Trọng sinh gặp chàng

By NgocHa772004

1.5K 77 5

Nội dung truyện Trọng sinh gặp chàng Nội dung truyện : Trọng sinh gặp chàng (bản sửa truyện Trọng sinh nên du... More

*Chương 1*
*Chương 2*
*Chương 3*
*Chương 4*
*Chương 6*
*Chương 7*
*Chương 10*
*Chương 8*
*Chương 9*
*Chương 11*
*Chương 12*
*Chương 13*
*Chương 14*
*Chương 15*

*Chương 5*

120 8 0
By NgocHa772004

Y Nguyệt giật mình, nhìn hắn lạnh nhạt nói. "Công tử chỉ là một khúc vải, không cần phải bận tâm. Ta cũng không cần nó lắm, tiện tay thấy đẹp thì sờ thử thôi. Nếu công tử muốn nó thì cứ lấy, ta không nói gì đâu." Y Vũ đứng bên cạnh trợn mắt nhìn nàng, đây là vị Quận chúa điêu ngoa, đanh đá của hắn ư? Không đúng muội muội của hắn một khi đã thích cái gì thì người khác đừng mong mà có, thế tại sao bây giờ nó lại có thể nói cho người khác? Còn là tên Phong Hắc Thiên nữa cơ chứ?

"Không tiểu thư cứ lấy, nếu tại hạ có làm gì khiến tiểu thư phật lòng thì mong tiểu thư rộng lượng bỏ qua. Tại hạ xin cáo lui." Phong Hắc Thiên hạ mình nói, sau đó định đi thì chợt nghe giọng nói trong trẻo của nàng.

"Thế ta sẽ nhận ý tốt của công tử. Đa tạ." Y Nguyệt nhìn hắn chợt quay người lại cười với nàng, rồi nhìn Y Vũ với ánh mắt đầy thâm ý. Nàng không nhìn hắn mà quay sang Y Vũ đang ngẩn ra khi thấy ánh mắt của Phong Hắc Thiên, lấy khúc vải đặt lên vai hắn khẽ nói.

"Ân! Rất hợp. Trưởng quầy gói lại giùm ta." Y Vũ nhìn nàng ngạc nhiên hỏi.

"Muội muội! Muội có đụng đầu vào đâu không sao hôm nay lại đối xử với ca ca tốt như thế?" Sau khi trả ngân lượng xong, nàng bước ra khỏi Vũ y các. Nhìn Y Vũ nữa nghiêm túc nữa đùa giỡn nói.

"Muội nói ca đó! Đầu óc của ca là cái gì vậy, nghe cho rõ đây muội sẽ không nói lại lần ba. Khi nào ca vẫn còn là ca ca của muội thì muội vẫn sẽ đối xử tốt và làm nũng với ca. Đầu của muội không có đập vào đâu hết nên ca ca cứ yên tâm." Không nói gì nữa nàng cứ thế rời đi. Chăm chú nhìn Y Nguyệt rời đi, Y Vũ tạm thời đem nghi ngờ trong lòng để xuống. Bất luận có xảy ra chuyện gì, hắn nhất định sẽ che chở muội muội của hắn – Lâm vương phủ Quận chúa Lâm Y Nguyệt. Vừa thấy bóng dáng Y Nguyệt, Uyển Chi vội chạy tới khoe khoang.

"Tỷ tỷ, tỷ xem Thái tử ca ca mua cây trăm cho muội nè!" Lâm Y Nguyệt là ngươi tự rời đi, đừng trách Lâm Uyển Chi ta kéo chậm cước bộ của ngươi với Thái tử ca ca. Nàng không quan tâm đến Lâm Uyển Chi, đi thẳng đến nơi bán ngọc bội trước mắt. Chủ quán niềm nở nói.

"Tiểu thư quán chúng tôi có rất nhiều ngọc bội đẹp, tiểu thư cứ từ từ lựa chọn" Thấy chủ quán nhiệt tình, Y Nguyệt không keo kiệt cho chủ cái gật đầu và nụ cười nhạt.

Di? Có phải Lâm Y Nguyệt tức đến ngu rồi hay không? Sao lại có phản ứng như vậy? Không phải Lâm vương phủ Quận chúa nên nổi trận lôi đình, tính tình đại phát hay sao? Uyển Chi nghi hoặc nhìn vẻ chuyên chú chọn lựa ngọc bội của Y Nguyệt, hi vọng từ trên mặt của nàng tìm được một tia tức giận. Nhưng lại chẳng được gì, nàng dường như xem Uyển Chi như không khí.

