21

33.4K 2.5K 128
                                    

BETA : 

"Tôi nói cho anh một bí mật." Trong bóng tối khóe miệng Lâm Kỳ nhếch lên một đường cung cả khuôn mặt nửa sáng nửa tối , rất kỳ quái "Máu chảy trong người tôi cũng là dòng họ Lâm. "

Lâm Nguyên: "......"

Thiếu gia giàu có?

Lâm Nguyên không nói chuyện, âm thầm vểnh tai lên.

"Không ngờ tới đi? Lâm Kiện An cũng là cha của tôi." Lâm Kỳ vẻ mặt đầy sự đắc ý.

Lâm Nguyên: "???"

Không thể tưởng tượng được, cậu thực sự không nghĩ tới.

Trong tiểu thuyết, nguyên chủ lớn hơn đứa con trai do mẹ kế mang về nửa tuổi . Nói cách khác Lâm Kiện An đã lừa dối vợ khi đang bà mang thai?

Sau khi vợ mất vì bệnh, ông ta liền gấp không chờ nổi đem tiểu tam cưới vào nhà.

Lúc Lâm Nguyên đọc quyển sách này liền cảm thấy ba Lâm có bệnh nên không hề đau lòng một chút nào cho con mình ngược lại đi yêu thương đau lòng cho con người khác.

Không thể tưởng được nguyên lai đứa trẻ kia lại là hạt giống của ông ta.

Cái vòng này thật loạn!

Lâm Nguyên trầm mặc nhướng mày, đột nhiên cảm thấy có chút xót xa về người cha lúc đầu của Lâm Kỳ.

Không chỉ có bị đội nón xanh nhiều năm mà còn chết bất đắc kỳ tử khi đang kiếm tiền ở công trường để giúp người khác nuôi con trai của người ta.

Cho đến khi qua đời ông không hề biết rằng đứa con trai của mình hoàn toàn không phải dòng máu của mình.

Thật sự quá thảm.

Quả thực chính là cực kỳ tàn ác, cực kỳ bi thảm.

Lâm Kỳ dương dương tự đắc mà nói xong bí mật chờ Lâm Nguyên kinh ngạc mà nổi trận lôi đình cùng với hô to không " có khả năng".

Sau đó chính mình lại nhân cơ hội này hai chân dẫm lên hoàn toàn phá hủy tinh thần của cậu.

Kế hoạch quả thực vô cùng hoàn mỹ nhưng hiện tại lại không có phát triển như trong tưởng tượng của Lâm Kỳ.

Lâm Nguyên không hề bị sốc chút nào, chỉ khẽ khịt mũi xem thường.

Hai mắt vẫn nhìn về chiến trường trước mặt, ngay cả khóe mắt cũng không lưu lại một điểm.

Lâm Kỳ tức giận đến mức còn đang muốn khiêu khích cậu, "Về sau, tài sản của Lâm gia chỉ có tôi một xu cũng không có cho anh!"

"Ồ." Lâm Nguyên thực lạnh nhạt.

"......" Lâm Kỳ thẹn quá thành giận, "Công ty cũng là của tôi!"

" Ừm, đều là của cậu." Lâm Nguyên vẫn rất bình tĩnh, sửa sửa cổ áo chính mình nghiêng đầu, hướng cậu ta hơi hơi mỉm cười "Yên tâm, chú sẽ không tranh với cháu."

Lâm Kỳ: "???"

Viêm Đình cùng trưởng bối Đỗ gia chào hỏi đến lúc quay lại phát hiện đứa trẻ vừa rồi còn đáp ứng hắn không chạy loạn lại không thấy đâu.

Sau khi mang thai, tôi được người giàu có và quyền lực cưng chiều [xuyên sách]Where stories live. Discover now