Ngoại truyện 4

162 14 0
                                    

                          Limerence

[Sung Hanbin × Zhang Hao]

[Limerence: yêu một người, yêu đến thần hồn điên đảo]

Có lẽ, khi Sung Hanbin đặt chân vào nơi sẽ biến giấc mơ của anh thành hiện thực, cũng là lúc anh gặp được định mệnh đời mình bản thân mà lại chẳng hay biết.

Lần đầu anh nhìn thấy Zhang Hao là khi anh ấy nhảy bài "Kick it", mái tóc đỏ chói mắt cùng gương mặt điển trai ấy đã khiến anh ghi nhớ cái tên "Zhang Hao" này.

Nhưng điều khiến anh thán phục là khả năng chơi đàn violin của Zhang Hao, miệng anh hết há hốc rồi lại trầm trồ không ngớt, khi đó anh chỉ nghĩ, người trước mặt thật tài giỏi mà thôi, ngoài ra không còn gì khác.

Ngay cả khi tập vũ đạo cho bài "Here I am", anh và Zhang Hao cùng là center, Zhang Hao vì đã thích Sung Hanbin từ cái nhìn đầu tiên, chính vì thế mà dù cho bản thân khá hướng nội cũng cố gắng làm thân với Sung Hanbin trước mắt.

Nhưng Sung Hanbin dù miệng vẫn cười rất tươi, anh vẫn âm thầm giữ khoảng cách với Zhang Hao. Lần đó, khi tập dợt cho "Here I am", cả hai còn rất ngại ngùng, ngay cả động tác tay đặt lên vai nhau cũng chỉ làm để hoàn thành buổi quay, họ còn chẳng nhìn thẳng vào mắt của đối phương.

Chỉ là khi đi thu âm cho bài hát, vì là hai center nên chỉ hai người đi thu âm. Ngồi trên xe, Sung Hanbin phát hiện, anh với Zhang Hao có rất nhiều điểm chung, thậm chí còn rất hợp nhau, anh cũng dần buông lỏng phòng bị của bản thân, bắt đầu thân thiết với Zhang Hao hơn.

Định mệnh vốn là thứ chẳng thể định trước, Sung Hanbin và Zhang Hao lại cùng một nhóm trong vòng loại 2.

Khi đó, Zhang Hao vì tiến độ tập luyện có chút không như ý, liền buồn bã ngồi một góc, mà Sung Hanbin không hiểu vì lý do gì mà luôn hướng ánh mắt về phía Zhang Hao. Ngay cả khi Zhang Hao buồn, anh đều xuất hiện ở bên cạnh an ủi, động viên.

Sung Hanbin cũng vì vậy mà cảm thấy Zhang Hao vô cùng đáng yêu, đến cả buồn cũng vô cùng dễ thương.

Nhưng ngay lúc này, người gặp khó khăn lại chính là anh. Dẫu cho anh có tập bao nhiêu lần đi chăng nữa, mọi thứ cũng không theo ý anh muốn. Vì anh là người rất được kì vọng, nếu anh làm không tốt, mọi người sẽ thất vọng về anh. Bao nhiêu suy nghĩ bủa vây lấy Sung Hanbin, anh cứ đứng đờ ra một lúc, chẳng thể tập nổi.

Sung Hanbin biết, trong phòng giặt đồ sẽ không có máy quay, nên tối đó, anh lén trốn trong đó, giải bày những tiêu cực của bản thân.

Chẳng biết là vô tình hay định mệnh sắp đặt, Zhang Hao lại vừa đúng lúc vào phòng giặt đồ.

Ngay khoảng khắc Zhang Hao mở cánh cửa ra, anh thấy một dáng người ngồi co ro một góc khuất trong bóng tối, mặt úp xuống hai đầu gối, không ngừng khóc nức nở, là Sung Hanbin.

Zhang Hao chạy ùa về phía Sung Hanbin, hốt hoảng hỏi anh.

-"Hanbin, có chuyện gì vậy? Em làm sao vậy? Nói anh nghe được không?" Zhang Hao lúc này vừa thương vừa xót cho Sung Hanbin, anh chẳng biết em ấy có chuyện gì cả, nhưng chỉ cần là Sung Hanbin khóc, tất cả đều khiến anh bận tâm.

[Gyujin] Yêu và được yêuМесто, где живут истории. Откройте их для себя