Chương 215: Nhà máy Hoa Hồng (58)

4.2K 660 91
                                    

Chương 215: Nhà máy Hoa Hồng (58)

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Chương 215: Nhà máy Hoa Hồng (58)

Rốt cuộc thì tớ vẫn phải rời đi thôi.

Edit: Ngân – Beta: RACCAT

Tawil nhắm mắt lại: "Tớ cũng thế."

"Đã đến lúc cậu phải lựa chọn rồi." Tawil đột nhiên buông Bạch Liễu ra, cụng trán với cậu, và nhẹ giọng hỏi: "Thuốc giải hay thuốc độc?"

Bàn tay đương chơi vơi giữa thinh không của Bạch Liễu hơi nắm lại.

Tawil bình tĩnh nhìn cậu, đôi mắt lam bạc của y tựa vệt sáng lấp loáng dưới đáy nước, soi bóng trong đó là khuôn gương mờ ảo lãng đãng, không chút cảm xúc của Bạch Liễu.

Y nói: "Chắc cậu cũng biết thuốc giải là gì rồi đúng không, hãy chọn đi."

Đôi mắt Bạch Liễu chợt thẫn thờ; ngay phút giây ấy, kí ức của cậu xuyên qua mặt hồ nơi đáy mắt Tawil, trôi về miền xa xăm.

Ấy là một buổi chiều mùa hạ, Tạ Tháp ngồi trong thư viện xưa cũ của trại mồ côi, một tập thơ cũ kỹ nhơm nhớp rộng mở trên đầu gối cậu; nắng hè rải rác trên mấy lọn tóc lòa xòa nơi vầng trán cậu bé y như ánh nắng len lỏi qua tán cây rậm rạp, tạo thành các vệt sáng lung linh rồi rơi trên những trang giấy ố vàng, cũ nát. Khung cảnh bặm bụi và hâm hấp hơi nóng; cỏ dại um tùm tràn lan, in bóng trước cánh cửa số mở hé một nửa; gợn sóng trong hồ nhấp nhô hệt như vảy cá bạc dưới ánh mặt trời chói chang, lóa mắt tựa cả ngàn viên kim cương trải rộng mặt nước.

Bạch Liễu chẳng mặn mà gì với việc đọc sách, mơ màng đặt một quyển sách che mặt lại, gối đầu trên hai tay với vẻ biếng nhác, mồ hôi túa ra bởi cái nóng khiến cổ áo nó ướt sũng. không nhớ rõ mình đã phạm phải cụ thể lỗi gì, tựu chung là cuối cùng hai đứa đã bị đày đi quét dọn vệ sinh tại một thư viện nhác qua chắc cũng phải tầm-chục-năm-chưa-có-ma-nào-đụng-đến. Bạch Liễu và Tạ Tháp thường xuyên phải nhận mấy hình phạt như này.

May thay nơi đây chỉ gồm vỏn vẹn một căn phòng chất sách chật hẹp, cho nên Tạ Tháp không sốt sắng dọn luôn mà ngồi lại trên bệ cửa sổ, lặng lẽ lật quyển sách bặm bụi, cũ nát ra xem. Y cất giọng đọc nhẹ nhàng:

2️⃣ [ĐM/EDIT] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ c200-c398)Where stories live. Discover now