Chân Mệnh Hoàng Hậu

By tunlinh2003

527K 16.4K 201

Khi Hoàng thượng vẫn chưa phải là hoàng thượng bây giờ, có cùng những người bạn kết bái làm huynh đệ hứa hẹn... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101 - 1
Chương 101 - 2
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109-1
Chương 109-2
Chương 110-1
Chương 110-2
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115-1
Chương 115-2
Chương 115-3
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121-1
Chương 121-2
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 126-1
Chương 126-2
Chương 127
Chương 128: Ngoại truyện (HE)

Chương 125

2.8K 63 0
By tunlinh2003

  Trước giờ đều không có vui sướng như vậy.

Hôm ấy ăn tối ở Vọng Giang Lâu sau đó lại mang theo sức lực dư thừa đi dạo chợ đèn hoa đêm trung thu, khắp nơi đều nhìn thấy đèn lồng màu đỏ không thấy điểm đầu, trong miệng ăn hồ lồ ngào đường của phố Tây, trên cổ còn đeo chiếc mặt nạ mỹ nhân. một tay Ngô Đồng che chở A Đoàn, một tay cầm đầy đồ ăn vặt, bất đắc dĩ lại cưng chiều mà cười.

Phía trước còn có một đám người đang chơi giải câu đố, trên đài cao treo các loại đèn lồng tinh xảo, A Đoàn hâm mộ nhìn, sau đó hỏi Ngô Đồng "Thái Tử ca ca lúc nào thì chúng ta phải về? Nếu muộn mộtchýt nữa cửa cung sẽ đóng đó." Ngô Đồng đưa tay lau đi ít đường còn sót lại bên miệng A Đoàn.

không trả lời câu hỏi của A Đoàn, mà là cười nhạt nhìn về phía đèn lồng trên đài cao "Thích cái nào?" A Đoàn mím môi nhìn một lúc, sau đó chỉ tay vào một cái nói "Cái kia!" Bên môi nổi lên ý cười tinh quái. Ngô Đồng nâng mắt, sau đó lần nữa lại cảm thấy bất đắc dĩ "Nhiều đèn lồng đẹp như vậy nàng lại muốn chọn hình Trư Bát Giới?"

Còn nhớ Tết Nguyên Tiêu lần trước nàng còn chọn cho mình một cái mặt nạ Trư Bát Giới nữa.

A Đoàn nghiêng đầu, cười rất vui vẻ.

Ngô Đồng lắc đầu, ô m lấy A Đoàn từ trong đám người đi ra vào, cuối cùng cũng chen lên được phía trước, sau đó còn không chết tâm hỏi lại một lần nữa "Nàng quyết định chọn cái này sao? Chỉ đoán mộtlần này thôi." A Đoàn không hề bị dao động, vẻ mặt kiên định "Chính là nó!" Cái đèn lồng này thật sựkhông được tốt lắm, chế tác thì cũng được, chỉ là hình dạng xấu xí của đầu heo này đặt trên một chiếc đèn lồng tinh xảo lại có chút sự khác biệt.

Chiếc đèn lồng này không có ai hỏi đến, Ngô Đồng nhìn lướt qua câu đố đèn đã có kết luận. Chẳng qua chỉ trong chốc lát đèn lồng Trư Bát Giới đã đến tay A Đoàn. Đèn lồng con thỏ nhỏ được nhét vào trong tay Ngô Đồng, chỉ yêu thích nhìn vầng sáng phát ra từ đầu heo trong tay, sau đó ánh mắt nhìn Ngô Đồng lưu chuyển, chỉ cười liên tiếp.

Sao Ngô Đồng lại không biết A Đoàn đang suy nghĩ cái gì chứ, lắc lắc đầu cầm đèn lồng con thỏ nhỏ cực kỳ không tương xứng với hắn, dắt tay A Đoàn bừng từng bước về phía bờ sông. Tuy Trung thu đã qua, nhưng dư âm vẫn còn, người thả đèn trên bờ sông còn rất nhiều. Lần này A Đoàn lại không thả đèn, Ngô Đồng cũng không ép, chỉ lôi kéo nàng nhàn hạ tản bộ.

Bóng đêm dần sâu, người đi bọ trên đường cũng càng ngày càng ít, A Đoàn cũng không hỏi việc có về cung hay không nữa, đây rõ ràng là phải qua đêm ở bên ngoài mà. Trong lòng đã có suy đoán đại khái, kết hợp với con đường càng ngày càng quen thuộc, nhìn đôi sư tử bằng đá oai phong lẫm liệt ngoài cửa, quả nhiên là phủ Tướng Quân.

