i.

430 82 12
                                    

1.

"Có một con cún nhỏ đi lạc vào nhà tôi."

(À không! Là Hồ ly chứ nhỉ ...?!)


2.

Miyawaki Sakura chăm chú gõ từng chữ lên bàn phím. Rồi lại xóa đi. Ngồi cả ngày trời mà bản thảo vẫn chưa đâu tới đâu.

Thì ngoài phòng khách đột ngột truyền vào một tiếng động lớn. Nghe như là đổ vỡ ...

Sakura thở dài, ngón trỏ day day hai bên thái dương. Tiện tay dập luôn màn hình máy tính xuống. Nó mím môi, hít sâu vào một hơi rồi tức tối lao ra khỏi phòng riêng của mình và gào lên bằng tất cả những gì mà buồng phổi của một người trưởng thành có thể chứa nổi:

"MINATOZAKI SANA! CHỊ LẠI LÀM CÁI GÌ ĐÓ?!!!"

Điều hòa nhiệt độ trong phòng khách đang hoạt động hết công suất, khiến cho Sakura chỉ khoác ngoài một lớp sơ mi trắng mỏng tang phải nổi da gà. Và dù lạnh đến vậy nhưng chiếc quạt máy đứng kê dưới chân ghế sô pha vẫn thổi phà phà, mức lớn nhất. Cả cái quạt tháp nhỏ dựng trên bàn pha cà phê cũng thế nốt. Còn mọi thứ trước đó được nó xếp gọn gàng lên bàn trà bên cạnh giờ đây đều đã bị hất rơi hết xuống đất.

Thủ phạm?! Còn ai khác ngoài cái cô nàng xinh đẹp tuyệt vời đang thoải mái nằm dài trên ghế đệm sô pha êm ái trong nhà của nó!!!

Cô nàng xinh đẹp tuyệt vời đó ngước mắt lên và mỉm cười với Sakura - ngó bộ nai tơ thơ ngây hết sức - trong khi tỏ ra vô tội phe phẩy chiếc đuôi dày lông bồng bềnh khổng lồ của mình.

Đúng vậy! Là "đuôi"! Đuôi thật đó!!!

"Minatozaki-ssi! Tôi đã nói với chị bao nhiêu lần là không được dùng đuôi để cuốn lấy điều khiển từ xa! Chị có tay có chân đầy đủ mà. Còn nữa, tại sao lại vừa mở điều hòa nhiệt độ vừa mở quạt máy thế này? Còn mở cả hai cái quạt cùng lúc. Lạnh chết tôi rồi!"

Sakura cằn nhằn trong lúc đi loanh quanh để nhặt nhạnh và dọn dẹp lại mấy thứ đồ bị đuôi của Sana khua khoắng đụng trúng. Cô nàng xinh đẹp tuyệt vời đó cũng lập tức ngồi bật dậy, ve vẩy đuôi tò tò đi theo sau tỏ ý hối lỗi và muốn giúp. Nhưng hình như bản tính hậu đậu ăn sâu vào máu rồi, đụng đâu hỏng đó. Cuối cùng, nó đành phải bắt nàng ta ngồi im một chỗ để yên cho mình làm việc. Như vậy nhanh hơn nhiều!

"Chị nóng mà! Kkura biết đó, tộc Hồ ly cao quý với bộ lông dày như tụi chị sợ nhất là nóng!"

Sana lười nhác cuộn người trên sô pha, vừa phân trần vừa tròn mắt ngó theo từng bước Sakura đi qua đi lại trong phòng khách. Một tay cô nàng chải chuốt mái tóc dài óng ả, tay còn lại thì vuốt ve cái đuôi dày lông bồng bềnh mượt mà của mình. Sau đó, lại nhìn nhanh vào mớ tóc mỏng xơ xác đã ngả sang màu xám tro (do một lần tẩy tóc quá trớn để chơi lớn nhuộm xanh) của Sakura.

"Mà chắc có lẽ em không biết đâu ..."

"Minatozaki Sana! Tôi cho chị 3 giây, xin lỗi hoặc biến đi!" Sakura gằn giọng.

"Chị xin lỗi Kkura!" Sana hơi nhổm dậy, ánh mắt long lanh chân thành.

"Đáng ra chị không nên nói em bị hói-"

「𝗖𝗼𝘃𝗲𝗿 • 3739」 Hồ Ly đi lạcWhere stories live. Discover now