Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu

By NganNhok1

523K 2.9K 375

Tên gốc: Nhã Ái Thành Tánh (惹爱成性) Tác Giả: Thánh Yêu Editor: Nhok Ngân Bạch Thố Bả... More

Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu
Chap 1 - Nhiếp hồn.
Chap 2 - Rơi vào tay hắn
Chap 3 - Ép cung.
Chap 4 - Ở cùng nhau.
Chap 5 - Nửa đêm đuổi khỏi phòng.
Chap 6 - Uy hiếp tính mạng.
Chap 7- Đuổi cùng giết tận
Chap 8 - Giao dịch
Chap 9 - Tự cứu.
Chap 10 - Chơi đùa hắn một trận.
Chap 11 - Đêm nay có người ở bên.
Chap 12 - Ác mộng quấn thân
Chap 13 - Hắn là gì của cô?
Chap 14 - Cưỡng hôn
Chap 15 - Cởi đẹp hơn mặc
Chap 16 - Sa chân
Chap 17 - Tôi muốn cô, cho hay không?
Chap 18 - Véo ngực.
Chap 19 - Muốn tôi thay cô ra mặt sao?
Chap 20 -Nơi u tối
Chap 22 - Chỉ điểm
Chap 23 - Động tay động chân nói chuyện
Chap 24 - Kình thiếu, nho nhỏ thú.
Chap 25 - Ngang ngạnh không bằng hắn.
Chap 26 - Cứu mạng
Chap 27 - Thủy Hỏa bất dung
Chap 28 - Thật sự không nhận ra sao?
Chap 29 - Bọn cầm thú
Chap 30 - Đêm đó, có đau không?
Chap 31 - Vẫn sót một viên đạn
Chap 32 - Chị em mà không giống như chị em.
Chap 33 - Trả thù
Chap 34 - Mượn súng giết người
Chap 35 - Lần nữa nhiếp hồn
Chap 36 - Nhốt vào lồng heo ngâm xuống nước.
Chap 37 - Anh muốn mạng của anh ấy, tôi liền muốn mạng của anh.
Chap 38 - Giả vờ thuận theo
Chap 39 - Chạy trốn
Chap 40 -Tìm đường sống từ cõi chết
Chap 41 - Hoắc lão gia đổi ý.
Chap 42 - Cô cũng bị véo ngực.
Chap 43 - Biết điều một chút để tôi hôn
Chap 44 - Tìm được Cha
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (1/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (2/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (completed)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (part 1)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (completed)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 1)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 2)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (completed)
Chap 53 - Chính thức trở thành người của hắn.
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 1)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 2)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Completed)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 1)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 2)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 3)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 4)
Chap 56 - Nhìn thấu, hung hăng trừng phạt.
Chap 57 - Lại giá họa cho hắn.
Chap 58 - Kích tình mãnh liệt (HOT)
Chap 59 - Thăm dò, cho cô cơ hội ra tay.
Chap 60 - Người của anh, trên người có đóng dấu sao?
Chap 61 - Ép cô giết người.
Chap 62, 63 - Sụp đổ.
Chap 62,63 - Sụp đổ. (Completed)
Chap 64 - Sự thật về cái chết, hắn quá độc ác.
Chap 65 - Người đầu tiên bị giết, là người phụ nữ đầu tiên của hắn.
Chap 66 - Bởi vì quan tâm em.
Chap 67 - Đầu độc.
Chap 68 - Đau lòng, hắn chẳng quan tâm.
Chap 69 - Loại trừ Thẩm Tâm Lê
Chap 70 - Vì em, chặt đứt một đốt ngón tay thì có sao. (Cao trào)
Chap 71 - Vì em, chặt đứt một ngón tay có làm sao (hạ)
Chap 72 - Ký văn tự bán thân
Chap73 - Hầu hạ anh đi.
Chap 74 - Tôi vắng mặt liền kiếm chuyện với người phụ nữ của tôi, muốn chết sao?
Chap 75 - Quà tặng liên tưởng đặc biệt nhất
Chap 76 - Tô Khang gửi thư
Chap 77 - Xé nát, đau lòng đoạn tuyệt rời đi. (Hay)
Chap 78 - Không muốn quay về.
Chap 79 - Tôi không yêu anh
Chap 80 - Đại án, lại muốn đẩy cô ra gánh tội thay (hay)