đi vào, rất tốt, không chỉ có Giang Vạn Lí ở trong đó, ngày cả Bán Đông Bán Hạ cũng ở đây, phòng ngủ đã chuẩn bị xong từ sớm.

"Tốt, các ngươi hợp tác lừa một mình ta có phải không?"

A Đoàn ngồi ở trước gương đồng vừa tháo đồ trang sức vừa cười mắng ba người đứng phía sau. Bán Đông vội vàng phủi sạch quan hệ "Nô tỳ không biết, sau khi người và Thái Tử đi ra ngoài, chúng nô tỳ liền bị phái đến đây, lúc đầu cũng không biết!" Sau đó chỉ vào kẻ gây tai họa Giang Vạn Lí "hắn biết!"

Giang Vạn Lí vừa muốn cãi lại một câu, tầm mắt A Đoàn vừa quét đến trên người hắn, thân thể hắnnghiêm chỉnh, nhanh chóng nói "Nô tài đi xem gia có gì cần phân phó không!" Cũng không chờ A Đoàn trả lời, chạy biến mất nhanh như một làn khói. Bán Đông Bán Hạ cười đau cả bụng, lại còn nói đỡ cho hắn "Tiểu thư đừng tức giận, hắn cũng là muốn cho tiểu thư một ngạc nhiên thôi."

Sao A Đoàn lại tức giận thật chứ? Hơn nữa, hôm nay thật sự rất vui vẻ, ban thưởng còn không đủ. Cười gian một tiếng đột nhiên nhớ đến, sau khi Thái Tử ca ca vào phủ đã đi vào thư phòng, nhịn không được thở dài một tiếng, nói với Bán Đông "Phòng bếp nhỏ ở đây cũng được chuẩn bị xong rồi chứ? Có thể chuẩn bị thức ăn cho Thái Tử ca ca không?"

không biết lại bận đến lúc nào nữa, đôi môi thoáng mím, tâm tình thoải mái đến bây giờ cũng nhiễm lên chút nặng nề. Bán Hạ lại cười một cái, đẳy thằng A Đoàn ra phía sau tắm rửa "Thái Tử đã nhắn lại, lâu nhất là nửa canh giờ sẽ quay lại, sẽ không quá lâu, tiểu thư đi tắm trước đi."

"Ở bên ngoài chơi lâu như vậy, nô tì để người thả lỏng thoái mái."

Nghe vậy A Đoàn rất vui, có chút ngây ngốc, vẫn để nh đẩy người vào bên trong, còn không chắc chắn hỏi lại lần nữa "Thái Tử ca ca vẫn luôn rất bận, từ lúc bắt đầu có ký ức, hắn đã vô cùng bận rộn, hôm nay bớt được chút thời gian chơi cùng mình như vậy mà cũng không cần xử lý chính sự sao?"

"thật sự thật sự!"

Bán Hạ vừa trả lời vừa hầu hạ A Đoàn tắm rửa.

Nửa canh giờ là nói quá lên, đợi lúc A Đoàn tắm rửa xong đi ra, Ngô Đồng đã thay xong quần áo ngồi ở trên giường, cúi đầu đọc sách trong tay, mất A Đoàn sáng lên, xõa tóc ướt chạy qua, nhào thẳng vào trong ngực Ngô Đồng, đôi mắt tỏa sáng "Thái Tử ca ca!"

"Vui như vậy sao?"

Vừa nói vừa đứng dậy kéo A Đoàn đến ngồi trước gương đồng, cầm lấy khăn Bán Đông Bán Hạ vừa để lại rồi lặng yên lui ra ngoài, lực vừa phải lai tóc cho A Đoàn, bên môi là nụ cười bất đắc dĩ, "đã là vợ người ta còn lỗ mãng như vậy." Hai gò má A Đoàn đỏ bừng, nhìn chằm chằm Ngô Đồng.

Mắt hạnh tròn vo tỏa sáng.

"Thái Tử ca ca, hôm nay chàng không bận sao?"

Tóc A Đoàn dài thẳng, còn mềm mại hơn so với tơ lụa thượng hạng, đầu ngón tay xuyên qua hàng tóc còn hơi ẩm, từng sợi tóc mềm mại quấn quanh. Cười khẽ nhìn A Đoàn trong gương, dịu dàng nói "Gần đây không có chuyện gì lớn, không vội." Trong đầu thoáng qua khoảng thời gian bận rộn sau hôn lễ kiếp trước, nàng cũng chờ đợi như vậy.

Kiếp này tất nhiên không thể như thế nữa.

