Kim Tổng Nhặt Được Của Nợ [DO...

By Mon_126

33.1K 2.1K 121

Tên fic gốc: " PHẠM TỔNG NHẶT ĐƯỢC CỦA NỢ (HƯƠNG KHUÊ) Đã xin phép author Tác giả: Mooncaca More

CHAP 1: TAI NẠN
CHAP 2: CHOI YOOJUNG
CHAP 3: VÌ TRÁCH NHIỆM
CHAP 4: ĐEM CỦA NỢ VỀ NHÀ
CHAP 5: NỤ HÔN ĐỦ MÙI VỊ
CHAP 6: CÚC HOẠ MI
CHAP 7: CẤM CÔ ĐỘNG VÀO EM ẤY!
CHAP 8: CẢNH XUÂN TRƯỚC MẮT
CHAP 9: CHỊ ẤY CHƯA TỪNG THƯƠNG AI
CHAP 10: SUÝT CHÚT NỮA THÌ PHẠM TỘI
CHAP 11: YOOJUNG ĐI ĐÂU MẤT RỒI
CHAP 12: CÔ ĐI RA KHỎI NHÀ TÔI
CHAP 13: ĐƯA EM VỀ
CHAP 14: KHÔNG MUỐN XA EM
CHAP 15: MỘT NGÀY NÓI DỐI QUÁ NHIỀU LẦN
CHAP 16: TÌNH CŨ KHÔNG RŨ CŨNG TỚI
CHAP 17: THƯƠNG EM!
CHAP 18: CHỊ CHƯA BAO GIỜ HẾT YÊU EM
CHAP 19: EM HỌ - CHỊ HỌ
CHAP 20: ĐAU XÓT
CHAP 21: EM ẤY CÓ VIỆC GÌ, ĐỪNG MONG TÔI THA THỨ CHO CHỊ
CHAP 23: ANH TA CÓ XỨNG VỚI EM KHÔNG?
CHAP 24: ĐÓNG VỚI EM MỘT VỞ KỊCH
CHAP 25: GIỮ EM ĐI
CHAP 26: THÌ RA CHỈ CHỜ GIÂY PHÚT NÀY
CHAP 27: EM KHÔNG CÓ QUYỀN NÓI YÊU TÔI
CHAP 28: ĐỪNG CÓ MONG THOÁT KHỎI TÔI (H)
CHAP 29: YÊU NHAU, KHÓ VẬY SAO?
CHAP 30: CHỌC TỨC VỢ
CHAP 31: LÀM HOÀ TRÊN GIƯỜNG (H)
CHAP 32: GIẢI QUYẾT ỔN THOẢ
CHAP 33: SỰ THẬT
CHAP 34: GẶP LẠI ANH, CHỌC GIẬN CHỊ RỒI
CHAP 35: CHÚNG TA CHIA TAY ĐI
CHAP 36: EM À ~~~
CHAP 37: MỘT CHÚT NGỌT
CHAP 38: DOYEON VÀ NAYOUNG ĐÁNG THƯƠNG!
CHAP 39: YÊU EM, NẠN NHÂN CỦA CHỊ (H)
CHAP 40: LÀM SAO CÓ THAI?
CHAP 41: VỪA MỚI MANG THAI ĐÃ TRANH CÃI
CHAP 42: HỌ LÀ ĐỒNG NGHIỆP KHÔNG THÂN
CHAP 43: VỢ À, ĐỪNG LÀM CHỊ SỢ
CHAP 44: THẤY ĐƯỢC VẬT KHÔNG NÊN THẤY
CHAP 45: THÌ RA EM CHỈ LÀ NGƯỜI THAY THẾ
CHAP 46: EM CHƯA TỪNG LÀ NGƯỜI THAY THẾ
CHAP 47: LẠNH NHẠT VỚI CHỊ LÀ ĐIỀU EM KHÔNG THỂ
CHAP 48: CHỊ CÒN DÁM BỎ ĐI NỮA KHÔNG? (H)
CHAP 49: CƯNG CHÌU VỢ CON
CHAP 50: CƯNG CHÌU VỢ CON EM LÀ HẠNH PHÚC CỦA CHỊ
CHAP 51: TIỂU DOYEON, PAPA THẤY CON RỒI
CHAP 52: CHỊ, ĐƯA EM THEO VỚI
CHAP CUỐI: TIỂU DOYEON, CON LÀ HẠNH PHÚC CỦA BA MẸ

CHAP 22: TÌNH ĐỊCH GẶP NHAU

440 33 3
By Mon_126


Yoojung cố gắng gượng mở mắt ra, là bóng dáng một người đàn ông, bàn tay cứng rắn ôm xốc cô, vừa chạy xe, vừa gọi cô :

- Yoojung, là anh, Woo Jin, anh đưa em đi bệnh viện, cố một chút. 

