3

7.7K 1.1K 57
                                    

Takemichi quay lưng lại nhìn vào người con gái trước mặt mình, đã bao lâu rồi em chưa gặp Hina nhỉ? Từ lúc thành lập Phạm Thiên hay là từ lúc cái bi kịch đó đến với em nhỉ? Hina giờ đã là người phụ nữ trưởng thành, lâu thế rồi chắc cô cũng quên em rồi. Hina bước tới đưa tay lên sờ mặt của Takemichi, em cũng đứng im để Hina sờ

" Mấy năm nay anh ở đâu vậy? Anh có biết rằng em đã tìm anh mọi nơi không? Không chỉ em mà còn có Draken-kun, Chifuyu-kun nữa "

" Anh xin lỗi Hina, có vẻ Naoto-kun không nói cho em nghe nhỉ? "

" Naoto?? "

Takemichi lấy tay Hina ra khỏi mặt mình, Naoto đứng ở phía đằng sau. Cậu cảnh sát hôm nay có vẻ không có việc nhỉ, em nhìn về phía Naoto cười nhẹ. Dù gì cũng từng là đối tác làm việc với nhau mà, lướt qua Hina bước nhanh tới chỗ Naoto. Mới có một tháng từ vụ ở Kanagawa thôi, nhìn Naoto khác quá nè

" Hê, Naoto-kun mới có một tháng mà nhìn em khác quá trời? Em hình như dạo này ngủ không ngon nhỉ, em vợ? "

" Một tội phạm như anh không còn xứng với chị tôi nữa Takemichi-kun, anh đừng có tới gần chị ấy "

" Haha em vẫn vui tính như thế! Anh cũng đâu còn coi Hina là bạn gái mình nữa, hôm nay anh được nghỉ phép. Naoto-kun không được bắt anh đâu đấy "

Nói rồi em bước đi tiếp, tới chỗ Hina. Kề sát tai của cô, nói thầm. Vẻ mặt của Hina sững sốt, em lại bỏ qua và tiếp tục đi về phía trước. Hina nhận ra, tuy đó là Takemichi nhưng không còn là một Takemichi cô yêu, đôi mắt của Takemichi chỉ còn lại một mảng âm u, Takemichi thay đổi. Hina chỉ chôn chân tại chỗ đấy, Naoto bước tới lay chị gái của mình, cô nắm lấy tay của Naoto run rẩy

" Naoto, em đang giấu chị phải không? Em biết Takemichi ở đâu trong mấy năm nay đúng không?! Nói đi Naoto!!! "

" Em không muốn cho chị biết. Về nhà đi rồi em sẽ kể cho chị nghe được chứ "

Naoto đỡ Hina lên xe và đi về, Takemichi đứng ở đằng xa nhìn theo, một lúc rồi quay mặt đi chỗ khác. Không hiểu vì sao, em tự động bước tới cửa hàng xe moto của Draken và Inui. Đứng nhìn nó một chút rồi bỏ đi, cắt đứt liên lạc với thành viên của Touman là điều mà Mikey muốn. Giờ mọi người đều có hạnh phúc riêng của bản thân mình, em không chắc hạnh phúc của bản thân em ở đâu. Khái niệm hạnh phúc đối với em là xa vời, nếu sự kiện đó không xảy ra...

Takemichi thấy Chifuyu cùng Kazutora ở phía trước, em tặc lưỡi một cái và đi vòng lại con đường hồi nãy. Em không muốn gặp họ một tí nào cả, điện thoại của em vang lên. Là Takeomi gọi cho em, ông chú già này hiện tại đang giao dịch ở phố đèn đỏ gọi em làm gì

" Alo tôi nghe nè ông chú "

" Takemichi vừa gọi ai là ông chú hả?! Mà thôi tới phố đèn đỏ đi, đối tác muốn giao dịch với mày "

" Mẹ nó giao dịch thôi mà còn lựa người nữa, được rồi. Đợi một tí tôi tới liền "

Em tắt điện thoại và gọi tài xế tới rước mình, chiếc xe bắt đầu lăn bánh chạy đến khu phố đèn đỏ Kabikucho. Nghĩ sao giao dịch ở cái chỗ không ra gì thế này, xe đi ngang qua Chifuyu và Kazutora, Takemichi hiện tại rất vội không có thời giờ để chú ý đến nữa

[ BonTake ] MorriWhere stories live. Discover now