A Đoàn lại nghĩ đến cái khác, nghĩ đến nửa tháng sau khi tứ hôn luôn không thấy Thái Tử ca ca, hỏi Giang Vạn Lí, hắn luôn nói Thái Tử ca ca đang bận. Khi đó bản thân cũng đang chuẩn bị gả không nói gì nhiều, đêm xuống trong lòng luôn có chút không bằng lòng. Bây giờ nghĩ lại, khi đó hắn bận rộn như vậy, là vì để bây giờ có thời gian đi cùng mình sao?

đã cho rằng đáp án là như vậy.

Từ trên ghế đứng dậy, kiễng chân ôm cổ Ngô Đồng, sau đó hướng thẳng vào bờ môi đẹp đẽ của hắnmà cắn lên. Ngô Đồng đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười khẽ, cũng ôm A Đoàn, làm sâu thêm nụ hôn này.

Chuyện kế tiếp A Đoàn càng khẳng định suy đoán của mình, tất nhiên là như thế. Hôm sau hai người cũng không về cung, Ngô Đồng càng không xử lý chuyện gì, sáng sớm đã dẫn theo A Đoàn ra khỏi cửa, đi chơi những chỗ có cảnh đẹp quanh đây một chuyến. Non nước ở ngoại ô phía Tây, tiệc trà ở Nam hẻm...

Muốn đi thì đi muốn ăn thì ăn, tất cả đều chơi đều nếm qua, chỉ có hai người du ngoạn.

A Đoàn vẫn vui quên cả trời đất, những chỗ kia đã đi qua, nhưng chưa từng cảm thấy vui sướng như hôm nay, thậm chí lúc thức dậy sáng nay còn nhảy nhót. Ôm cánh tay Ngô Đồng cũng vừa mở mắt suy nghĩ đang không rõ ràng, nói ngọt ngấy "Thái Tử ca ca, lúc nào rảnh rỗi chúng ta lại đi chơi tiếp được không?"

Ngô Đồng đứng dậy, đưa tay bế A Đoàn từ trên giường xuống đi vào phía sau. A Đoàn không có chút bất an hoặc xấu hổ nào, hai tay ôm cổ Ngô Đồng, hai chân còn đang thích thú nhích tới nhích lui, hoàn toàn khác với sự thẹn thùng ngày thành thân. Ngô Đồng vừa trả lời A Đoàn vừa nói, ánh mắt dừng ở bàn chân như Bạch ngọc, sau đó dời tầm mắt đi như không có chuyện gì xảy ra.

Ôm A Đoàn vào trong phòng tắm, săn sóc rời khỏi để cho Bán Đông Bán Hạ vào hầu hạ nàng.

A Đoàn thoải mái ngâm người trong thùng gỗ lớn rắc đầy cánh hoa, Bán Đông ra ngoài chuẩn bị quần áo, Bán Hạ ở lại hầu hạ, trong mắt có chút nghi ngờ. Từ nhỏ tiểu thư đã có làn da trắng nộn, chỉ cần chạm nhẹ vào thì trên người cũng sẽ lưu lại dấu vết, ngày đại hôn bản thân phải tự mình tẩy rửa, trênngười tiểu thư khắp nơi đều là vết xanh tím.

Những dấu vết này qua hai ngày đã dần phai nhạt đi.

Nhưng mà,

Sao lại không có thêm bất kỳ một dấu vết nào nữa vậy?

Tiểu thư và Thái Tử vừa mới thành thân, Thái Tử đã lớn như vậy, ngay cả một người thiếp hầu hạ cũng không có, tiểu thư là người đầu tiên. Hai ngày nay nhìn hai người chàng chàng thiếp thiếp, mà lại khôngcó gì sao? Sau khi hầu hạ A Đoàn tắm rửa mặc đồ xong, cuối cùng Bán Hạ cũng không thể nhịn được, nhỏ giọng hỏi "Hai ngày nay tiểu thư không cùng Thái Tử điện hạ..."

Nửa câu sau không thể không biết ngượng mà hỏi được, cũng may A Đoàn đã trải qua, kết hợp với sắc mặt của Bán Hạ cũng đoán được nàng muốn hỏi gì. Có chút xấu hổ, nhưng cũng biết Bán Hạ vì muốn tốt cho mình, nhìn về mọt bên, nhỏ giọng nói "không có, ngày ấy ta đau dữ dội, hai ngày nay Thái Tử ca ca cũng không có cái này cái kia..."

nói đến đây, Bán Hạ cũng lúng túng theo, mặc dù đã có con nhưng da mặt vẫn mỏng. Lúng túng đáp lại hai tiếng, không nói cái gì nữa. Lúc này mới vừa thành thân, có lẽ Thái Tử điện hạ đau lòng tiểu thư? Chờ qua hai ngày này, nếu vẫn tiếp tục như thế thì mình hỏi qua cũng không muộn.