Y Nguyệt hiểu rất rõ Uyển Chi sẽ nhân cơ hội này ở trước mặt Phong Tư Hạo hảo hảo biểu hiện sự quan tâm, chăm sóc, lương thiện, hiểu ý người. Nếu là trước kia nàng chắc chắn sẽ mắc bẫy của ả, nhưng bây giờ thì không nàng chẳng thích tôn vinh ả. Vốn nghĩ rằng Y Nguyệt sẽ tính tình đại phát, nhưng thật không ngờ Y Nguyệt vẫn chẳng đoái hoài mà chỉ chăm chú lựa ngọc bội. Uyển Chi chưa từ bỏ tiếp tục đem cây trâm lắc lư trước mặt Y Nguyệt, lại chẳng đổi lấy một ánh nhìn. Thấy tình huống như vậy Uyển Chi không thể nào không buông tha cho, đành lặng lẽ tính toán chờ cơ hội tốt. Chỉ cần còn có Y Nguyệt ở đây, nàng còn sợ không làm nổi bật được tính tình Uyển Chi nàng rất tốt hay sao?

Sau một lúc, cuối cùng Y Nguyệt cũng lựa được một khối ngọc bội mình ưng ý. Khối ngọc bội được điêu khắc tỉ mỉ, tinh xảo, nàng baỏ chủ quán khắc cho nàng chữ "Vũ" trên khối ngọc bội. Đợi một lúc chủ quán đưa cho nàng khối ngọc bội, nàng trả ngân lượng cho chủ quán rồi quay sang nói với Y Vũ.

"Ca ca muội tặng ca này." Đặt khối ngọc vào tay ca ca, nhìn với vẻ mặt "cấm từ chối." Y Vũ nhìn nàng như vậy thật thụ sủng nhược kinh (được sủng nên kinh sợ). Y Vũ cười cười nhìn Y Nguyệt, sau đó nhìn Thái tử nở nụ cười đắc ý, không quên giơ khối ngọc bội lên trên mặt hiện rõ dòng chữ "Muội muội không quan tâm ngươi mà quan tâm ta kìa haha".

"Tư Hạo ngươi xem muội muội bảo bối của ta cứ cho ta hết kinh hỉ này lại đến kinh hỉ khác, trái tim yếu ớt của ta sao chịu nổi đây? Tiểu Nguyệt muội làm ca ca thụ sủng nhược kinh đó."

"Ân! tim huynh mà yếu ớt?" Nàng nhìn ca ca mình mà giễu cợt nói, Tư Hạo thì nhìn Y Nguyệt lòng thầm nghĩ "Ngươi thật thay đổi? Hay lại giở trò lạt mềm buộc chặt?" Nghe Y Nguyệt nói thế Y Vũ bĩu môi, Y Nguyệt thì cười khúc khích. Phong Hạo Tư đến bên nàng ôn nhu nói.

"Nguyệt nhi tặng muội." Phong Tư Hạo đưa một sợi dây chuyền vừa mới mua trong tay đưa cho nàng, Uyển Chi nhìn nàng với ánh mắt giết người, tâm tình Y Nguyệt cũng vui hơn nhưng thủy chung chỉ cấp cho hắn nụ cười nhạt, lạnh nhạt mà xa cách. Nhìn Tư Hạo cất giọng nói thanh thúy dễ nghe.

"Đa tạ." Nàng không thể không thừa nhận vị Thái tử điện hạ này vẫn biết cách lấy được niềm vui của nữ nhân. Cũng chính vì như vậy mà cả đời trước nàng mới có thể ngây ngốc bị vẻ bề ngoài dối trá của hắn đánh lừa.

"Tỷ tỷ muội rất thích sợi dây chuyền trong tay tỷ hay là tỷ đổi cho muội đi có được không?" Đây không phải là Vương phủ, Uyển Chi nàng chính là không sợ danh hiệu Quận chúa của Y Nguyệt. Ỷ có Thái tử ca ca làm chỗ dựa, nàng không khách khí mở miệng nói. Trên mặt Y Nguyệt vẫn nở nụ cười nhưng thay bởi nụ cười chế giễu, chán ghét, khinh bỉ, giọng nói vẫn thanh thúy lạnh lẽo như cũ.

"Vậy cũng được." Y Nguyệt không do dự gật đầu một cái, khi thấy vẻ mặt Uyển Chi hiện lên vẻ đắc ý thì nàng lại nói không quên cho Uyển Chi một nụ cười trào phúng.

"Nếu muội đã thích đến vậy thì cả hai đều cho muội đi! Dẫu sao tỷ cũng không thiếu trang sức, tuy nói tâm ý của Thái tử không được tùy tiện cho người khác. Nhưng vì muội muội đã nói muốn thì tỷ tỷ đây cũng không ngại ở trước mặt Thái tử điện hạ nhường lại cho muội. Chỉ mong sao Thái tử không trách tội."

Hừ! Hai người các ngươi cho rằng chỉ có hai người biết diễn kịch thôi ư? Y Nguyệt ta không phải chỉ ngồi xem không! Ba năm làm linh hồn, ta còn đã xem nhiều loại kịch còn đặc sắc hơn của các ngươi nhiều. Phong Tư Hạo lần này ta cho ngươi nếm thử một tư vị có lửa mà không thể phát đi.