Chap 21 - Ném áo lót

6.9K 28 3
By NganNhok1

Editor: Bạch Thố 

Beta-er: Nhok Ngân

P/s: Chap này cũng hok bik nên để tên thế nào cho hợp lý nữa, tôi tạm để là " Ném áo lót" vậy. Thực tế thì tên gốc là "Ném bom áo lót" - Hok cần N giải thích đâu, đọc hết chap này các bạn sẽ hiểu, cả chap 22 nữa, hì.

Chap 21 – Ném áo lót

Tô Lương Mạt đứng ở trong phòng, từ cửa sổ có thể nhìn thấy chiếc xe của hắn đi tới.

Cô không nhúc nhích ngồi tựa bên cửa sổ, Chiêm Đông Kình từ lúc bước vào đến giờ cũng không mở miệng, bàn thờ bên trong thư phòng, ảnh bán thân Chiêm Tùng Niên được đặt lên.

Chiêm Đông Kình quỳ gối, Tô Lương Mạt thực sự một phen kinh hãi, người đàn ông theo quy cũ đem nửa người trên hạ thấp xuống, nếu như cảnh tượng không phải thế này, Tô Lương Mạt rất khó nghĩ đến hắn sẽ có loại điệu bộ thấp hèn này.

Lúc này ánh từ cửa sổ rọi vào soi rõ đường nét nhu hòa trên mặt Chiêm Đông Kình, ánh mắt hắn yên lặng quỳ trước bàn thờ, trong con ngươi thường ngày bất động an tĩnh, Tô Lương Mạt ngẩng đầu nhìn bức ảnh trên tường, tầm mắt lần nữa rơi xuống, thấy đầu vai người đàn ông như bóng ma.

Chiêm Đồng Kình đứng dậy thắp hương, sau một loạt động tác, Tô Lương Mạt theo hắn đi ra ngoài.

Hai người lần lượt đi tới phòng ngủ Chiêm Đông Kình, trên bàn trà đang đặt chiếc điện thoại trong tủ bảo hiểm kia.

“Tra được tin tức gì sao?”

“Là thẻ đen, chẳng có chút giá trị nào”.

Tô Lương Mạt nhìn sắc mặt Chiêm Đông Kình, không biết câu không có giá trị này của hắn là nói chiếc điện thoại hay nói cô.

"Nhưng dầu gì cũng làm cho tôi tin cô”.

Người đàn ông đưa mắt nhìn cô, ánh mắt rất sâu rơi vào, “Cô đã tới mấy lần, chưa từng thấy ông ấy sao?”

Tô Lương Mạt lắc đầu, “Đối với mắt của mình tôi quả thực không thể tưởng tượng được, nhưng không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy”, cô ngắm nhìn bốn phía, “Như hiện tại, tôi không nhìn thấy chút dị thường nào”.

Chiêm Đông Kình nắm chặt mười ngón tay, trầm mặc một lát sau lại lên tiếng, “Ông ấy có khỏe không?”

Tô Lương Mạt ngẩn người, lúc này mới ý thức được câu nói kia chính là ám chỉ Chiêm Tùng Niên, cô lại là lần đầu tiên nghe hỏi người đã chết có khỏe hay không.

“Tôi thấy ông ấy hai lần, có lẽ đều là bộ dạng khi chết”.

Chiêm Đông Kình nhếch khẽ mở môi, thanh âm là lần đầu tiên cô nghe thấy, “Ông ấy chết cũng không yên nghỉ, chắc chắn là rất thống khổ”.

Tô Lương Mạt thấy lông mày Chiêm Đông Kình chau lại âm u phiền muộn, cô sẽ không an ủi, huống chi là đối với hắn. Chiêm Đông Kình hai tay che mặt, cô lại thấy bàn tay hắn vuốt xuống một chút, “Tôi không đợi lâu được, nếu như cô không tìm ra đầu mối có giá trị, cũng đừng quên, ba cô bây giờ còn đang nằm trong tay tôi”.

