Chương 50

75 12 2
                                    

Giờ tan học ngày hôm đó. Cô tranh thủ ghé thăm mấy bạn mèo rồi mới đến chỗ làm. Hai tuần ở nhà chơi, hoàn toàn không thể làm được gì với hai cái nạng hết, giờ bình phục phải tu chí làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống tự lập. Đâu thể ngửa tay xin cha, làm thế khác nào có cớ để ông ấy cười nhạo và hả hê với chiến thắng khi cho rằng cô không làm được trò trống gì. Hinata không muốn bị cha coi thường nữa đâu, với chuyện cũng chẳng to tát gì, cô có thể tự xoay sở được. May mắn là chỗ làm thêm cho phép cô nghỉ nhà dưỡng thương không lương, nếu mà cho thôi việc phải vất vả kiếm chỗ khác.

- Này Hinata!

Hắn gọi, giọng có chút khó chịu khi thấy cô mải miết nói chuyện với mấy con mèo, không để ý sự xuất hiện của hắn. Đoán biết cô sẽ ghé qua đây trước khi về nên Sasuke ra theo, mục đích là muốn tìm hiểu về vụ Hinata có cuộc nói chuyện riêng với Naruto.

Hắn tò mò muốn biết đến mức chịu không được phải mặt dày đi hỏi trực tiếp cho thỏa đáng mới được.

Được gọi Hinata ngẩng đầu lên, vô cùng lúng túng khi gặp Sasuke. Chuyện hắn nói mấy hôm rồi khiến cô phải lo âu rất nhiều. Thoạt đầu vẫn cứ nghĩ hắn nói giỡn, đùa dai nhưng biểu hiện khác thường mấy hôm sau hắn thể hiện với cô buộc Hinata phải suy xét lại, cuối cùng đành phải tin lời hắn là thật. Biết chính xác đáp án lại sinh ra lo lắng vì bản thân cô không thể có câu trả lời thỏa mãn dành cho hắn. Tại thời điểm hiện tại, cô thực sự không có tình cảm gì đặc biệt với Sasuke. Nói ra lại sơn hắn buồn lòng, thất vọng khi bị từ chối, cảm giác ấy cô đã trải qua nên hiểu rõ nó khó chịu, phiền toái như thế nào. Chính vì không biết đối phó ra sao với sự biến chuyển đường đột này, cô toàn tìm cớ tránh hắn thôi nhưng xem ra bây giờ không trốn được nữa rồi. Lấy lại sự tự tin cô đáp không nhìn đối phương, tay vẫn vuốt ve những chú mèo.

- Sasuke đấy à, cậu tìm tôi có gì không?

Cô vờ như mình bình thường lắm, thản nhiên rất chuyên nghiệp.

- Lúc trưa, cậu nói chuyện gì với Naruto thế?

Hắn đang hỏi hay đang tra khảo thế? giọng hắn khiến cô nghe ra hắn không vui với chuyện đó. Cô có chút ngạc nhiên đấy, buộc phải ngẩng lên nhìn đối phương, nom thái độ hắn như kiểu vừa tức vừa giận dỗi chuyện cô làm.

- Sao bỗng dưng cậu tọc mạch chuyện người khác? - Cô không dấu vẻ hiếu kỳ thốt lên. - Không giống cậu chút nào.

- Không phải tọc mạch. - Hắn khó chịu phủ nhận rồi thật thà thú nhận. - Là tôi quan tâm cậu thôi.

Ôi! Lý do hắn phản bác mới hay ho làm sao?

- Hả! quan tâm? - Cô lại thốt lên, không giấu vẻ kinh ngạc. - Cậu á, quan tâm tôi?

Cô chỉ ngón tay vào mặt mình.

- Phải! - Tiếng trả lời chắc nịch. - Bộ cậu quên những gì tôi tuyên bố rồi hả?

Cô đương nhiên không quen, nhưng không cần thiết phải lúc nào cũng nhớ. Trông hắn giống trẻ con ghê luôn, nhất là khi giận dỗi vô cớ như lúc này. Hinata không làm chủ được ý nghỉ hắn y xì con nít buộc phải bật cười. Nụ cười còn bao hàm ý tưởng con người khô khan nguội lạnh như hắn mà cũng biết quan tâm người khác. Nghe thật khó tin.

Cuộc sống mới của HinataNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