Chương 35

275 39 6
                                    

"Hoseok hyung!!"

"Hả?"

Jimin cau mày khó hiểu hỏi"Hyung làm cái gì mà em gọi hơn cả chục lần rồi không trả lời lại vậy"

"Anh đang thiền"

"Sao cơ? Thiền á"mỏ hỗn như Hoseok hyung cũng có ngày biết ngồi thiền rồi cơ à.

Trên mặt Jimin hiện rõ dấu chấm hỏi to đùng, cậu xưa nay chưa từng thấy Hoseok đi chùa lần nào chứ đừng nói chi ngồi thiền đọc kinh.

Hé một bên mắt ra nhìn Jimin, Hoseok càu nhàu đáp"Em không có việc gì thì ra ngoài đi, mở nhạc làm anh mất hết cả tập trung"

Càng ngày càng tò mò, cậu nhóc mon men sáp lại gần Hoseok ngồi kế bên cạnh anh khều khều tay"không phải chứ, em bảo này, anh làm việc nhiều quá nên phát điên rồi hử?"cậu đưa tay đặt lên trán Hoseok"rõ ràng không có nóng mà"

Gạt tay Jimin ra khỏi trán mình, Hoseok bĩu môi nói"em phiền quá đi mất Jimin, rãnh rỗi thì đu theo thằng Jungkook chơi game hay tám chuyện đi, sao cứ theo đít phá đám anh hoài thế"

Càng nghe Hoseok nói Jimin càng kinh ngạc, chuyện lùm xùm giữa Namjoon và Hoseok hiện tại ai ai cũng biết hết cả rồi. Nhưng ngạc nhiên là Hoseok chẳng có bất cứ một phản ứng gì gọi là ừm..ghen tuông cả, cậu nhóc cảm thấy anh bé này cứ bình chân như vại ấy, xem chuyện này giống như là chuyện bình thường, hằng ngày lên công ty làm việc, đúng giờ tan làm hôm nào cần tăng ca thì tăng ca không thì lại về nhà đánh một giấc, ăn no ngủ kĩ vô cùng. Đã thế dạo gần đây Hoseok còn hay bật kinh để nghe mới ghê chứ, thi thoảng lại còn lẩm nhẩm đọc theo, chẳng hạn như hiện tại đây, không những đọc kinh mà còn cả ngồi thiền.

"Hyung, em nói chứ anh có ngồi đây đọc đến mai cũng không có phật nào dám chứng anh đâu"

Hoseok phát cáu khi thằng quỷ con này cứ léo nhéo bên tai mình mãi"Mày có thôi đi không hả Jimin!!"

"Trời ạ, còn tưởng anh đổi luôn thể loại âm nhạc rồi chứ"

"Cút ra ngoài cho bố"

Lè lưỡi trêu Hoseok một cái, Jimin nhanh chân phóng ra khỏi phòng trước khi Hoseok nổi quạo lên đập cho cậu một trận"Rồi rồi, đi nè, đuổi hoài"

Đợi cho cái đài phát thanh đi rồi, cái đầu của Hoseok mới thấy nhẹ nhõm đi phần nào, cậu chẳng qua chỉ muốn não mình không tìm đến mấy chuyện phiền muộn để suy nghĩ linh tinh nên mới lựa chọn cách tụng kinh niệm phật cho thanh thản, nào ngờ mới có mấy ngày thanh tịnh đâu không thấy chỉ thấy mấy cái mỏ nhiều chuyện chọt ra chọt vào càng khiến cho Hoseok bực mình thêm.

Vò đầu bứt tóc, hét lên một tiếng để phát tiết"điên mất thôi"Hoseok nằm dài ra bàn thở dài"đừng nghĩ tới cái thằng mắc dịch kia nữa có được không, nó có quan tâm đếch gì tới mày đâu mà cứ nghĩ hoài, nó còn bận phải chăm sóc cho người yêu của nó nữa, mày ra rìa rồi con ạ, tự lo cho mày đi"cậu tự lẩm bẩm với bản thân, sau lại tự buồn một mình.

Không gian yên tĩnh của căn phòng làm cho tâm trạng Hoseok càng thêm não nề, cậu xụ mặt mở điện thoại ra lên mạng lướt xem xem có thông tin gì mới không. Vừa mới mở màn hình lên đã nhìn thấy một cái thông báo cùng phông chữ in đậm phóng to chần dần đập vào mắt cậu.

[BTS] Hey!!Little squirrelWhere stories live. Discover now