7. Chênh vênh giữa cơn bão

104 21 9
                                    

(Mọi tình tiết trong chương truyện này là hư cấu)

***

- Tám trăm nghìn, người quen nên không cần cọc trước. Khi nào xong việc thì chuyển tiền cho tao cũng được.

- Cái gì?! Tám trăm nghìn?!

Bảo Anh hờ hững nhấc ly Mocha lên nhấp một ngụm, chầm chậm gật đầu xác nhận một lần nữa với tôi. Tôi đưa mắt nhìn Việt Hà đang ngồi bên cạnh, dùng ánh mắt để ra hiệu với nó.

- Hôm qua tao mới tìm được một anh nhận khôi phục facebook có năm trăm cành thôi.

Việt Hà biết ý, tiếp tục đế thêm vào:

- Mày giảm giá cho bạn tao tí nữa đi. Mấy đứa trong nhóm tưởng nó vay tiền thật nên chuyển vài trăm nghìn cho thằng hacker rồi đấy.

- Tám trăm là giá hữu nghị của tao. Bình thường tao phải lấy ít nhất một triệu đến một triệu rưỡi cho những ca khó như thế này. - Bảo Anh chuyển ánh nhìn từ Việt Hà sang tôi, nói với vẻ mặt lạnh băng. - Mày cứ cầm năm trăm cành để thuê mấy đứa trên mạng đi, hy vọng mày chỉ mất tiền ngu chứ không bị chúng nó cuỗm luôn thông tin cá nhân để đi lừa đảo tiếp.

Nói rồi, cậu ta đeo vắt vẻo chiếc ba lô lên vai, xoay người đi xuống cầu thang. Cuộc trao đổi diễn ra chóng vánh đến độ tôi vẫn còn ngồi thừ người trên ghế, mãi không có phản ứng gì cho tới khi Việt Hà lay lay vai tôi, lo lắng hỏi:

- Giờ mày tính sao?

Tôi nhẩm tính thật nhanh trong đầu, nick Facebook cũ của tôi cũng chỉ lập để theo dõi hoạt động trong nhóm lớp, thỉnh thoảng nói chuyện với mẹ, các dì và hội bạn cũ hồi cấp hai. Mất thì hơi tiếc thật, nhưng đương nhiên không thể bỏ ra tám trăm nghìn chỉ vì "tiếc", vấn đề quan trọng nhất bây giờ là hacker dùng tài khoản của tôi để lừa đảo trong trường.

- Tao nghĩ mình về đăng một cái confession để cảnh báo mọi người, chắc không sao nữa đâu. Mới cả tao cũng chỉ có vài đứa bạn thân, ngoài chúng nó ra thì chẳng ai quen biết gì tao mà cho vay tiền hết á.

Nhìn gương mặt dài như cái bơm của Việt Hà, tôi an ủi nó:

- Mày xem, những lúc như thế này mới thấy được lợi ích của việc hướng nội.

- Con điên, giờ này còn nhe răng ra mà đùa được.

Tối hôm đó tôi lập tức tạo một nick Facebook mới, kết bạn với những đứa bạn thân và bạn cùng lớp. Chần chừ một lúc, tôi gửi lời mời cho Minh Thành nhưng đợi hơn nửa tiếng đồng hồ vẫn không thấy động tĩnh gì, tôi chán nản nghĩ có lẽ anh đang bận học.

"Ê Khánh."

Quế Anh bất ngờ nhắn tin đến tài khoản Facebook mới của tôi, dấu ba chấm liên tục nhấp nháy trên màn hình chứng tỏ nó đang nhập cái gì đó rất dài. Nhưng sau năm phút chờ đợi, thứ tôi nhận được là một đường link dẫn đến bài viết mới nhất trên trang confession của trường.

[Học đường, Full] Công chúa Tóc Xù không yêu hoàng tửWhere stories live. Discover now