Chương 23

117 9 0
                                    

Kết quả là vừa lấy điện thoại di động ra, cậu ấy liền thấy chồng của Giang An Miên vừa gửi tin nhắn cho mình cách đây vài phút.

Mục Tử Phong giật mình, suýt trượt tay làm rơi điện thoại xuống hố.

Nghiêm Chỉ Mặc: Bạn học Mục, xin chào

Mục Tử Phong nhanh chóng trả lời.

Mục Tử Phong: Xin chào

Mục Tử Phong: Có chuyện gì vậy?

Nghiêm Chỉ Mặc: Xin lỗi đã làm phiền cậu, tôi đã gửi cho cậu một tin nhắn để tìm hiểu, Miên Miên ở trường thế nào? Cậu ấy đã gặp phải bất kỳ vấn đề gì?

Mục Tử Phong ngay lập tức nhớ lại những gì đã xảy ra sau khi cậu ta xuống cầu thang vừa rồi.

Mục Tử Phong: Ừm..

Nghiêm Chỉ Mặc:?

Nghiêm Chỉ Mặc: Chuyện gì đã xảy ra? Cứ nói ra

Mục Tử Phong nghĩ, thật xin lỗi Giang An Miên, nhưng chồng cậu chủ động hỏi tôi, không phải tôi cố ý nói.

Mục Tử Phong: Nói một cách đơn giản, vừa rồi, khi Giang An Miên xuống lầu để chuyển sách, một người đàn ông mà cậu ấy không quen biết đã nhìn thấy và khăng khăng giúp cậu ta chuyển nó, tất nhiên là cuối cùng tôi đã giúp chuyển nó và không để người đàn ông đó làm việc đó. Tuy nhiên, bạn cùng phòng của người đàn ông đó vẫn trêu chọc liệu người đàn ông đó có phải lòng Giang An Miên hay không, nói rằng Giang An Miên xinh đẹp và trắng hơn con gái, và nếu cậu ấy cong, hắn cũng thích cậu ấy ...

Nghiêm Chỉ Mặc: ...

Nghiêm Chỉ Mặc: OK, tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu

Nghiêm Chỉ Mặc: [Bao lì xì 500] Chúc cậu luôn vui vẻ và thịnh vượng

Mục Tử Phong: ! ! !

Nghiêm Chỉ Mặc: Tôi sẽ làm phiền cậu để chăm sóc Miên Miên trong tương lai

Mục Tử Phong tự động dịch câu này thành "Trong tương lai, tôi sẽ làm phiền cậu tiếp tục trông chừng vợ tôi cho tôi, và đừng để bất cứ ai có thể tùy tiện tiếp cận cậu ấy."

Có tiền mà không kiếm ra tiền mới là ngu ngốc, không phải chỉ muốn làm vệ sĩ cho cậu bạn cùng phòng nhỏ yếu ớt thôi sao?

Cậu ta cường tráng, thật là một chuyện dễ dàng a!

Mục Tử Phong ngay lập tức nói: Không có gì, anh phải cố gắng một chút!

Nghiêm Chỉ Mặc: Được.

...

Nghiêm thị.

Nghiêm Chỉ Mặc liếc nhìn dòng chữ trên điện thoại, cáu kỉnh vò một nắm tóc, im lặng hai giây, lấy trong ngăn kéo ra một gói thuốc lá và một chiếc bật lửa, đứng dậy đẩy cửa văn phòng ra.

Viên Văn Trì tình cờ đang đi về phía văn phòng của tổng giám đốc, đụng phải Nghiêm Chỉ Mặc, và hỏi một cách nghi ngờ: "Nghiêm Tổng ...?"

"Tôi đi hút một điếu." Nghiêm Chỉ Mặc lắc điếu thuốc và bật lửa trong tay, sải bước về phía phòng hút thuốc.

Vẻ mặt của Viên Văn Trì hơi ngạc nhiên, rất nhanh sau đó anh ta trở lại bình thường, anh ta gật đầu nói: "Được rồi, Nghiêm tiên sinh, vậy tôi sẽ đợi anh ở văn phòng trước."

[Đam Mỹ] Xuyên Vào Ngược Văn, Người Bệnh Ốm Yếu Sợ Xã Hội Chỉ Muốn Ngủ!!Where stories live. Discover now