Tập 22: Min tổng giận rồi!

688 48 10
                                    

Một hồi đấu khẩu với Min Yoongi, lúc này Jung Hoseok mới có cơ hội đắc ý.
Nếu như Min Yoongi im lặng như vậy thì chắc là không muốn nói gì thêm. Nhưng gã biết, hắn bây giờ ngoài mặt im lặng nhưng bên trong đang chửi rủa gã đến mức nào thì gã không dám đo được đâu.

Dù sau bản thân Jung Hoseok cũng đã thành công khiến hắn im mặc một chút rồi, xem ra gã cũng không tầm thường rồi.

Tình thế này đối với Park Jimin chính là tạo ra sự khó xử cho cậu, bản thân cậu cũng không muốn hai bên bất hòa như vậy, huống hồ chỉ mới quen biết nhau không lâu, nếu tình trạng này kéo dài về sau e ra chắc chắn sẽ không có khả năng giảng hòa.

Min Yoongi vẫn im lặng, gương mặt như đóng băng cảm xúc hoàn toàn không có cảm xúc nào làm chủ.

Thấy biểu hiện đó của hắn, gã biết là Min Yoongi thật sự đã có máu ghen trong lòng rồi.
Đến lúc này Jung Hoseok mới thấy được bộ mặt thứ hai của hắn, hắn ghen nhưng lại có thể kiểm soát như vậy, có vẻ hắn giỏi hơn gã điểm đó nữa.
Gã cười nhết!.
Rồi đặt bó hoa lên bàn, ngoài sân bệnh viện người người đều qua lại ngồi đó vẫn yên ổn nói chuyện, riêng chỉ có ba người là khiến người khác làm điểm chú ý.

Jung Hoseok đặt bó hoa lên bàn.

"Chào em tôi về, hẹn gặp em sau. Nhớ đó, ta còn gặp!" Gã có vẻ nhấn mạnh câu nó đó.

Nói là về nhưng trước khi về Jung Hoseok định còn làm một chuyện. Jung Hoseok cầm tay, khẽ hôn lên tay cậu, lúc đó gã còn trơ trẽn liếc mắt đến hắn, thái độ này của gã là muốn khiến Min Yoongi tức, gã khích được là khích tới cùng.

Lúc đó Jimin bất ngờ rụt tay lại cùng với vẻ mặt hoang mang, không phải vì Jung Hoseok làm gì quá đáng mà là vì cái nhìn vô cảm của Min Yoongi.
Jung Hoseok là kẻ cậu hận, cũng là kẻ cậu nợ, cậu nếu đã một lòng hướng về hắn thì những cái hành động thân mật không có lí do gì cậu không dám phản kháng cả.

Jung Hoseok cũng không bất ngờ gì về hành động đó của cậu, cậu từ chối gã, là lẽ đương nhiên, vì hiện giờ cậu vẫn chưa có mối quan hệ gì với gã thì gã đâu cần phải làm vậy.
Gã chỉ cười trừ rồi rời đi.

Sau khi Jung Hoseok khuất bóng, lúc này Park Jimin mới lẳng lặng xoay lại nhìn hắn.
Lại bắt gặp gương mặt khó chịu đó, Min Yoongi làm mặt lạnh nhìn cậu, khiến cậu sợ mà không dám bước lại gần hắn.
Jimin chỉ hơi cúi mặt hai tay nắm vào nhau trông như một đứa trẻ đã gây ra lỗi đang chờ phụ huynh đánh đòn.

Min Yoongi nói sẽ thương yêu và chiều cậu hết mực, nhưng không có nghĩa hắn không được có thái độ hiển nhiên của một người đàn ông có tính chiếm hữu cao này!.

"Rửa tay đi!" Min Yoongi đột ngột lên tiếng sau khoảng thời gian im lặng.

Lúc này Jimin mới có được cơ hội và ngẩng mặt nhìn hắn.

"Ai cho em nhìn tôi? Cúi tiếp mau!"

Cơ hội của cậu quả thật có ít hạn.
Ban đầu cậu cúi mặt trông bộ dạng bối rối thì lúc đó cậu biết bản thân mình cần làm điều đó để đối diện với hắn và hắn cũng hài lòng khi cậu biết làm như vậy.
Nhưng khi Jimin ngẩng lên, hắn vẫn chưa cho cậu ngẩng. Vì hắn thấy cậu cúi chưa đủ.

[YOONMIN] BÁ CHỦ THIÊN HẠ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