Chapter 5

4K 83 4
                                    

• Đã beta

Đến Nhạn Lai Vân Loan, Thời Lục lái xe vào dưới bãi đỗ xe ngầm, sau đó cô cởi dây an toàn rồi bước xuống xe.

Cô nhìn thấy người môi giới ở trong phòng cho thuê, căn phòng lớn, từ bắc đến nam trong suốt, phong cách trang trí chủ yếu là màu trắng và xám. Không có người ở, đồ gia dụng đều là đồ mới, vẫn còn có lớp bọc bên ngoài chưa gỡ xuống.

"Ngài cũng đang làm việc ở khoa học kỹ thuật Diệp Luật sao?" Người môi giới đột nhiên hỏi.

"Không phải" Thời Lục lạnh nhạt trả lời.

"Thật ngại quá, không phải tôi muốn thăm dò ngài, chỉ là có rất nhiều người đều làm việc ở công ty khoa học kỹ thuật Diệp Luật ở đây, cách rất gần, cho nên tôi nghĩ rằng ngài cũng làm việc ở đó. Lắm miệng hỏi một câu, ngài đừng hiểu lầm."

Thời Lục không nói tiếp, cô chỉ lờ mờ cảm thấy cái tên công ty này có chút quen thuộc.

Nhìn xuống dưới một vòng, mọi thứ đều rất vừa lòng, Thời Lục ký hợp đồng thuê ba năm, trực tiếp trao đổi với người môi giới không nhìn thấy chủ của căn hộ.
_____

Thời Lục trở về khách sạn, cô dọn dẹp đồ đạc và hành lý, chính thức chuyển qua căn hộ mới.

Vân Tam Đông đề nghị tới quán bar chúc mừng nhà mới, Thời Lục vừa đúng lúc muốn uống rượu, cho nên nhanh chóng đồng ý.

Hai người đi đến quán bar nổi tiếng nhất Kỳ Thành. Ban đêm, toàn bộ quán bar như tỉnh lại xa hoa truỵ lạc, náo nhiệt lạ thường.

Âm nhạc của sàn nhảy có tiết tấu sôi động, Thời Lục không nhảy mà ngồi ở ghế dài uống rượu với Vân Tam Đông.

"Mạo Mạo, cậu và đối tượng xem mắt kia có tiến triển gì không?" Vân Tam Đông hỏi về vấn đề này một mặt xuất phát từ lòng hóng hớt, mặt khác là muốn xem em trai đáng thương của mình còn có cơ hội hay không.

"Người trong nhà thúc giục vài lần, nhưng tôi vân chưa gặp anh ta." Thời Lục vén một sợi tóc xoăn ra phía sau tai, rồi nhìn về ly rượu màu xanh nhạt đặt ở trên bàn.

Ánh sáng ở quán bar hơi tối, ánh sáng lắc lư qua lại trên người cô, làm khuôn mặt cô trở nên rõ ràng, rồi lại bỗng nhiên mơ hồ.

Thời Lục vẫn mặc một chiếc váy đen như cũ, trên người cũng không có bất kì trang sức gì, thân hình cô yểu điệu. Cô sinh ra đã có vẻ ngoài quyến rũ, đa tình, nhưng vẻ mặt lúc nào cũng lạnh nhạt , hai loại khí chất hoàn toàn bất đồng va chạm với nhau tạo nên đẹp kinh người.

Thời Lục uống một ngụm rượu, mới vào cổ họng cô không cảm thấy gì hết chỉ cảm thấy lạnh băng, giống như từ tủ lạnh mới lấy ra. Sau khi nuốt xuống, lại nóng rát rồi bỗng nhiên trào lên, trái tim cô bỗng dưng như bị người khác nắm lấy, bất ngờ không phòng bị.

Thời Lục uống trong chốc lát, đột nhiên lông mi cô run rẩy, nhẹ giọng mở miệng hỏi: "Rượu này tên là gì?"

Lúc Tam Mùa Đông đi quầy tiếp tân lấy rượu, Thời Lục cũng không chú ý đến tên.

"Rất đặc biệt sao?" Khuỷu tay Vân Mùa Đông chống xuống trên bàn, rồi nở một nụ cười: "Đây là sản phảm mới của người pha chế, hình như gọi là 'bỗng nhiên quay đầu.'"

[Trans - Hoàn] Nhìn LênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