Biết ăn

5.9K 375 225
                                    

Trong chap có một từ làm cho chap dễ thương hơn nên tui cố tình biến tấu chính tả a, đừng hiểu lầm tui viết sai nha.

***

Hai tuần sau khi về Magix em thì đi học hắn vẫn đi làm bình thường mỗi buổi tan học Kim Taehyung đều đến đón tuy nhiên hôm nay em nổi hứng muốn đi bộ về vì trường khá gần nhà, tại em nhõng nhẽo muốn hắn đưa đi thôi.

Vui vẻ nhảy chân sáo trên phố gặp ai cũng tươi cười chào bởi nguyên con phố này ai cũng quen em cả. Không ai mà không thích một người đáng yêu như Jungkookie, cái tướng tròn vo ú na ú nần, da trắng hồng bonus thêm quả đầu dừa thương hiệu. Gặp là yêu!!

Đôi khi gặp em mấy cô ở đó hay cho nào là snack, bánh mochi, kẹo, nước ngọt đặc biệt là sữa chuối em yêu thích. Em cũng chỉ biết ngại ngùng nói cảm ơn chứ không biết báo đáp như nào hớt chơn a.

-Cô ơi con chó này nó hiền hông cô.

Jungkook rút kinh nghiệm mấy lần trước, lần này phải hỏi xem nó hiền hay dữ mới dám chọc. Nhìn đáng yêu thế này chắc không dữ đâu he.

-Nó hiền lắm Jungkookie, không cắn bừa đâu.

-Dạ vậy cháu yên tâm rồi ạ.

Jungkook ngồi xổm xuống chọt chọt bụng ú của nó, đã vậy chơi ác hơn nhấc hai chân sau nó lên coi đực hay cái.

-A thì ra là đực.

Đã là nam nhi, bị người khác xem trực tiếp chỗ quan trọng như thế ngay cả có cũng biết xí hổ. Nó bắt đầu quấy đạp kêu "ẳng ẳng", sủa vài tiếng làm tín hiệu cho đồng bọn.

Quả nhiên một đàn chó từ con hẻm gần đó oai phong đi catwalk, ngẩng cao đầu đúng kiểu genZ thường gọi "chảnh chó" đấy. Bọn nó tiến lại gần chỗ phát ra tín hiệu, sủa mấy tiếng giao tiếp với nhau, liền hiểu ý quay sang mục tiêu là Jungkook "grừ grừ", em có linh cảm chẳng lành, ba chân bốn cẳng chạy thục mạng về nhà. Bọn này khá đông, đã vậy trên mình còn xăm mấy hình thù kì lạ, định hù người ta sợ à, nói thiệt chứ nhìn nó buồn cười dã man. Chắc chủ cũng không phải dạng vừa đi.

-Yah, con kia hiền tưởng chọc được ai dè nó có đồng bọn nữa. Sao số mình xu quá vậy nè.

-Gâu gâu...grừ..gâu..

-Ahhh chú..chú...HỔ CONNN.

Bóng lưng cao lớn, uy mãnh đi ra từ cửa hàng tiện lợi không thể nhầm lẫn vào đâu được là Kim Taehyung, bởi ngày nào em chả nhìn hắn, thậm chí là muốn chai luôn rồi í.

Hắn khựng lại sau khi nghe cái giọng lanh lảnh đáng yêu kia, mà khoan đã "hổ con". Đã dặn bỏ ngay cái biệt danh đáng xấu hổ đó đi rồi mà còn, giờ hắn mà quay lại trả lời khác nào nhận cái biệt danh đấy là của mình chứ, ngại chết mất. Quyết định lơ đi không liên can gì hết, cái nết đàn ông không cho phép hắn quay lại.

-Oa chú ơi...hép mi bé với.

Kim Taehyung bỏ ngoài tai tiếng kêu cứu vẫn tiếp tục cất bước về phía chiếc xe đang đậu bên đường. Bọn nó thấy em sợ hãi rượt càng nhanh, em hoảng loạng chạy sang bên kia đường để cầu cứu hắn, không chú ý tới chiếc xe đang lao đến. Kim Taehyung tim hẫng một nhịp gấp rút chạy ra kéo em vào lòng mình, may quá bé con vẫn bên hắn. Nếu không hắn không tưởng tượng mình sẽ phát điên như thế nào.

Taekook | Đầu dừa đáng yêuWo Geschichten leben. Entdecke jetzt