Lâm Uyển Chi vốn dĩ vẫn đang đắc ý vì Y Nguyệt thức thời, lại bị câu nói tiếp theo của nàng làm cho sợ. Sao nàng lại có thể quên, Thái tử ca ca không phải người thường. Thái tử ca ca tặng gì đó cho người khác sao lại có thể nhường? Nàng thế lại dám ở trước mặt Thái tử ca ca muốn đồ của Y Nguyệt, thế chẳng khác nào là tự tay đánh vào mặt Thái tử ca ca sao? Lúc này Uyển Chi không đủ can đảm quay lại nhìn Thái tử, còn Y Vũ lại nhìn Uyển Chi cười giễu cợt. Thầm khen Y Nguyệt thế lại rất thông minh.

Ở một khắc Uyển Chi mở miệng muốn dây chuyền của Y Nguyệt, sắc mặt hắn đã đen xuống. Y Nguyệt còn chưa nói xong sắc mặt của hắn đã cực kỳ khó coi. Hôm nay Uyển Chi hết mức càn rỡ, bây giờ cũng là lúc nên lạnh nhạt nàng ta. Nghĩ như vậy sắc mặt Phong Tư Hạo dịu lại, nhẹ nhàng nói với Y Nguyệt.

"Nguyệt nhi muội đưa dây chuyền trong tay cho Chi nhi đi, Thái tử ca ca sẽ mua cho muội cái khác. Muội xem thích cái gì để Thái tử ca ca mua cho muội."

Lòng cực kỳ chán ghét từ "Thái tử ca ca" từ miệng hắn, đúng thật là không biết liêm sỉ. Nàng đã không gọi hắn là "Thái tử ca ca" thì hắn có tư cách xưng với nàng sao? Không phải hắn chán ghét nàng vì nàng tự nhận mình chính là Thái tử phi của hắn, an bài cuộc sống của hắn hay sao? Thế lại có thể mở miệng nói những lời này nghe mà phải khinh bỉ. Tuy lòng rất xem thường hắn nhưng lại không thể hiện trên gương mặt, nghĩ ngợi một lát lại nói.

"Nếu Thái tử điện hạ thật có thành ý vậy hãy đồng ý một yêu cầu của Y Nguyệt đi!"

"Yêu cầu gì nga?" Phong Tư Hạo bị lời nói của nàng làm cho quyến rũ. Tặng lễ lại biến thành một yêu cầu? Đây là lần đầu tiên có! Thật là quá thú vị.

"Hiện giờ Y Nguyệt vẫn chưa nghĩ ra, trước cho Thái tử điện hạ nợ vậy. Ca ca huynh tới đây làm chứng, muội muội ngươi cũng đến đây." Y Nguyệt thản nhiên nói, không quên kéo Uyển Chi vào. Nàng không có lòng tham mà chỉ có một yêu cầu.

"Được vậy một yêu cầu, Thái tử ca ca đồng ý muội một yêu cầu. Y Vũ, Chi nhi hai người làm chứng." Không cho là đúng Phong Tư Vũ cười ra tiếng, không phải chỉ là muốn ngồi lên ngôi vị Thái tử phi thôi sao? Cho dù phụ hoàng có đáp ứng thì hắn cũng sẽ kéo nàng xuống. Chỉ là một yêu cầu thôi! Không sao cả.

"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. Vỗ tay tuyên thệ!" Y Nguyệt nói khi lấy được câu trả lời của Tư Hạo, thừa dịp rèn sắt lúc còn nóng. Muốn Thái tử điện hạ cam kết không phải là chuyện dễ.

"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy." Phong Tư Hạo không chút do dự giơ tay đập vào tay của Y Nguyệt.

Không bỏ qua những nhất cử nhất động của Phong Tư Hạo, nàng chợt thấy trong mắt hắn lóe lên một tia âm ngoan. Nhất định là hắn cho rằng nàng muốn ngôi vị Thái tử phi kia? Xin lỗi nàng đành phải làm cho hắn thất vọng rồi.

Continue Reading

You'll Also Like

1M 15.3K 38
Ivy Williams had always aspired to complete her university journey without any interruptions or complications. However, not even two months into her...
506K 43.8K 30
"Excuse me!! How dare you to talk to me like this?? Do you know who I am?" He roared at Vanika in loud voice pointing his index finger towards her. "...
3.8M 114K 116
Dr. River Johnson didn't know the consequences of sleeping with the Capo of the Sicilian Mafia. She didn't even remember his name or face. But then t...
227K 27.2K 22
People meet by accident, People fall in love by accident, But people surely don't become someone's baby daddy accidentally, or do they? What started...