Phần 2: Thân Phận Mới

68 1 0
                                    


Vượt Ngục

Tác Giả: Agam Maura

Crossdress Tiểu Thế Giới


Phần 2: Thân Phận Mới

Ngục giam ở đây như một pháo đài kiên cố. Bởi thế nên tuy là một tổ hợp đoàn kết và mỗi người đều sở hữu một biệt tài riêng biệt, nhưng phải mất đâu đó 5 năm để chúng tôi chuẩn bị xong kế hoạch vượt ngục. Nhưng không sao, đối với những kẻ chung thân hay bị giam đến hàng chục năm như chúng tôi thì 5 năm đã là khoảng thời gian khá ngắn rồi. Nhờ kinh nghiệm nhiều năm hành nghề đạo chích, tôi giúp ích cả nhóm rất nhiều trong việc quan sát và ẩn nấp. Thế nhưng, nếu buộc phải chọn ra một người có ích nhất trong nhóm thì đó hẳn là Lộc. Bằng cơ thể khỏe khoắn của mình, hắn đã đào được một thông đạo dẫn ra bên ngoài nhà ngục. Đôi lúc, tôi phải ghen tị với cơ thể cao ráo, khỏe mạnh của hắn. Bởi nhiều năm sống trong cảnh nghèo túng, cơ thể tôi gầy chẳng khác gì một đứa con gái.

Tôi sẽ không đề cập chi tiết quá trình vượt ngục ở đây. Chúng tôi hiện đang ở khu vực cánh rừng bên ngoài nhà ngục. Đã 5 năm rồi tôi mới lại có dịp ngắm nhìn bầu trời quang đãng này. Đối với những người khác, thậm chí còn lâu hơn. Chúng tôi nói lời tạm biệt nhau lần cuối rồi nhanh chóng mỗi người một hướng. Bởi vượt ngục mà đi chung một tốp đúng là hành động tự đưa mình vào chỗ chết.

Ấy vậy mà không ngờ, chỉ trong vòng nửa giờ đồng hồ, lũ cai ngục đã phát hiện ra điều lạ thường. Chúng nhanh chóng phối hợp với mọi đơn vị thi hành luật pháp tiến hành truy bắt chúng tôi trên diện rộng. 30 phút là quá ít để chúng tôi có thể chạy đi xa. May mắn lắm tôi mới có thể vừa kịp rời khỏi rừng và vào lại thành phố. Lúc này, tôi không còn quan tâm đến bất cứ điều gì nữa, chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy trong vô vọng, không một đích đến cố định. Tôi cũng không thể về lại ngôi nhà năm xưa của mình, bởi cảnh sát sẽ dễ dàng tìm ra. Chưa kể, nó cũng cách khá xa vị trí tôi hiện tại.

Chạy trối chết một lúc, tôi nhận ra cứ chạy như vậy không phải là một lựa chọn sáng suốt. Chắc chắn cảnh sát sẽ dễ dàng lần ra dấu vết mà tôi để lại. Tôi không hề nghi ngờ khả năng nghiệp vụ của họ. Trên đường tẩu thoát, tôi phát hiện ra một ngôi nhà không có người. Nơi này vẫn là ngoại ô thành phố nên nhà cửa khá cách biệt với nhau. Đây có lẽ là cơ hội duy nhất của tôi nếu muốn cắt đuôi cảnh sát. Tôi không chút do dự đột nhập vào ngôi nhà ấy.

Tôi dự định sẽ trốn ở đây một lúc cho đến khi cảnh sát mất dấu rồi mới tìm địa điểm khác để trú ngụ. Đây là một ngôi nhà không quá to ở vùng ngoại ô nhưng bên trong tương đối tiện nghi. Phía sau nhà là một khoảng sân khá rộng. Điều đầu tiên tôi làm chính là cởi sạch bộ quần áo kẻ sọc của nhà tù và đốt ngay lập tức. Rất may mắn, trong sân có một nơi để đốt lá nên tôi dễ dàng thực hiện được mục đích. Sau đó, tôi vào nhà tắm để tắm rửa sạch sẽ. Đã 5 năm rồi tôi không được tắm một cách thoải mái thế này.

Có vẻ như chủ nhân của ngôi nhà này là một người phụ nữ. Vì trong phòng tắm lúc này chỉ có dầu gội và sữa tắm của nữ. Trong tình huống thế này thì tôi cũng không kén chọn. Sau khi tắm xong, cơ thể tôi đã hoàn toàn sạch sẽ, trên người tỏa ra hương thơm rất đặc trưng của phụ nữ. Bước ra khỏi nhà tắm, tôi đứng hong khô người một lúc, tay thì cầm điều khiển bật chiếc TV trong nhà.

Vượt NgụcWhere stories live. Discover now