Thư Ký Kim Sao Thế? [8]

1.5K 159 6
                                    


Yu Jimin nhìn qua cái người gây cho cô bao thương nhớ rồi bỏ trốn . Xe của Jimin cũng đâu có chật lắm đâu mà em phải nhích lại sát cửa xe thế kia?

"Minjeong."

Huhu sao tự nhiên chủ tịch kêu người ta!!!!???????

"Kim Minjeong."

"Quay sang đây."

"Dạ chủ tịch...?"

Minjeong tự nhủ rằng mình không làm gì sai hết, tại sao mình phải rén. Kim Minjeong không sợ chủ tịch đâu.

"Tại sao không nói chuyện với tôi?"

"Nói chuyện gì ạ?"

Minjeong là giả ngốc hay ngốc thật vậy? Giữa cô với em thì còn chuyện gì để nói ngoài cái đêm ở Jeju chứ.

"Quên thật rồi à? Thế lát về gặp mẹ rồi tôi nói một lần luôn nhé."

"Đ-Để tôi nói ạ..." Minjeong biết rằng chuyện em giả vờ quên cũng không thể nào qua mắt được chủ tịch nên em chỉ có cách chấp nhận số phận thôi.

"Hôm đó thật sự tôi không nhớ mình đã nói gì với chủ tịch ạ, với cả sáng hôm đó tôi bỏ chạy là d-do tôi..."

"Tôi sợ chủ tịch sẽ ghét tôi...Tôi sợ chủ tịch nghĩ rằng tôi làm vậy là có ý đồ khác nên tôi chạy trốn..."

Kim Minjeong suy từ đâu ra cái lí luận đó vậy? Trời ơi Minjeong đi với cô bao nhiêu năm mà không biết là trước giờ mấy cái thủ đoạn thấp hèn đấy không bao giờ có tác dụng với cô hay sao? Là cô tình nguyện làm việc đó với em mà. Trả lại Kim Minjeong thông thái đây, ngồi trong xe với Yu Jimin bây giờ chỉ có bé cún ngốc nghếch thôi.

"Đêm hôm đó hoàn toàn là lỗi của tôi, tôi đã không đủ tỉnh táo để kiểm soát hành động của mình, tôi xin lỗi chủ tịch, chủ tịch hãy quên nó đi ạ."

Minjeong nói xong thì đầu em cũng gần như chạm xuống sàn xe, em bây giờ không dám chủ tịch đâu.

"Quên đi à?"

Yu Jimin đánh tay lái, tấp xe vào lề đường rồi quay sang con cún đang trốn tránh kia.

Tay Yu Jimin ôm lấy hai má tròn của người đối diện, ép em phải quay về phía cô.

"Em tàn nhẫn lắm em có biết không...hic."

Từ từ, chuyện gì đang diễn ra ngay lúc này? S-Sao chủ tịch khóc mất tiêu rồi, ai làm gì mà chủ tịch khóc, đáng lẽ lúc này là Minjeong khóc mới phải chứ?

"Ơ sao chủ tịch khóc..."

Hai mắt Yu Jimin ngấn nước, sau khi nghe Minjeong hỏi thế thì lập tức tuôn rơi. Mỹ nhân khóc thì ai cũng xót, nhưng mà chủ tịch khóc trông như mèo con bị chủ mắng í. Mếu nhìn...dễ huông quá trời.

"Hic...em không chịu nghe người ta nói mà đã...hic...chạy mất luôn.."

"Tôi không ghét em đâu...hức...TÔI CŨNG THÍCH EM MÀAAAAAAA."

"HUHUHUUHUHUHUHUHUHHUHU."

...

Dù bối cmn rối nhưng Minjeong vẫn phải ưu tiên việc dỗ chủ tịch mít ướt lên hàng đầu.

Mèo Ngố Và Cún NgốWhere stories live. Discover now