Cảm giác bỗng dưng bị xé nát, Tô Lương Mạt bật thốt lên, “Nhưng đó cũng không phải do tôi khống chế được”.

“Nhưng đôi mắt là của cô”. Chiêm Đông Kình đứng dậy đi tới bên cạnh Tô Lương Mạt, “Thật ra thì còn có biện pháp khác”.

“Là gì?” cằm dưới cô giơ lên, vừa đúng lúc đem mặt mình sấn vào bàn tay Chiêm Đông Kình, ngón cái hắn vỗ về, gò má cô mềm mại, nói rõ, “Làm người của tôi, tôi đảm bảo để cho cô muốn cái gì là có cái đó”.

Tô Lương Mạt còn không tự đề cao vẻ đẹp mình đến mức có thể khiến cho Chiêm Đông Kình say đắm, lại thấy người đàn ông khom lưng, ánh mắt cùng cô ngang hàng, “Cô cũng thấy rồi, ngay cả bạn trai cảnh sát của cô cũng không thể đối phó giúp cô, làm sao cô có thể bảo đảm một khi tiến vào vụ án của ba cô, hắn có thể toàn tâm toàn tâm toàn ý giúp cô? Huống chi, chuyện này liên lụy đến không ít người, cô giống như trước có thể xác định, hắn sẽ không giống những suy nghĩ của người khác, muốn đem ba cô ra gánh tội thay?”

Cảnh tượng rõ ràng đêm đó chui vào đầu Tô Lương Mạt, lời Vệ Tắc tự thú đến nay vẫn còn bên tai cô.

Khóe miệng Chiêm Đông Kình câu khởi nụ cười, ngón tay vuốt ve mặt cô, tựa hồ như đang hưởng thụ cảm giác, “Lương Mạt”, hắn rù rì tên cô, “Tôi thấy trong mắt cô giãy dụa cùng do dự”.

Tô Lương Mạt lấy lại tinh thần, thân thể lui về sau, “Nếu là ba tôi biết tôi dùng thân mình đổi lấy sự an toàn của ông, ông sẽ đánh chết tôi”.

"Vậy sao?” Nụ cười Chiêm Đông Kình tràn đầy giễu cợt, “Ông ta thanh cao vậy sao?”

Tô Lương Mạt há không hiểu ý tứ trong mắt hắn, lông mày nhăn lại giữa tức giận, cô đem tay hắn đẩy ra, cảm giác hai bên cằm có chút đau.

Chiêm Đông Kình nhìn dấu đỏ trên mu bàn tay, điện thoại trong giỏ Tô Lương Mạt reo vang, cô biết là Vệ Tắc, tựa hồ muốn cùng cô hao tổn đến cùng, hai ba phút sau, Chiêm Đông Kình đứng thẳng người, “Sao không nghe?”

Cô không trả lời.

“Không muốn cho hắn biết ở chỗ của tôi sao?”

“Tôi là không muốn anh ấy lo lắng”.

Chiêm Đông Kình gật đầu, “Cô có thể nói với hắn, chúng ta là bạn bè, thế thôi”.

Tô Lương Mạt chỉ cảm thấy buồn cười, cửa phòng bị gõ vang, Chiêm Đông Kình lên tiếng cho vào.

 Người vừa tới ghé vào tai hắn nói nhỏ mấy câu, bởi vì Chiêm Đông Kình đưa lưng về phía cô Tô Lương Mạt cũng không thể nhìn thấy thần sắc của vẻ mặt hắn, Chiêm Đông Kình sau khi nghe xong quay đầu lại xem xét mắt cô, “Cô đi trước đi, hôm khác trở lại”.

Tô Lương Mạt ra khỏi biệt thự, Chiêm Đông Kình đứng ở cửa sổ lầu hai, hôm nay là cuối tuần, hơn nữa Vệ Tắc ra ngoài điều tra còn chưa trở lại, Tô Lương Mạt thấy xe tới đón cô đã đến, cô vội vàng đi về phía cửa xe, tài xế đã đem xe dừng trước biệt thự.