Woo Jin nhanh chóng đưa Yoojung vào bệnh viện lớn ở thành phố, vì đầu nàng bị đập đến nỗi máu ra lên láng, thấm hết cái áo nàng đang mặc. Mà ở ngoại ô lại không có bệnh viện nào lớn, chỉ có mấy trạm y tế nhỏ. 

Anh ôm nàng trong lòng, đưa vào băng ca của bệnh viện, nhìn vị bác sĩ, giọng nói gấp gáp :

- Bác sĩ, mau cứu cô ấy, mau đi, xin cô đó bác sĩ. 

Cô bác sĩ cao ráo mang khẩu trang nhìn anh chàng, rồi nhìn Yoojung, chợt nhíu mày, rồi đẩy vào phòng cấp cứu. 

Đầu Yoojung bị đánh mạnh, cơ thể cũng có nhiều vết thương, là cố ý. Cô bác sĩ sau khi rửa vết thương, băng bó cẩn thận cho Yoojung, cũng chưa vội bước ra khỏi phòng phẫu thuật mà đi tìm chiếc điện thoại, gọi cho một người :

- Alo, Doyeon, tiểu sủng vật của em đang ở chỗ chị. Bệnh viện. Phòng xxxx. Mau lên. 

- Nayoung, chị nói thật ? - Tiếng Doyeon như hét vào điện thoại.

Nayoung khẽ ừm một tiếng, rồi ngắm nàng. Ngũ quan rất đẹp, khi nằm bây giờ, trông nàng vô cùng thuần khiết, đôi mắt khép chặt vô cùng an tĩnh. Nhưng không phải nàng bị mất trí nhớ, đang ở cùng một chỗ với Doyeon hay sao, sao lại xuất hiện chàng trai đứng ngoài kia, chàng trai đó là ai ? Còn vẻ mặt lo lắng đến như vậy, xem ra mối quan hệ không tầm thường. 

Doyeon sau khi nhận được cuộc gọi từ chị mình liền chạy về thành phố, tức tốc đến bệnh viện. Leo xuống xe đã chạy xồng xộc vào phòng bệnh mà Nayoung nói, để mặc Eun Hye chạy theo cô muốn tắt thở, trong lòng Eun Hye thầm nguyền rủa Yoojung tại sao lại phước lớn mạng lớn như vậy ?
Được người ta cứu rồi còn đưa vô đây trúng ngay chị gái của Doyeon. Đúng là trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra mà. 

Doyeon chạy ngay đến phòng bệnh, bắt gặp một chàng trai ngồi đó, bên cạnh còn có hai người già, cô hơi sửng sốt, định hỏi là ai thì nghe sau lưng mình, Eun Hye đã lắp bắp :

- Cô, chú, Woo Jin......em......cô chú tại sao lại ở đây ?

Doyeon hai tay nắm lại thành quyền, cái tên nhóc trước mặt là Woo Jin? Khốn khiếp, sao lại xuất hiện ở đây ? Cô, chú ? Là ba mẹ Yoojung sao ? 

- Eun Hye? Chị đã về nước sao ? À, Em đi đến ngoại ô tìm chủ đề vẽ tranh, lại bắt gặp Yoojung đang nằm bất tỉnh giữa vũng máu, liền đem em ấy đến bệnh viện, sau đó gọi ba mẹ em ấy đến đây luôn. Cô gái kia.....là ai vậy ? -Woo Jin trả lời, nhìn phía Doyeon

- Tôi là Doyeon, người yêu của Yoojung

Ba mẹ Yoojung ngồi đó nghe xong cũng không có phản ứng gì lắm, chỉ hơi dao động ánh mắt rồi lại chăm chú nhìn phòng phẫu thuật. Eun Hye dần dần bước ra khỏi khu vực đó.

- Người yêu ? Cô điên hả ? Tôi mới là người yêu của em ấy. Cô là con gái đó.

-  Ít ra tôi lo được cho em ấy, không để người tôi yêu phải vào khách sạn với người khác, vì muốn chuộc lại công ti. Lúc đó sao cậu không bảo vệ em ấy hả ? 

Doyeon nhìn nét mặt của ba mẹ Yoojung một chút, thấy họ không có phản ứng liền nói tiếp :

- Là con gái thì sao ? Cậu đưa cảnh sát đến đây bắt tôi đi. 

- Cô........

