Chương 116: BÍ MẬT THƯỢNG TIỀU.

6.4K 521 27
                                    


Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử.

Đối mặt với gã thiên sư biết thân phận mình, Hạ Cô Hàn cũng không bất ngờ.

Vì y biết buổi toạ đàm ngày đó, bản thân đã quá nổi bật từ cái visual đến thực lực. Nên cái tên "Hạ Cô Hàn" của y đã truyền khắp giới thiên sư rồi.

Tuy chưa tới mức nhà nhà người người đều biết, nhưng ai chú ý toạ đàm ngày hôm đó nhất định rõ ràng Hạ Cô Hàn là ai.

Tới nay họ vẫn không biết Hạ Cô Hàn là thiên sư bậc mấy, thực lực ở trình độ nào. Nhưng không thể phủ nhận đó chính là: Hạ Cô Hàn tuyệt đối là một thiên tài tuyệt thế.

Mặc Khánh Dương bây giờ nghe gã thiên sư nói, thì có chút kinh ngạc: "Đại sư, ngài biết ông chủ Hạ ?"

"Nói biết thì cũng không phải, chỉ có thể nói là ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Gã thiên sư ý vị không rõ mà cười cười: "Ông chủ Hạ, tên là Hạ Cô Hàn. Chính là người thừa kế Hạ gia, thế gia đệ nhất trong giới thiên sư chúng ta, cũng là Cố vấn của Bộ ngành đặc thù quốc gia."

Mặc Khánh Dương "Nga" một tiếng, cảm thấy có chút bất ngờ, ánh mắt nhìn Hạ Cô Hàn càng thêm nóng bỏng rực lửa. Lão đối với giới thiên sư cũng biết đôi chút, đúng như những gì gã thiên sư đã nói. Hạ gia quả thật là thế gia trăm năm, nếu Hạ Cô Hàn là người kế thừa thì thực lực hẳn không thể nào là tầm thường.

Hơn nữa Mặc Khánh Dương cũng là cáo già thành tinh, biết nhìn sắc mặt. Sao không nhận ra trong giọng nói của gã thiên sư ẩn chứa ghen ghét.

Gã Thiên sư tạm thời không để ý tới tâm tư trong lòng của Mặc Khánh Dương, khoé miệng nở nụ cười đi đến đối diện Hạ Cô Hàn chào hỏi: "Ông chủ Hạ, ngưỡng mộ đã lâu."

Hạ Cô Hàn lười biếng mà nhìn gã ta một cái, không nhận ra đối phương là ai, nhưng cũng có phán đoán: "Hoàng gia đuổi quỷ ư?"

"Ông chủ Hạ sao lại biết ta là người Hoàng gia?" Gã Thiên sư thật quá bất ngờ, vì vừa gặp mặt Hạ Cô Hàn đã biết thân phận của gã.

Hạ Cô Hàn không trả lời vấn đề của gã , bộ dáng vẫn lười biếng nhàn nhã mà ngồi xuống ghế, sau đó lại nhìn qua Mặc Khánh Dương: "Nói đi, hôm nay ông tìm tôi có chuyện gì?"

Mặc Khánh Dương nhanh chóng chuyển động xe lăn đến trước, thái độ rất là khách khí: "Ta là cố ý đến để cảm tạ ông chủ Hạ, nếu không có ông chủ Hạ hẳn là trận hoả hoạn này đã lấy đi không ít sinh mạng. Ông chủ Hạ cứu hơn trăm du khách cũng như cứu Mặc thị chúng ta một mạng."

Lời này thiệt ra lại là thật lòng, bất quá Mặc Khánh Dương tìm đến Hạ Cô Hàn chỉ là cái cớ.

"Ta còn một chuyện muốn nhờ ông chủ Hạ hỗ trợ." Mặc Khánh Dương nói xong liền nhanh chóng đưa qua một tờ chỉ phiếu: "Thân thể của ta ngày càng lụn bại, còn mong ông chủ Hạ vì ta trị liệu."

Hạ Cô Hàn không tiếp, chỉ cười khẽ một tiếng, nói: "Mặc tổng, ta không thể đoạt mối làm ăn của Hoàng thiên sư được a."

Không đợi Mặc Khánh Dương trả lời, Hoàng thiên sư liền cười nói: "Ông chủ Hạ không cần băn khoăn, ta tài hèn sức mọn không thể giải quyết vấn đề của MặC tổng, Mặc tổng tìm người khác cũng có thể hiểu được."

CỬA HÀNG NHANG ĐÈN CỦA TIỂU LÃO BẢN (HOÀN)Where stories live. Discover now