vũ khàn khàn mà trả lời cô . Chắc là hôm qua bị cô hành nhiều quá đây mà.

"Em xoa cho anh "

Nói xong liền đưa tay xuống xoa xoa eo nhỏ , nhìn Hạ Vũ mặt có hơi nhăn lại làm cô cảm thấy có lỗi , nhẽ ra lần đầu của anh nên từ từ một chút , giờ làm như vậy nhỡ lần sau khiến anh sợ cô luôn thì sao .

"Sao người anh nóng vậy , đừng nói với em là vẫn chưa khỏi ốm nha"

"Vũ...."

Hạ Vũ đang ấp úng chưa biết trả lời làm sao thì bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa , Hi Văn chỉnh trang lại quần áo rồi đi ra mở , hóa ra là người giúp việc được quản gia sai mang cơm lên cho cô và Hạ Vũ .

"Tiểu thư , cơm tối ạ"

"Ừ , mang vào để lên bàn giúp tôi"

"Dạ vâng"

Người giúp việc được lệnh của Hi Văn liền nhanh chóng đi vào , thấy trong phòng có chút lộn xộn nên cũng hơi đơ ra , nhưng sau đó liền bị tiếng nói của Hi Văn làm cho giật mình .

"Hạ Vũ từ lúc tôi đi có ăn uống đầy đủ không"

"D..dạ..."

Người giúp việc ấp úng trước câu hỏi của Hi Văn , cô ta lia mắt sang nhìn Hạ Vũ , rồi sau đó liền bị Hi Văn thúc giục trả lời .

"Nói mau lên , cô mà nói dối thì không cần làm việc ở đây nữa"

"Dạ...dạ thiếu gia...thiếu gia ....tuần này bỏ bữa rất nhiều , thuốc...cũng không uống đầy đủ"

"Cái gì?"

Hi Văn cau mày trước câu trả lời của người giúp việc rồi cô nhanh chóng đuổi cô ta ra ngoài . Vừa đóng cửa phòng xong liền quay ra lớn tiếng gọi tên anh

"Chu Hạ Vũ"

"Hức..."

Âm thanh quá to làm cho Hạ Vũ có chút giật mình , anh chui tụt vào trong chăn rồi chùm kín mình không dám ló ra ngoài .

"Bỏ chăn ra nói chuyện với em"

"Kh..không , Văn Văn đáng sợ"

Hạ Vũ run rẩy trong chăn mà nói , anh sợ nhất là đối diện với ánh mắt đầy sự phẫn nộ của cô lúc này .

"Cơm không ăn , thuốc không uống . Anh có phải muốn bệnh nặng rồi nhập viện luôn không"

"V..Vũ xin lỗi , Vũ xin lỗi mà"

Chồng Ngốc (Nữ Công)Where stories live. Discover now