Nayoung từ trong phòng phẫu thuật bước ra, quát một tiếng :

- im hết giùm tôi, đây là bệnh viện, muốn cãi nhau đi ra chợ.

Doyeon thôi không cãi nữa. Nhìn qua phía ba mẹ nàng, họ đồng loạt đứng dậy chạy đến bên Nayoung, Woo Jin cũng chạy mau đến hỏi.

- Bác sĩ, con tôi thế nào....?

- Bác sĩ, em ấy thế nào ?

- Chị hai, Yoojung sao rồi ?

Ba người kia nghe Doyeon gọi bác sĩ một tiếng chị hai liền nhìn chăm chăm, rồi thôi. 

- Đầu cô ấy bị một lực đánh vào rất mạnh, ra rất nhiều máu, may là đưa tới kịp thời, đã qua giai đoạn nguy hiểm. Cái con bé đó, mạnh mẽ thật, đã bị một lần, bây giờ vẫn không sao, tốt. Có thể vào thăm. 

Nayoung bước ra, lườm Doyeon một cái. Doyeon nuốt khan rồi đi vào trong. Bắt gặp thân ảnh nằm bất động ở trên giường, cô xót xa tiến tới, nắm lấy tay nàng, một giọt nước mặt lăn trên đôi má hồng hào. Woo Jin bước đến nắm lấy tay bên kia của Yoojung, lập tức Doyeon gằn giọng :

- Buông tay em ấy ra.

Woo Jin nhìn cô hằn tia máu, vẫn khư khư giữ tay Yoojung

- Tôi không nói lần thứ hai, đừng để tôi gọi vệ sĩ vào tống cổ cậu ra ngoài.

Ba mẹ Yoojung ngồi ở chiếc ghế gần đó, nghe giọng nói của Doyeon chợt rùng mình, có phần e dè, ngồi an ổn nhìn con gái mình. 

Woo Jin miễn cưỡng buông tay Yoojung ra, đi ra chỗ khác. Nghe giọng điệu của Doyeon ắt hẳn là người có chức quyền, Woo Jin thương Yoojung thì cũng thương đó, nhưng không có dại mà chống đối Doyeon. Sau đó Doyeon cũng rời tay nàng, tìm một chiếc ghế ngồi xuống, nhỏ nhẹ :

- Thưa hai bác........

Doyeon như đứa trẻ ngoan ngoãn xưng tội, kể ra hết mọi việc từ đầu tới cuối cho hai người họ nghe. Hai người già nghe xong có chút run run nói :

- Cảm ơn cô, đã chăm sóc Yoojung bấy lâu nay.

- Không có gì đâu bác, cũng là do con. 

Woo Jin nhếch mép cười :

- Vậy ra Yoojung ở bên cạnh cô cũng chỉ vì Yoojung mất trí nhớ, để xem khi em ấy tỉnh lại, có còn như vậy không.

- Cậu im cái miệng cậu lại, cho dù em ấy có tỉnh lại, có nhớ ra cậu, tôi cũng không cho em ấy ở chung một chỗ với cậu, cậu chưa bao giờ bảo vệ được em ấy.

Woo Jin còn định nói gì đó thì nghe có âm thanh rên rỉ nhỏ :

- Ưm.....

Cả 4 người quay nhìn lại, Yoojung đã mở mắt dần, hai tay cũng đã cử động được. Doyeon chạy đến ôm nàng, dỗ dỗ :

- Yoojung, em không sao rồi, Do rất sợ em có việc gì !

Yoojung sau khi mở được mắt ra, điều hòa ánh sáng một chút, nhìn xung quanh, cơn đau từ đầu truyền đến, cô khẽ nhăn mặt, nhìn lại một vòng phòng bệnh rồi cất tiếng hỏi yếu ớt :

- Đây......là ai ?

------------------------
END CHAP 22



Continue Reading

You'll Also Like

54.6K 5.1K 37
Fic vô tri Bối cảnh trường đại học Ooc, nói tục Đọc kỹ lưu ý trước khi vô fic nha mấy bồ iu
1.8K 78 16
Những 1shot ngắn khác nhau, những nội dung khác nhau dưới góc nhìn là 2 nhân vật chính Jensoo
67.5K 6.8K 26
" Nữ sinh cấp ba Park Chaeyoung giả dạng chị gái đi xem mắt. Tưởng rằng sẽ thay chị gái đối phó với bà chị già khô khan khó ưa nào đó nhưng chính nàn...
102K 10.2K 30
Lạp Lệ Sa là con một trong ngôi nhà giàu nhất vùng, tâm địa độc ác, coi trời bằng vung. Nàng là Thái Anh, cô gái tay lắm chân bùn với tâm hồn thuần k...