Kim Tổng Nhặt Được Của Nợ [DO...

Від Mon_126

33.1K 2.1K 121

Tên fic gốc: " PHẠM TỔNG NHẶT ĐƯỢC CỦA NỢ (HƯƠNG KHUÊ) Đã xin phép author Tác giả: Mooncaca Більше

CHAP 1: TAI NẠN
CHAP 2: CHOI YOOJUNG
CHAP 3: VÌ TRÁCH NHIỆM
CHAP 4: ĐEM CỦA NỢ VỀ NHÀ
CHAP 5: NỤ HÔN ĐỦ MÙI VỊ
CHAP 6: CÚC HOẠ MI
CHAP 7: CẤM CÔ ĐỘNG VÀO EM ẤY!
CHAP 8: CẢNH XUÂN TRƯỚC MẮT
CHAP 9: CHỊ ẤY CHƯA TỪNG THƯƠNG AI
CHAP 10: SUÝT CHÚT NỮA THÌ PHẠM TỘI
CHAP 11: YOOJUNG ĐI ĐÂU MẤT RỒI
CHAP 12: CÔ ĐI RA KHỎI NHÀ TÔI
CHAP 13: ĐƯA EM VỀ
CHAP 14: KHÔNG MUỐN XA EM
CHAP 15: MỘT NGÀY NÓI DỐI QUÁ NHIỀU LẦN
CHAP 16: TÌNH CŨ KHÔNG RŨ CŨNG TỚI
CHAP 17: THƯƠNG EM!
CHAP 18: CHỊ CHƯA BAO GIỜ HẾT YÊU EM
CHAP 19: EM HỌ - CHỊ HỌ
CHAP 20: ĐAU XÓT
CHAP 21: EM ẤY CÓ VIỆC GÌ, ĐỪNG MONG TÔI THA THỨ CHO CHỊ
CHAP 22: TÌNH ĐỊCH GẶP NHAU
CHAP 24: ĐÓNG VỚI EM MỘT VỞ KỊCH
CHAP 25: GIỮ EM ĐI
CHAP 26: THÌ RA CHỈ CHỜ GIÂY PHÚT NÀY
CHAP 27: EM KHÔNG CÓ QUYỀN NÓI YÊU TÔI
CHAP 28: ĐỪNG CÓ MONG THOÁT KHỎI TÔI (H)
CHAP 29: YÊU NHAU, KHÓ VẬY SAO?
CHAP 30: CHỌC TỨC VỢ
CHAP 31: LÀM HOÀ TRÊN GIƯỜNG (H)
CHAP 32: GIẢI QUYẾT ỔN THOẢ
CHAP 33: SỰ THẬT
CHAP 34: GẶP LẠI ANH, CHỌC GIẬN CHỊ RỒI
CHAP 35: CHÚNG TA CHIA TAY ĐI
CHAP 36: EM À ~~~
CHAP 37: MỘT CHÚT NGỌT
CHAP 38: DOYEON VÀ NAYOUNG ĐÁNG THƯƠNG!
CHAP 39: YÊU EM, NẠN NHÂN CỦA CHỊ (H)
CHAP 40: LÀM SAO CÓ THAI?
CHAP 41: VỪA MỚI MANG THAI ĐÃ TRANH CÃI
CHAP 42: HỌ LÀ ĐỒNG NGHIỆP KHÔNG THÂN
CHAP 43: VỢ À, ĐỪNG LÀM CHỊ SỢ
CHAP 44: THẤY ĐƯỢC VẬT KHÔNG NÊN THẤY
CHAP 45: THÌ RA EM CHỈ LÀ NGƯỜI THAY THẾ
CHAP 46: EM CHƯA TỪNG LÀ NGƯỜI THAY THẾ
CHAP 47: LẠNH NHẠT VỚI CHỊ LÀ ĐIỀU EM KHÔNG THỂ
CHAP 48: CHỊ CÒN DÁM BỎ ĐI NỮA KHÔNG? (H)
CHAP 49: CƯNG CHÌU VỢ CON
CHAP 50: CƯNG CHÌU VỢ CON EM LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHỊ
CHAP 51: TIỂU DOYEON, PAPA THẤY CON RỒI
CHAP 52: CHỊ, ĐƯA EM THEO VỚI
CHAP CUỐI: TIỂU DOYEON, CON LÀ HẠNH PHÚC CỦA BA MẸ

CHAP 23: ANH TA CÓ XỨNG VỚI EM KHÔNG?

433 32 2
Від Mon_126


Doyeon nhìn nàng, không phải chứ ? Cô xoa xoa mái tóc đã được quấn băng kia hỏi :

- Em không nhớ chị ? Yoojung, em sao vậy, Y......

Yoojung lắc lắc đầu, cố ngồi dậy ôm lấy Doyeon:

- Không.......... Em hỏi anh ta, anh ta là ai, sao lại ở đây ? Do đuổi anh ta đi đi. Em sợ lắm.

