Chương 7 (Có yếu tố kinh dị)

391 13 0
                                    

Sakura hiện tại đã bốn tuổi, cô vẫn sống với người mẹ nuôi của mình. Tuy không khá giả nhưng vẫn đủ ăn đủ sống khiến cô nên cô không bao giờ than vãn hay đòi hỏi bất cứ điều gì

" Rin, mẹ ruột của con sắp chết rồi, con có muốn đi gặp người lần cuối không? " - Người phụ nữ họ Nohara sắc mặt kém đi

" Nếu được thì con muốn gặp bà ấy lần cuối ạ " - Sakura vừa đan len vừa nói

" Mai ta sẽ dẫn con theo " - Người phụ nữ chỉ nhìn Sakura, vẫn vẻ mặt đó, không thay đổi

" Mẹ à, trời trở lạnh rồi " - Sakura đứng dậy đeo chiếc khăn len cô vừa đan xong vào cổ người phụ nữ đang ngồi bên cạnh rồi ngồi gọn trong lòng bà

" Cảm ơn con, con đúng là một đứa trẻ ấm áp " - Mẹ nuôi xoa đầu cô

Ngày hôm sau, khi trời vừa rạng sáng, mẹ nuôi đã dắt tay Sakura tới dinh thự của lãnh chúa, lẻn vào phòng của người phụ nữ kia

" Haruno - san tôi đưa con bé tới gặp người lần cuối " - Bà đau lòng nhìn người mình từng chăm sóc suốt từng ấy năm tháng giờ chỉ còn là một người phụ nữ gầy gò sắp ra đi vì bệnh tật

" C..cảm...ơn..cô " - Người phụ nữ được đỡ dậy, dựa lưng vào thành giường cố dùng những chút sức lực còn lại nói chuyện

" Rin, chào mẹ đi con " - Người phụ nữ đặt Rin lên giường

" Con chào mẹ " - Sakura đau khổ nhìn người mẹ ruột mình

" Nohara - san, tôi giao con bé cho cô, cầu xin cô hãy thay tôi bảo vệ nó thật tốt, người của tộc Haruno sẽ tìm đến và giết tôi, bao gồm cả cô " - Vừa dứt lời thì bà đưa tay lên miệng, che miệng khi ho, máu tươi chảy dần xuống cơ thể bà

Khi trước, hai người cùng là quý tộc, bị ép gả cho lãnh chúa vì nếu không làm theo, bọn họ sẽ bị dồn ép, nếu mẹ ruột của cô để lãnh chúa biết bà đã sinh ra một cô con gái thì sẽ cưỡng ép khiến mọi người trong gia tộc Haruno đều khốn khổ. Nhưng bây giờ thì khác, mẹ của cô đã đẻ ra một người em trai sau khi sinh ra cô, gia tộc Haruno ngày càng rộng mở, hiện tại họ đã đủ nhân lực. Gia tộc Haruno định nổi dậy, mục tiêu của họ là cái ghế lãnh chúa. Những người có dòng máu Haruno trong người bao gồm hai người mẹ của cô và cô đều sẽ bị truy đuổi và giết hại để đảm bảo khi ông ngoại cô ngồi lên cương vị lãnh chúa sẽ không có gián điệp nào

" Thật là ác độc " - Mẹ nuôi của cô ngã quỵ xuống, bàng hoàng vì tin tức này

" Khụ..khụ. Nếu bây giờ chạy trốn có khi vẫn kịp " - Bà gắng nói nốt rồi trút hơi thở cuối cùng

" Vĩnh biệt người, mẹ ruột " - Sakura lấy tay quệt đi nước mắt rồi đứng lên

" Mau đi thôi " - Người phụ nữ nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi cầm một mảnh vải che lên người phụ nữ họ Haruno kia

" C..cứu tôi với " - Một người canh gác hét lên, đằng sau là gia tộc Haruno với đủ loại người cầm kiếm, có người dùng độc, người thì dùng thể thuật. Người dùng thể thuật chiếm tới một phần số lính

Tiếng oán than vang lên khắp vùng đất giáp với biên giới Thủy Quốc, ban đầu Nohara Tamako chỉ nghĩ là họ sẽ giết người của lãnh chúa thôi, nhưng không. Vì giết quá nhiều người nên không thể dừng lại, máu của người vô tội cứ liên tiếp chảy

Nếu có thể, em không muốn trở về nơi đó nữaWhere stories live. Discover now