Chương 45: Tôi còn trẻ

1.8K 155 12
                                    

Thấy Bùi Dĩ Nghiêu ghen tuông một cách bướng bỉnh như vậy, Trần Thính hết cách nên đành phải bỏ rơi Dương Thụ Lâm lại ở tiệm cà phê, còn mình thì "chuồn theo trai". Địa điểm "chuồn theo trai" là quán net mở ngay bên cạnh, hai người vào phòng riêng, dính lấy nhau chơi game.

Cả hai bật máy tính, mở PUBG rồi đăng nhập vào game. Cáo Trần Thính mượn oai hùm giỏi ôm đùi người khác nên đi đằng sau Bùi Dĩ Nghiêu để loot đồ suốt cả trận.

Bùi Dĩ Nghiêu càng nhiều kill, cậu càng vui.

Chơi nửa ngày, tinh thần thoải mái dễ chịu, trong lúc chơi cậu còn gọi cơm hộp, trái cây và trà sữa.

Trần Thính là bạn trai đủ chuẩn nên sẽ không lẳng lặng ăn cho mỗi thân mình, cậu nhét đồ ăn đầy miệng rồi bón một miếng cho Bùi Dĩ Nghiêu đang chơi game: "Nè."

Bùi Dĩ Nghiêu nhìn ngón tay dính nước quả của Trần Thính, cúi đầu xuống định cắn.

"Này." Trần Thính vội vàng rụt ngón tay về, không cho hắn cơ hội thực hiện âm mưu.

Bùi Dĩ Nghiêu vừa thong thả nhai cà chua bi vừa quan sát nửa cái đầu của gamer khác đang lấp ló trên màn hình, sau đó di chuột, bắn chết luôn.

Trần Thính chạy ra chỗ cái xác xem có đồ rơi ra không, nhìn xong thì ghét bỏ nói: "Nghèo thế."

"Cho em đồ tốt hơn này." Bùi Dĩ Nghiêu lập tức đổi súng, bắt đầu một vòng tàn sát mới.

Lúc này, tại tiệm cà phê cạnh quán net, buổi gặp mặt kết bạn của Dương Thụ Lâm cũng kết thúc, cậu chàng gửi tin nhắn cho Trần Thính. Trần Thính hỏi tình hình tiến triển thế nào rồi, Dương Thụ Lâm trả lời:

— Ok lắm, có lẽ tao đã khám phá ra chân trời mới rồi, thôi hai đứa chúng mày cứ dính nhau tiếp đi.

Đông Hồ Cua Vương: ....... Ok.

"Lại Dương Thụ Lâm." Bùi Dĩ Nghiêu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

"Sao cậu vẫn còn ghen thế hả?" Trần Thính dở khóc dở cười, cậu chưa từng thấy ai ghen bất chấp thời gian, địa điểm và đối tượng thế này, Bùi Dĩ Nghiêu như được thiết lập chế độ auto ấy.

Bùi Dĩ Nghiêu không đáp lời mà chỉ nhướn mày, đăm đăm nhìn Trần Thính.

Trần Thính đành chủ động đè lên người hắn: "Hết ghen chưa?"

Bùi Dĩ Nghiêu lạnh mặt: "Chưa đâu."

"Vậy......" Trần Thính nhăn mày suy nghĩ, sau đó dựa đầu lên vai Bùi Dĩ Nghiêu: "Như này thì sao?"

"....... Cũng tạm." Bùi Dĩ Nghiêu ôm lấy Trần Thính rồi siết chặt vào lòng mình, không cho cậu giãy ra.

Trần Thính không giãy giụa, trong trường hiếm có nơi nào được riêng tư như ở đây, vậy nếu thích thì cứ ôm cho đã đi.

Miễn đừng động tay động chân là được.

"Cậu làm gì thế hả, bỏ tay ra ngay!"

"Tôi còn trẻ."

Bùi Dĩ Nghiêu dừng một chút mới bổ sung thêm: "Sinh lý mạnh."

[Edit] Thính Thính - Lộng Thanh PhongWhere stories live. Discover now