Bị Bán Hạ nhắc đến vấn đề này, A Đoàn cũng nghĩ đến hai ngày nay ở chung chỉ cảm thấy Thái Tử ca ca thật tốt. Ngày ấy sau buổi tối ngày thành thân, Thái Tử ca ca ôm mình lên giường, trong miệng cũng chưa nói gì, không làm cái gì, chỉ là đè ra giúp đỡ chơi đùa toàn thân mệt mỏi, sau đó thì ngủ.

Hôm nay cũng vậy, thân mật khăng khít nhưng không có thêm động tác khác.

Thái Tử ca ca thật là săn sóc.

A Đoàn mặc một bộ quần áo màu tím đậm thêu hoa Mẫu đơn ngũ sắc, trời lạnh, lại choàng thêm mộtcái áo lông cáo màu trắng, lông cáo màu trắng mềm mại cọ vào cổ ngứa ngứa. Ngô Đồng cũng mặc một bộ trường bào màu tím, chỉ thêu một ít hoa văn phức tạp ở cổ tay áo. Hai người đứng chung mộtchỗ, mỹ nữ dịu dàng, nam tử anh tuấn.

Giang Vạn Lí đang ở cửa điểm nhẹ gì đó, nhìn thấy hai người dắt tay nhau đi ra, vội vàng thỉnh an, sau đó cười nói "Khởi bẩm Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi, quà tặng lại mặt đã được chuẩn bị tốt." A Đoàn nâng mắt lên nhìn, cả ba xe ngựa chứa quà tặng lại mặt, bản thân mình cũng không hỏi đén, nghe Giang Vạn Lí nói, là Thái Tử ca ca một mình ôm lấy mọi việc.

Nghiêng đầu nhìn đường nét sườn mặt rõ nét của Ngô Đồng, cười cười, gãi nhẹ vào lòng bàn tay của hắn.

Ngô Đồng quay đầum bất đắc dĩ lại cưng chiều, liếc mắt nhìn A Đoàn một cái, lắc lắc đầu, đỡ nàng lên xe ngựa, tự mình cũng ngồi xuống. Chỉ có hai người, A Đoàn cũng không bận tâm, tiếng bánh xe ngựa còn chưa bang lên, A Đoàn đã nhào vào trong ngực Ngô Đồng, khéo léo cười xinh đẹp "Thái Tử ca ca, sao chàng lại tốt như vậy chứ!"

Vừa nói vừa cúi đầu cọ cọ vào trong ngực Ngô Đồng.

Ngô Đồng vội vàng ngăn cản, đưa tay đẩy trán nha đầu điên còn không buông tay ở phía trước "Nàng cũng nghịch ngợm thật là thoải mái, đợi lát nữa nàng muốn để quần áo không nghiêm chỉnh gặp cha mẹ hay sao? A Đoàn cười lui ra phía sau, cười đến mức chỉ nhìn thấy răng không nhìn thấy mắt, răng cũng lộ hết ra, vô cùng vui vẻ.

Ngô Đồng cũng bị lây cảm xúc từ A Đoàn, nhẹ giọng cười, mặt mày dịu dàng.

Sau khi cười đùa, A Đoàn không nhịn được ngồi vào bên cửa sổ vén rèm nhìn ra bên ngoài, vừa nghĩ đến sẽ ngay lập tức được gặp cha mẹ cùng các ca ca, tâm trạng vui vẻ không thể kiềm chế được, tràn đầy sung sướng. Ngô Đồng cũng không nói gì thêm, mà thanh thản dựa vào vách xe quan sát A Đoàn từ trên xuống dưới.

Tinh thân sung sướng, hành động cũng không có việc gì, hai ngày nay cũng không kháng cự lại chuyện mình thân mật.

Ừ! Có thể ăn rồi.  

Continue Reading

You'll Also Like

197K 5.8K 21
This is book two on the Billionaires and babies series When Aston King hires the hottest event planner in Savannah to mastermind his charity masquer...
3.2M 187K 77
Nobody ever loved him; she was the first who loved him. He did not have a family and then one day she entered into his life and became a world for h...
1.7M 100K 40
"You all must have heard that a ray of light is definitely visible in the darkness which takes us towards light. But what if instead of light the dev...
3.1M 254K 96
RANKED #1 CUTE #1 COMEDY-ROMANCE #2 YOUNG ADULT #2 BOLLYWOOD #2 LOVE AT FIRST SIGHT #3 PASSION #7 COMEDY-DRAMA #9 LOVE P.S - Do let me know if you...