Chương 1: Chết trong lòng

4.7K 114 4
                                    

Bắc Kinh 9:.00am

- Cậu có chịu lết ra khỏi giường tên kia? Tôi cho cậu 10' nếu cậu không nhanh chuẩn bị thì đừng trách tớ vô tình

Tiếng Khả Dần nổi giận bên phía đầu dây kia của điện thoại

Con người đang nằm trườn trên giường kia bây giờ mới có chút cử động, cô mệt mỏi mắt vẫn cứ dán lên trần nhà, hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè cô có hẹn vài người bạn đi chơi nhưng đến sáng lại làm biếng chẳng muốn bước râ khỏi giường

- 1, 2, 3,....

Cửa phòng cô đột nhiên mở tung ra đứng trước cửa không ai khác chính là bạn thân của cô Tạ Khả Dần, cô chán chường nhắm chặt mắt rồi bật dậy

- Tớ biết cậu biết chuẩn bị rap cho tớ nghe rồi, tớ xin lỗi vì hôm qua tớ thức khuya quá chờ xíu đi

Chưa kịp để con người đang nổi lửa kia mở miệng cô đã lập tức mè nheo cô bạn của mình, quả nhiên cách này siêu thành công, lửa hừng hừng trong lòng Khả Dần lập tức đã nguội đi lúc nào không hay

- Này Triệu Tiểu Đường chỉ cần cậu tái phạm một lần nữa thôi, đừng trách tớ vô tình nhé

- Tớ lại sợ cậu quá cơ

- Còn đứng đó nữa mau thay đồ đi, cậu có biết bao nhiêu người đang chờ cậu không hả!

Tiểu Đường lập tức phi thẳng vào nhà tắm tầm 15' sau cô bước ra mặt vẫn còn ngái ngủ mắt nhắm mắt mở, Khả Dần chỉ biết thở dài

Tại khu phố nhộn nhịp của Bắc Kinh người đi đường đều tập trung vào hai cô gái xinh đẹp đang sải bước trên vỉa hè

- Các cậu hẹn ở đâu mà xa thế!? Mỏi hết cả chân

Tiểu Đường than thở

- Cậu than lần thứ 8 rồi đó! Chính cậu là người chọn quán chứ không phải tụi tớ

- Vậy sao? Sao tớ lại không nhớ vậy nhỉ?

- Vì đầu cậu toàn nhớ người kia thôi nên làm gì còn thời gian nhớ đến mấy chuyện này

Tiểu Đường chỉ cần nghe tới tên người kia thôi là khiến đôi mắt cô như chùn xuống, tim lại có vẻ lại nhói nữa rồi đặt bàn tay của mình lên chính trái tim đang đập kia, cô cứ nghĩ tại sao chuyện qua đã lâu rồi mà cô không thể nào quên được người đó

Quay trở lại cách đây 2 năm trước lúc đó cô chỉ mới là học sinh lớp 10, cái cảm giác đầu tiên khi bước vào trường cấp 3 vừa bỡ ngỡ vừa hồi hộp, là một học sinh khá cá biệt nên cô chỉ muốn mau mau vào nhận lớp để bắt đầu làm quen và chọc phá các bạn

Ngờ đâu cô lại lạc vào đúng cái lớp phải nói là gương mẫu cực kỳ chẳng ai có cá tính giống cô cả họ mang vẻ mặt nghiêm nghị, căng thẳng cô ngồi ngó nghiêng xung quanh rồi nhìn lại chính bản thân mình chẳng khác gì một đứa trẻ trâu cả

Thời gian cứ thế trôi rất nhanh thoáng đã vào học được một tháng cô bây giờ không những quen hết các bạn trong lớp mà có lẽ cái trường này ai cô cũng quen

- Cậu không học bài sao?

- Tớ hôm qua khó ngủ nên có lẽ giờ sẽ ngủ bù đây cậu ngồi thẳng lưng lên nhé che cho tớ đấy

[Đại Ngu Hải Đường] Bao nhiêu lâu là đủ?Where stories live. Discover now