Doyeon nở nụ cười tươi tắn nhìn Woo Jin:

- Nghe rõ chứ, cậu về đi. 

- Yoojung, là anh, Woo Jin đây. Anh là.......- Woo Jin gấp gáp đi lại gần nàng hơn.

- Cậu về đi. - Ba của Yoojung lên tiếng.

- Chú ơi, nhưng mà........

- Chuyện cậu dẫn nó tự ý đính hôn, tôi còn chưa tính sổ cậu, về đi.

Woo Jin nhìn Yoojung, nàng cũng nhìn anh, ánh mắt cả hai tràn lên sự xót xa. Đôi tay anh nắm lại thành quyền, nhìn nàng :

- Yoojung, nói cho anh nghe, em có còn yêu anh không ? 

- Yoojung......Yoojung thương Doyeon, anh là ai vậy ?

- Được, anh đi, anh không làm em khó xử, từ đầu tới cuối đều là anh nhu nhược, không bảo vệ được em. Anh về đây, Doyeon, mong cô chăm sóc em ấy. 

Doyeon im lặng nhìn bóng dáng Woo Jin lũi thũi ra về. Rồi nhìn về phía Yoojung, nàng cũng nhìn ra hướng cửa, ánh mắt đó.........sao chưa bao giờ cô thấy, ánh mắt tràn đầy vẻ ưu thương. 

Cánh cửa đóng lại, trong một khắc đó, Yoojung thật muốn nói anh đừng đi, nàng ước mong anh quay lại bế cô lên nói với Doyeon : " Đây là người tôi yêu, bằng mọi giá tôi phải đưa cô ấy đi"
Nhưng.....anh đã đi thật rồi.

Yoojung nở nụ cười chua chát, ôm Doyeon chặt hơn một chút, rồi nhìn sang hai người kia. Ngơ ngẩn hỏi :

- Còn đó......là ai......?

- Là ba mẹ của em. 

- Ba mẹ hả ? 

- Ừ. Gọi ba mẹ đi. 

- Ba.......mẹ......- Yoojung khó khăn lắm mới có thể nói lên được mấy từ đơn giản, không hiểu sao mỗi lần muốn nói là lại nghẹn.

Ba mẹ nàng ngồi kế nàng, vuốt tóc nàng rồi nói :

- Xin lỗi, không ép con cưới tên giám đốc kia nữa, công ti chúng ta bỏ, về với ba mẹ được không ?

Yoojung chợt ôm chặt Doyeon, mếu máo :

- Do, em không đi, Do, em ở với Do.........Doooooo

- Được được, không đi, ngoan, đừng khóc. Hai bác, tạm thời cứ để em ấy ở bên nhà con, mỗi tuần sẽ đưa em ấy về đó với hai bác, sẽ rất mau em ấy nhớ lại mọi việc mà. 

Ba mẹ nàng dù không muốn nhưng cũng phải miễn cưỡng chấp nhận, gật đầu một cái.

-----------------------
Cùng lúc đó tại nhà Jack. 

Hai thân ảnh sau khi động tình, không một mảnh vải ôm lấy nhau, Jack thì thầm :

- Nè, Eun Hye, anh giúp em hại cô em họ kia, bù đắp một chút nữa đi chứ. 

Anh toan định đè Eun Hye dưới thân lần nữa thì Eun Hye đã nhanh hơn chặn lại :

- Em còn chưa kể tội anh đó. 5 năm trước, trước khi đi Úc, em mua cho anh căn nhà gần chỗ Doyeon là để anh trông chừng cô ta, vậy mà cô ta đem em họ của em về nuôi nhốt cũng không thèm báo cho em hay một câu.

- Ui, người ta quên mà. 

- Quên hay anh cũng say đắm con em họ chết tiệt đó rồi ?

- Làm gì có. 

Jack le lưỡi chối phăng, 5 năm trước, Eun Hye lúc đang hẹn hò với Doyeon đã cặp kè lên giường với Jack, sau đó khi đi Úc đã mau căn nhà này cho Jakc, ý để anh trông chừng cô sinh viên Doyeon kia, vì Eun Hye biết rõ cái công ti của gia đình Doyeon trước sau gì cũng về tay Doyeon, để Jack trông chừng xem có ai lãn vãn với Phạm hương liền ra tay " triệt ". Ấy vậy mà đến khi Doyeon đưa Yoojung về ở chung mà cũng không nghe anh ta báo lại, thật tức chết. 

- Anh coi chừng tôi đó. 

- Biết rồi.

- Còn chuyện Yoojung nữa, kêu anh đánh nó một trận mạnh một chút, rồi giấu kín kín, anh làm ăn vậy đó hả ?

Jack thở dài, có muốn đâu, cũng muốn đánh mạnh lắm, nhưng mới đánh được phân nửa lại nghe tiếng cảnh sát đi tuần, hoảng sợ nên quăng nàng nằm giữa khu rừng, chạy bán sống bán chết. 