Tô Lương Mạt vừa đi vừa gọi điện thoại cho Vệ Tắc, nhạc chờ còn chưa vang lên, đột nhiên một chiếc đèn to rọi tới, Tô Lương Mạt chỉ cảm thấy chói mắt, vội vàng dùng cánh tay che lại.

Chiêm Đông Kình hướng người đàn ông bên cạnh nhẹ giọng phân phó, “Ngươi lấy đồ vật đó lại đây”.

Xe dừng sát bên cạnh cô, xuống xe chính là bộ mặt âm trầm của Vệ Tắc.

Tô Lương Mạt cả kinh, “Vệ Tắc?”

Vệ Tắc đem cô kéo qua, sắc mặt hết sức khẩn trương, tài xế cố tình xuống xe, “Tô tiểu thư, Kình thiếu gia dặn tôi đưa cô về”.

“Không cần”. Cô cùng Vệ Tắc đồng thanh.

Tô Lương Mạt nhìn ngược lại người bên cạnh, “Anh tại sao ở đây?”

“Lời này hẳn là anh hỏi em”, Vệ Tắc rất nhanh nắm cổ tay cô, “Anh không phải bảo em cách xa Chiêm Đông Kình một chút sao?”

Tô Lương Mạt bị anh kéo đến cửa xe trước, “Em có chừng mực”.

“Em có chừng mực cái gì?” Vệ Tắc không đè nén được tức giận trong lòng, “Anh biết em đến nơi này, một lòng lo lắng, gọi điện thoại cho em cũng không được, Lương Mạt, có chuyện không giải quyết không tìm anh được sao?”

Tô Lương Mạt có miệng cũng khó trả lời, cũng không thể nói cái mạng nhỏ của mình đang nằm trong tay Chiêm Đông Kình. Dù là Vệ Tắc vỗ ngực nói có thể bảo vệ cô, nhưng nếu Chiêm Đông Kình động thủ, ai có thể ngăn được?

Vệ Tắc đem cửa ghế lái phụ mở ra, “Lương Mạt, anh nhất định sẽ bắt được hắn, người như hắn không đáng được sống”.

Tô Lương Mạt kéo tay Vệ Tắc, tài xế Chiêm Đông Kình vẫn còn ở lại, cô không phải không biết sợ, dù sao giữ lại cái mạng nhỏ có rất nhiều chuyện muốn làm, “Vệ Tắc, chúng ta về rồi nói”.

Vệ Tắc ngẩng đầu nhìn ngôi biệt thự trước mắt, anh theo lý là không vào được, nhưng hôm nay lại thông suốt, anh lập tức cảm giác có cái gì đó không đúng, “Đi”.

Chân trái Tô Lương Mạt mới bước vào, một chiếc xe từ trong đi ra.

Vệ Tắc thần sắc đề phòng, xe chạy qua dừng bên cạnh bọn họ, lộ ra mặt Chiêm Đông Kình ngồi bên trong, ánh mắt của hắn chần chừ giữa hai người, ngón tay vứt đồ xuống chân Tô Lương Mạt, “Cô đừng quên mang về”.

Cô cúi đầu vừa nhìn, là một chiếc áo ngực màu đen (Quả bom mà Thánh Yêu nhắc đến trên tên chap này là đây, để biết rõ hơn, các bạn chờ xem ở chap 22 nhé)

Continue Reading

You'll Also Like

273K 18.7K 56
ABHIMANYU RATHORE :- Rude , workaholic CEO of Rathore Empire .Devilesing hot , every girls drools over him .But loves his family to dearest . . SAKS...
735K 105K 39
Yaduvanshi Series #3 it is a book under yaduvanshi series. But it could be read as standalone too. Nitya Raghavendra is a telugu businesswoman earnin...
116K 15.3K 33
#Book-3 Last book of Hidden Marriage Series. 🔥❤️ This book is the continuation of the first and second book "Hidden Marriage - Amazing Husband." If...
10.2M 640K 168
What will happen when an innocent girl gets trapped in the clutches of a devil mafia? This is the story of Rishabh and Anokhi. Anokhi's life is as...