Chương bảy

1.2K 103 9
                                    

Title: Tiết Gia đình. Thời gian của ẩm thực

####

  Ngày thi hành nhiệm vụ, thực ra là huấn luyện, thứ hai của 3A bắt đầu với một buổi nắng tốt, tiết trời thanh mát và mang theo nhiều màu sắc của một buổi lập thu, những cơn gió vui đùa với tán cây rậm rạp, hòa cùng cái hương thơm của đất trời, bình lặng, yên ả như chính ngọn đồi này vậy.

  Rầm! Rầm!

  Pằng! Pằng!

     "Bắn ổng nhanh lên, coi chừng ổng thoát được kìa!!" Tiếng hô hoán của cậu thiếu niên xé toạt không gian.

  .....Đáng lẽ tôi không nên nói thế.

  Ngọn đồi này là nơi đào tạo sát thủ và cũng là địa điểm được chọn để giết chết mục tiêu 30 tỷ yên của chính phủ Nhật Bản lẫn các quốc gia khác, chính vì thế mà nó không hề yên ả, nói đúng hơn thì nên dùng từ ấm áp.

  Vì sao ám sát lại ấm áp?

  Vì ở đây con người đối xử với nhau bằng tình người.

     "Chào buổi sáng nhá, Nagisa-kun." Karma cười ranh mãnh giơ tay với cậu con trai tóc lam, cả hai nhanh chóng sánh vai nhau đi lên đồi.

     "Chào cậu, Karma-kun." Nagisa cười tươi đáp lời.

  Một lúc sau thì những học viên lớp E khác cũng xuất hiện, tụ tập trò chuyện từng nhóm nhỏ, đôi lúc sẽ hòa chung thành một để bàn tán điều gì đó thú vị, có thể là cách ám sát thầy của chúng, cũng có thể là một khu mua sắm mới mở hay một món ăn ngon. 

  Bọn họ vẫn là những đứa trẻ thôi.

  Đến cơ sở phòng học, và lớp A đã có mặt từ khi nào với nhiều hơn một chút sự mệt mỏi vì phải leo núi, quãng đường xa xôi này nói quen thì có thể quen trong một, hai ngày à? Những chiếc bàn của hai lớp kê gần nhau, một A một E theo vị trí đã được xếp trước. 

  Gakushuu may mắn ngồi gần Sugino, một chuyện vui hiếm có, nhưng Karma rất thích trêu chọc, đặc biệt là những con mèo dễ xù lông như hắn, trước khi Sugino đến đã thì thầm kiểu:

     "Cậu ta không thích con trai đâu, A-sa-no-kun~"

  Nói thật nhé, hắn sẽ giết Karma ngay lập tức nếu có thể, loại nghiệp chướng biết đi ấy!!

     "Thôi nào Karma!" Nagisa thúc vào lưng anh vài cái, ý bảo đừng gây sự làm gì để căng thẳng thêm.

  Ác quỷ tóc đỏ cười khì khì với cậu như chưa từng làm gì hay nói cái gì, nhanh chóng quay về chỗ của mình trong khi Nagisa quay người lên trên trò chuyện với hai cô nàng Kayano và Okuda. Sugino vào lớp vài phút sau đó, trông thấy gương mặt hơi dại ra của hắn mà tò mò:

     "Sao thế, Asano?" 

     "Hả? Không có gì đâu." Hắn cười, rất thiên chân như bao lần cười với người khác, chỉ sai biệt ở đáy mắt, nơi hiện rõ sự ấm áp nhất dành cho người đối diện.

  Sugino hơi quan ngại nhưng vẫn gật đầu, ngồi xuống rồi mỉm cười: "Hôm qua cảm ơn cậu vì đã chơi bóng chày với tôi nhé, nó vui lắm." 

[AssClass] Secret behind the 3-E classWhere stories live. Discover now