|Em Trai| 10.

245 41 12
                                    

"Chặng thi có thể bắt đầu! Chúc các bạn may mắn!" 

Vừa nói, chiếc phi thuyền vừa bay đi xa. Chẳng mấy chốc liền khuất khỏi tầm mắt sau những dải mây.

Kuro đến bên mép của tòa thành, nơi em đan đứng là đỉnh của tòa tháp đá, ước chừng độ cao khoảng mấy nghìn mét. Nếu muốn thì em có thể dễ dàng leo xuống phía dưới thôi, nhưng như vậy thì quá là gây chú ý. Nên Kuro quyết định sẽ làm theo cách thông thường giống mọi người, thay vì leo tháp, bây giờ chúng ta cần tìm cách xuống tháp.

Ngay lúc mới vừa bước xuống nơi này, em đã biết xung quanh đây gắn đầy mật thất dẫn xuống bên dưới. Và nhiệm vụ của em là cần xuống bên dưới trong vòng bảy mươi hai giờ đồng hồ.

Kuro liếc đôi đá quý của mình nhìn một lượt, nếu tính cả em thì hiện giờ trên này có ba mươi bảy người, bốn người đã tìm được đường đi xuống. Em dự định cho đám người ở đây ít đi một chút rồi mới xuống, đối với Kuro, em chỉ cần dùng Viên để bao quanh tòa tháp này rồi do thám. 

Và bật mí thêm một chút, Viên của Kuro có thể lên đến hai trăm mét, hoặc nếu tập trung hoàn toàn, thậm chí có thể lên đến bốn trăm mét. Nhưng khi sử dụng loại Viên đó, cả tinh thần của em phải tập trung cao độ, nên cơ thể lúc ấy gần như chỉ là một đống rẻ lau, muốn đấm muốn đánh kiểu gì đều được. Vì vậy nên Kuro chẳng bao giờ sử dụng loại Viên đó cả.

Chờ cho một lúc, số người đã giảm xuống hai mươi, em nhìn quanh một lượt. 

:"Nii-san cũng xuống rồi à..."

Em nghĩ thầm, sau đó đứng dậy, phủi phủi vạt áo dính bụi rồi dùng chân nhấn xuống viên đá bên cạnh. Tức thì Kuro liền rơi xuống một căn phòng được làm bằng đá.

Em đáp đất một cách vô cùng nhẹ nhàng và yên tĩnh, cởi chiếc mũ áo vướng víu, lộ ra bên trong là mái tóc trắng bồng bềnh, mềm mại cùng đôi mắt mèo u ám.

Em nhìn quanh một lượt, thấy có một màn hình điện tử liền bước đến đọc.

["Hãy đeo chiếc vòng này vào và lựa chọn theo trái tim bạn mách bảo."]

Em nhìn chiếc đồng hồ, bên trên đang bắt đầu đếm giờ. Không nói nhiều liền đeo lên cổ tay.

Tiếp sau, cánh cửa bên cạnh liền vang lên tiếng /bíp/ 

["Chọn X để mở, O không mở"]

Kuro ấn vào cái nút X, cánh cửa sắt liền mở. Lộ ra là một đường hầm dài với những ngọn đuốc thắp sáng. Em men theo con đường mà đi, sau hàng loạt các cánh cửa, song sắt, thử thách thì cuối cùng em cũng đến một đấu trường.

Xung quanh đều là một màu đen tối cửa vực thẳm, mà phía trước, xuất hiện một đám người gồm năm kẻ chùm áo choàng.

"Thí sinh đến rồi. Cởi trói cho tôi đi."

["Được."]

Một tên trong số đó lên tiếng, chiếc còng kim loại đột ngột rơi xuống, vang lên một tiếng nặng nề.

Hắn cởi áo choàng đã rách nát, lộ ra bên trong là một người đàn ông với thân hình cao lớn ẩn trong lớp áo phạm nhân dài và những vết sẹo chạy dọc cơ thể. Hắn có một mái tóc dài màu đen và hình xăm ở hai mu bàn tay.

|HXH| Em TraiWhere stories live. Discover now