-----------------------

Yoojung ở bệnh viện được 5 ngày, vết thương ở đầu cũng không còn đau lắm, mỗi ngày ông bà Choi đều đến thăm con gái, nói chuyện với nàng, mà Yoojung cũng vui vẻ hơn, hòa đồng hơn, không còn sợ sệt nữa. Nhưng mà........từ hôm đó, nàng không còn thấy Woo Jin thêm lần nào nữa. 

- Yoojung, ngoan, thay đồ mau, về nhà nha. - Doyeon hôm nay thu dọn đồ đạc rồi nhìn nàng. 

- Dạ. - Yoojung nhìn ba mẹ mình rồi nhìn Doyeon, dạ một tiếng. 

Yoojung được Doyeon dìu vào trong phòng tắm, thay đồ một chút. Doyeon đóng cửa phòng tắm cho nàng rồi bước ra bên ngoài nhìn ông bà Choi :

- Hai bác, con đem em ấy về nhà, sẽ chăm sóc em ấy cẩn thận, hai bác đừng lo. 

Ông Choi nhìn cô rồi gật đầu tỏ vẻ ý cười. 

- Còn chuyện của Woo Jin , hai bác, con.....- Doyeon e dè nói.

- Woo Jin từ đầu đến cuối không bảo vệ được Yoojung, cậu ta quá nhu nhược, chỉ vì một vài lời nói mà bỏ con bé, bỏ luôn cả tình yêu của cả hai, không xứng.

Doyeon cười trong lòng, không phải hai người đã đẩy em ấy vào hoàn cảnh đó hay sao, còn đổ thừa cho Woo Jin? Nhưng tính đi tính lại, chẳng có ai thật sự bảo vệ được nàng cả. Bất quá hai người này là cha mẹ của nàng nên cô sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, còn cái tên Woo Jin kia, quả thật nhu nhược, nếu để cho Yoojung quay lại với cậu ta, khác nào giao trứng cho ác. Nói cô ích kỉ cũng được, cả đời này cô không muốn mất nàng, còn chuyện tình đẹp đẽ gì đó của Yoojung và Woo Jin, tốt nhất quên đi. Muốn Doyeon trả nàng cho cậu ta ? Nghĩ cũng đừng có nghĩ.

* Cạch * 

Doyeon còn định nói gì đó nhưng tiếng mở cửa làm cô giật mình quay lại. Nàng mặc một bộ đầm màu xanh dương nhạt ngang gối, đôi mắt kia có hơi ửng đỏ, Doyeon bước đến hỏi :

- Em khóc sao ?

- Dạ hông có, nãy á, bụi bay vô mắt em á. - Yoojung chớp chớp mắt nhìn cô.

Doyeon gật gù, trên tay xách lỉnh kỉnh đồ đạc, xoay người nắm tay nàng đi ra khỏi phòng bệnh, thì Yoojung bất ngờ buông tay cô ra, quay vào trong, ở một kệ lớn, có mấy bức tranh, nàng cầm lên hỏi :

- Do, cái này là gì dị ? 

Doyeon díu mắt bước đến cầm mấy bức ảnh, chắc là của Woo Jin, vì bên góc trái còn có chữ kí của cậu ta. Hôm trước có lẽ trong lúc cứu nàng, đưa nàng đến đây, khi ra về đã để quên lại. 

- Thôi bỏ đi.

- Hông, em thích, đẹp mà. 

Ba mẹ nàng nhìn tình cảnh này rồi nói một câu :

- Nó từ nhỏ cũng thích tranh vẽ lắm. 

Doyeon tuy khó chịu nhưng cũng ậm ừ, cho nàng cầm theo mấy bức tranh về nhà. Trên xe, cô không hề nói với nàng câu nào, chỉ tập trung lái xe. Mà Yoojung cũng không có vẻ gì là quan tâm đến thái độ của Doyeon, chỉ nhìn mấy bức tranh, khẽ cười. Nụ cười tà mị, nụ cười trước giờ Doyeon chưa từng được thấy. Lấn lướt cả nụ cười ngây thơ của nàng mà cô đã từng gặp.

--------------------
END CHAP 23

sắp có bão lớn


Продовжити читання

Вам також сподобається

10.8K 480 15
Tên truyện: Lão công giả của tôi mất trí nhớ rồi! Tác giả: Hồ Điệp Bất Thị Điểu Editor: nie_iam Số chương: 47 chương + 1 PN Thể loại: Bách hợp, futa...
9.3K 520 26
truyện theo kiểu miền tây và ngọt nhiều hơn ngược nhe mấy fen, tui cũng người miền tây nên thích lối triện này hơn, mong mn ủng hộ nheeeee
28K 1.1K 22
fic này dằm khăm thấy mẹ
8.3K 1.4K 35
Truyện gốc: Tình Không Thể Cưỡng [FULL] Tác giả: Phật Kính Park Chaeyoung 18 tuổi, vừa bước ra đời đã ngây ngô phải lòng một người phụ nữ 40. Không n...