Thất

1.2K 177 22
                                    

Choàng tỉnh giấc trên tấm nệm cũ kỹ, Sanzu lờ đờ mở mắt ngước lên trần nhà trắng bệch.

Trống rỗng, kiệt quệ.

Từng đợt gió kèm những hạt mưa li ti khẽ luồn lách qua khe hở cửa sổ mà đậu lại trên đôi bàn tay thô ráp ấy, làm nó giật nảy mà khẽ co lại vì buốt.

"Buổi trưa mà cũng mưa nhỉ?" - Gã nói, như thể cố mường tượng ra một thân ảnh nào đó đang nằm gọn trong vòng tay.

Ông trời cũng hiểu lòng người thật ấy.

Có vẻ ga giường đã lâu rồi không được giặt nhỉ, hình như là từ ngày ta chia tay.

Rindou khó tính, lại ưa sạch sẽ. Sanzu thì ngược lại. Gã cẩu thả, bừa bộn, ỷ có Rindou bên cạnh nên chẳng bao giờ làm việc nhà. Khi em bực bội vừa quát yêu vừa dọn dẹp thì gã lại ngồi lì một góc nhà chống cằm ngắm nhìn em.

Rindou khi làm việc nhà vì sợ bụi bẩn dính lên quần áo nên thường đeo một cái tạp dề màu hồng nhạt, tóc gáy được buộc gọn ra sau. Gã còn mua tặng em vài cái kẹp tóc nhỏ xinh màu vàng chanh để em kẹp đống tóc mái dày cộm bù xù lên.

"Eo ơi, sao lại mua cái này" - Em đã chê bai nó như vậy, nhưng lại vẫn luôn mang theo bên mình.

Rindou này, ở bên cậu ấy em có hạnh phúc không?

Lười nhác trở mình dậy, Sanzu gấp gọn chăn ga - một điều mà đáng ra trước đây gã sẽ chẳng bao giờ để tâm đến. Xong xuôi lại quay ra phòng khách quét sạch đống bát đĩa hôm qua đã đập nát, còn tỉ mẩn lau đi chút máu đã đông còn đọng trên sàn kèm theo vài mảnh vỡ.

Sanzu ơ thờ lê thân mình mệt mỏi bước vào phòng tắm, đập vào mắt gã là bản thân phản chiếu trong gương.

Miết nhẹ vào thứ kính đã cũ sờn, dây thần kinh nơi đầu ngón tay như cảm nhận được từng vết xước bị bào mòn theo năm tháng, gã vô hồn di chuyển theo từng đường nét trên gương mặt, từ vết sẹo nơi khóe miệng, đến hàng lông mi, rồi còn cả cú tát đỏ ửng vẫn còn hằn rõ đêm qua, và cứ thế, dù không muốn nhưng dòng hồi tưởng cứ được tua lại, chân thực, rõ nét như muốn gã trải qua cái địa ngục ghen tuông đến mờ đục mắt ấy lần thứ hai.

--
-Chát-

"Tao đã bảo là đừng có đụng đến em trai tao rồi cơ mà? Não mày úng nước rồi phải không? Mày thì là cái gì của nó?"

"Rindou... nó là của tao"

"Của mày? Vậy mày yêu Rindou hay Mikey? Mày hẳn phải đứt hết dây thần kinh xấu hổ mới dám nói ra mấy lời kinh tởm đấy phải không thằng ngu?"

"Tao..."

--
Chỉ là đêm qua, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ rồi đưa tên anh trai của em về nhà, đập vào mắt khi hắn mở cửa xe là thân ảnh em được Kakuchou bồng dịu dàng trên vai, nhìn gương mặt em xinh đẹp yên bình say giấc trên tấm lưng ấm áp của cậu ấy, gã đã chẳng kiềm chế được bản thân mà lao đến đánh người, nghĩ lại thì cậu ta có làm gì đâu kia chứ.

Mà hình như gã cũng đã chẳng bao giờ kiềm chế được tâm can khi nhìn em với người khác.

Lố bịch thật, phải không Rindou?

SanRin | Biển tình.Where stories live. Discover now