Chương 113

24 4 0
                                    

Một lúc sau ánh đèn đã được bật sáng. Gaara vẫn ôm Hinata, lúc bấy giờ cậu mới hỏi thăm.

- Cô thấy thế nào rồi?

Hinata hít một hơi thật sâu đến mức phổi căng phồng mới trả lời được. - Tôi thấy khá hơn nhiều.

Hinata cố nặn một nụ cười nhẹ như để chứng minh bản thân đã vượt qua khó khăn. Gaara hoàn toàn chẳng chút bận tâm tới sự cố gắng gượng ép kia. Rõ ràng lời nói của cô khác xa hành vi tự nhiên bộc phát.

- Tôi nghĩ tôi sẽ dọn chúng.

Gaara thay đổi chủ đề, ám chỉ những mảnh vỡ dưới sàn. Có phải không thế trời, Gaara quả nhiên rất biết cách phá hủy bầu không khí, đôi khi lạnh lùng và thẳng thừng không đúng hoàn cảnh. Có cơ hội tiến gần hơn để hai trái tim kết nối với nhau lại chẳng chịu nắm bắt, cứ thế vô tình bỏ lỡ, quả thật uổng phí. Nói lắm chắc không cũng chả đả động gì được chút nào tới tảng đá lạnh như Gaara đâu, nên thôi. Nói xong là cậu lập tức buông Hinata ra rồi nhanh chóng dọn dẹp.

Trong khi Gaara cần mẩn, Hinata đã lấy được lòng dũng cảm, ngồi trên sofa tựa lưng vào bề mặt mềm mại ấy.

- Tôi nghĩ đèn sẽ không tắt nữa đâu.

Gaara cố trấn an tinh thần Hinata lần nữa sau khi hoàn thành công việc. - Cô đã thấy tốt hơn chưa?

Cái gật đầu khiêm tốn là câu trả lời cậu nhận được từ cô. Thấy tâm trạng cô vẫn chưa thực sự ổn định, Gaara đánh bạo khuyên nhũ.

- Sao không trở lại phòng và ngủ một giấc, mọi chuyện sẽ trở lại bình thường vào ngày mai.

Hinata vẫn ngồi im, liệu cậu có biết cô đang chật vật cố thoát ra những kí ức không vui. Gaara bước đến gần ngồi cạnh cô, quyết định đi xa hơn một chút.

- Đã xảy ra chuyện gì trong quá khứ? Nếu không phiền có thể chia sẻ với tôi.

Nhìn cô, cậu thực tâm muốn biết điều gì đã làm cho một cô gái yêu đời, sống tích cực hơn hết là nhiệt thành bị tổn thương.

Đơn giản là một sự hiếu kỳ hay là sự quan tâm chân thành, chính cậu còn chẳng biết. Đáng buồn là cả trái tim cũng chơi trò trốn tìm với chủ nhân của nó làm cho cậu phải đi tìm câu trả lời được giấu kín ở góc nào đó sâu thật sâu.

Hinata vẫn im lặng, không hé răng nửa lời.

- Xin lỗi đáng ra tôi không nên nhắc đến chuyện không vui của cô.

Trước bức tường thành kiên cố Hinata dựng lên, Gaara nghĩ có lẽ cậu nên bỏ cuộc, dù sao vấn đề của cô là của cô.

- Năm tôi lên 7. - Hinata bất ngờ lên tiếng. - Tôi từng bị bắt cóc. Họ nhốt tôi trong căn phòng kín. Phải rất lâu sau đó mới có người đến cứu tôi.

Hinata nói cùng với nước mắt rơi khỏi khóe mi.

- Tôi rất tiếc.

Đó là tất cả những gì cậu có thể nói, Gaara cũng cảm thấy đau lòng, cậu chưa từng nghĩ cô gái với nụ cười tỏa nắng lại có vết thương khó lành.

Đêm đó Gaara ở lại nhà Hinata, họ nói chuyện với nhau rất lâu. Cho đến khi Hinata chìm vào giấc ngủ. Gaara đưa Hinata vào phòng cô, còn cậu thì quay lại ghế Sofa, cậu muốn chắc không có chuyện gì xảy ra với Hinata nên quyết định ở qua đêm ở căn hộ cô mà chưa được sự cho phép của chủ nhà. Tất nhiên cậu chẳng đời nào để Hinata biết được, vì khi trời vừa hừng sáng cậu đã mau chóng trở về nhà mình, xem như chưa từng có gì xảy ra. Thật tốt biết bao khi Hinata có giấc ngủ an bình vào đêm qua.

Cuộc sống mới của HinataWhere stories live. Discover now